Đi đến trước mặt cây quả Hoả Linh, sau khi mặc niệm nhổ hết rễ lên thì hắn bắt đầu trồng vào không gian bình Càn Khôn…
Sau khi làm xong hết thảy, Đả Tiên Thạch dẫn theo Dương Bách Xuyên đi về phía nội thành…
Ngay sau khi Dương Bách Xuyên rời đi, trên một tảng đá lớn ở cách đó không xa có một vết máu đỏ thẫm chảy ra, không bao lâu sau lại vang lên một tiếng ho khan, thân thể của Nguyên Thần Huyễn xuất hiện, lão ta phun ra một ngụm máu lớn.
"Dương Bách Xuyên... Lão phu muốn chém ngươi thành trăm mảnh, nghiền xương ngươi thành tro..." Nguyên Thần Huyễn nhìn theo hướng Dương Bách Xuyên rời đi, sát ý ngang trời tự lầm bầm với mình.
Nguyên Thần Huyễn quả thật không ngờ rằng mình sẽ lật thuyền trong mương khi đối đầu với Dương Bách Xuyên như vậy.
Càng không ngờ lần này mình lại thê thảm như thế, vốn dĩ gặp phải một tên có bùa Long Lân trong tay như Thẩm Dạ cũng đã nằm ngoài dự kiến rồi, quá xui xẻo.
Nhưng như vậy còn chưa hết, Thẩm Dạ thân là tôn tử của đại trưởng lão Thần Phù Linh Tông, xuất thân từ một trong Cửu Đại Thánh Địa, lão ta và Phong m Dương còn có thể chấp nhận được việc phải chịu thiệt trong tay Thẩm Dạ.
Nhưng không thể chấp nhận được việc sau khi Phong m Dương bị thương nặng, giải quyết Thẩm Dạ xong, báo Phi Văn cũng bị thương nặng, mắt thấy sắp lấy được quả Hoả Linh rồi, nửa đường lại có một tên Dương Bách Xuyên nhảy ra, không chỉ khiến lão ta bị thương chồng chất, mà điều khiến Nguyên Thần Huyễn càng không chấp nhận được hơn là Dương Bách Xuyên lại gi ết chết Phong m Dương.
Điều này chẳng khác nào đã chặt đứt đường sống của lão ta, bởi vì Phong m Dương là người giúp lão ta luyện hóa Độc Thể Ách Nan của Lục Yên Chi, hiện tại Phong m Dương đã bị Dương Bách Xuyên gi ết chết, cho dù lão ta bắt được Lục Yên Chi, cũng không có ai giúp lão ta luyện hóa Lục Yên Chi lấy độc Ách Nan ra được.
Không có độc Ách Nan, lần thứ tư lão ta độ Tán Tiên kiếp chính là một con đường chết.
Cho dù lão ta có đi tìm một y tu khác đi chăng nữa, nhưng nếu người khác biết cần phải luyện hóa người sống, tất nhiên sẽ coi lão ta là ma đạo, làm gì có ai chịu luyện hoá một người sống cho lão ta chứ?
Nguyên Thần Huyễn biết rằng, cứ hễ là tu sĩ tu y đạo, đều sẽ coi trọng y đức nhất, cũng chính là cái gọi là chính đạo chính nghĩa.
Chỉ có y tu dị loại bên trong là yêu hồn bên ngoài là da người như Phong m Dương mới có thể giúp lão ta, nhưng hiện tại Phong m Dương đã bị Dương Bách Xuyên giế t chết, tương đương con đường sống của lão ta đã bị chặt đứt.
Giờ phút này trong lòng Nguyên Thần Huyễn đã nổi điên rồi, lão ta cực kỳ hận Dương Bách Xuyên.
Nhưng mà lúc này lão ta đang bị thương chồng chất, không có năng lực để đối phó Dương Bách Xuyên, hiện tại chỉ muốn khôi phục thương thế, sau đó đi tìm Dương Bách Xuyên rồi giế t chết thằng nhãi đó băm thành mảnh vụn.
Mới có thể hoá giải sự hận thù trong lòng lão ta.
Nhưng mà Nguyên Thần Huyễn cũng không dám khinh thường Dương Bách Xuyên của bây giờ nữa, ban nãy Dương Bách Xuyên ném cục đá có linh tính ra ngoài, thế mà lại có thể ném trúng lão ta trăm phần trăm, hơn nữa ném chuẩn đến độ muốn tránh cũng không tránh được, một cục đá quỷ dị mà lại có thể khiến một kẻ Địa Tiên tam chuyển như lão ta bị đập đến hoa mắt chóng mặt, quả thật đã khiến lão ta phải hãi hùng khiếp vía.
Hơn nữa Nguyên Thần Huyễn nhìn thấy Dương Bách Xuyên còn lấy được bùa Long Lân của Thẩm Dạ, đại sát khí như vậy nằm trong tay hắn, sẽ càng khó để đối phó.
Đối với Dương Bách Xuyên của bây giờ, trong lòng Nguyên Thần Huyễn lại sinh ra một cảm giác bất lực.
Nếu không phải giới hạn của pháp tắc đã áp chế tu vi của lão ta xuống Độ Kiếp kỳ đại viên mãn, nếu đổi lại là tu vi Địa Tiên tam chuyển vốn có của lão ta, lão ta chỉ cần vung một bàn tay là có thể đánh chết Dương Bách Xuyên rồi, nhưng hiện tại Nguyên Thần Huyễn chỉ có thể nhẫn nhịn cơn giận, tạm thời cứ khôi phục thương thế trước đã, đợi sau khi vết thương đã lành lại rồi, lão ta sẽ nghĩ cách đối phó Dương Bách Xuyên sau.
Dùng bí pháp tránh thoát sự truy đuổi của cục đá quỷ dị đó, Nguyên Thần Huyễn vẫn vất vưởng xung quanh là bởi muốn theo dõi Dương Bách Xuyên, lúc này thấy được hướng rời đi của Dương Bách Xuyên, trong mắt lão bất tử Nguyên Thần Huyễn tràn ngập lửa giận, từ từ bám theo, lão ta vừa khôi phục tu vi vừa theo dõi Dương Bách Xuyên, luôn tìm kiếm cơ hội trả thù.