Một hai ngày trôi qua... Dương Bách Xuyên hoàn toàn chìm đắm trong thế giới luyện đan.
Mãi cho đến ba tháng sau, Dương Bách Xuyên cuối cùng đã hoàn thành luyện đan, may mắn thay, trong thế giới nhỏ của bình Càn Khôn không hề có đan kiếp nào giáng xuống, sau khi mở lò luyện đan, mười hai viên đan màu vàng bay ra khỏi lò.
Dương Bách Xuyên vung tay lên, thu tất cả vào trong bình đan dược, lấy một viên ra tay rồi nở nụ cười.
Toàn thân toát ra một vầng sáng màu vàng kim, trên đó tự nhiên hình thành đan văn, nhìn rất đẹp mắt, đan dược có mùi hương toả ra rất xa, linh khí cực kỳ nồng đậm.
Cầm nó trong tay có thể cảm nhận được lực lượng linh khí mạnh mẽ trong đan dược.
Đan Hỗn Nguyên Bách Chuyển không có giới thiệu đặc biệt nào, chỉ là một viên đan gồm hàng trăm loại tiên dược, đan dược luyện ra hoàn toàn phụ thuộc vị trí linh dược, còn vị trí của linh dược phụ thuộc nhiều vào bản thân người luyện ra nó.
Dương Bách Xuyên dùng linh đào mẫu thụ, thủy nguyên tinh linh quả và quả Kinh Cức làm cơ sở, chính hắn cũng rất mong chờ sau khi dùng sẽ có hiệu quả như thế nào, dù sao cũng là đan dược có chân khí và linh hồn dung hợp, cũng xem như rất quý giá.
Hắn tin là uống một viên đan dược, muốn đột phá một tiểu cảnh giới hẳn là không khó, nếu như một viên đan dược không đủ thì hai viên, ba viên nhất định sẽ thăng cấp một lần. Hơn nữa đan Hỗn Nguyên Bách Chuyển là đan dược do linh khí và lực lượng thần hồn dung hợp, có thể sử dụng nhiều lần, xem nó có hiệu quả như thế nào.
Luyện ra mười hai viên đan dược cũng coi như đã luyện được nhiều hơn dự tính, hắn dự định chia đều cho bốn người Lục Yên Chi, Thú Ngũ Hành và chồn nhỏ mỗi người ba viên.
Trong chuyến đi Thái Hoang lần này, bất kỳ ai trong đội hiện tại của bọn họ đều có công lớn.
Bản thân hắn thì không nói, Thú Ngũ Hành dùng làm thú cưỡi thay cho việc đi bộ, hơn nữa bàn về thực lực cũng không hề yếu chút nào.
Độc tu của Lục Yên Chi có thể loại bỏ khí độc, bên cạnh đó, Dương Bách Xuyên cũng tin tưởng vào độc thể Ách Nan của nàng ta đại thành, dù sao cũng không biết khi nào Nguyễn Thần Huyễn và Phong m Dương sẽ xuất hiện.
Chồn nhỏ càng quan trọng hơn, tuy là Chồn nhỏ trước mắt không giúp được gì cho trận chiến đấu, nhưng chồn nhỏ là huyết mạch của Phi Thiên Thần Điêu, cũng là linh thú thiên địa ghê gớm, vai trò lớn nhất là tầm bảo, ở trong Thái Hoang, Chồn nhỏ có thể phát huy tác dụng rất lớn.
Cho nên mọi người đều cần nâng cao thực lực, hắn cũng không muốn bị nhốt ở trong bình Càn Khôn mà không thể ra ngoài.
Chờ tất cả mọi người đột phá tu vi, đạt đến tầng cao hơn, đến lúc đi chém giết càn quét thì ít nhất sẽ có sức đánh trả, không đến mức bị một vài yêu thú đuổi theo mà phải bỏ chạy, điều này cực kỳ phiền phức.
...
Sau khi thu hồi đan dược, Dương Bách Xuyên quay đầu lại, nhìn thấy chín Thái Châu Nữ đang tiến đến, thấy bọn họ đang kéo theo Thú Ngũ Hành phía sau, trên người Thú Ngũ Hành đầy vết bầm tím trông rất đáng thương.
Có điều, Dương Bách Xuyên cũng phát hiện ra Thú Ngũ Hành chỉ bị vết thương ngoài da, hắn rất ngạc nhiên, nhưng Dương Bách Xuyên cũng không quan tâm, nhìn thấy chín Thái Châu Nữ, Dương Bách Xuyên hiểu là chắc sẽ liên quan đến linh đào.
Lúc này, chín Thái Châu Nữ đi tới, đồng loạt hành lễ với Dương Bách Xuyên, nhẹ giọng nói: “Bái kiến chủ nhân.”
“Các ngươi không cần đa lễ, các ngươi làm gì thế?” Dương Bách Xuyên nhìn thấy bộ dạng Thú Ngũ Hành chật vật, chỉ đành nhịn xuống cười hỏi.
“Chủ nhân, là Thú Ngũ Hành mê hoặc Chồn nhỏ, hai người bọn họ đã ăn trộm linh đào còn ăn cả năm gốc cây tử thụ, bị chúng ta bắt được…” Thái Châu Nữ cầm đầu thuật lại đôi ba câu về nguyên nhân kết quả sự việc một cách tường tận, hơn nữa còn bảo Dương Bách Xuyên trừng phạt nghiêm khắc Thú Ngũ Hành.
Dương Bách Xuyên không khỏi muốn cười, lúc nghe nói Thú Ngũ Hành đã mê hoặc Chồn nhỏ, Dương Bách Xuyên biết chuyện gì đang xảy ra, Thú Ngũ Hành có thể mê hoặc được Chồn nhỏ sao, có đánh chết Dương Bách Xuyên cũng không tin.
Đừng thấy Chồn nhỏ luôn bày ra bộ dáng vô hại với con người và động vật, thực ra Chồn nhỏ hoàn toàn có thể được xung là cốt tinh kẻ trộm gà Cổ Linh.
Hắn biết chỉ số IQ của Thú Ngũ Hành hẳn không thể mê hoặc được Chồn nhỏ, phải biết rằng Chồn nhỏ đã cùng hắn lớn lên, lúc hắn còn ở Vân Môn tại Trái Đất, mỗi ngày đều đi theo đại đồ đệ Độc Cô Hối và các đệ tử Vân Môn lăn lộn. Làm sao nó có thể bị Thú Ngũ Hành lừa được?
Chí Thái Châu Nữ đang dựa theo chỉ dẫn của hắn đi ủ rượu linh đào, hơn nữa bọn họ còn phụ trách chăm sóc cây linh đào, đương nhiên thấy không quen hành động của Thú Ngũ Hành.
Sau khi Dương Bách Xuyên cười trấn an chín Thái Châu Nữ, mới thả Thú Ngũ Hành ra và rời đi.