Nguyên Thần Huyễn ta tu đạo bốn nghìn tám trăm năm, có thể đi tới cảnh giới Địa Tiên tam chuyển ngày hôm nay thật sự quá khó khăn. Sắp đối mặt với Tán Tiên kiếp lần thứ tư, không có thủ đoạn thì phải dạo quỷ môn quan một lần, sao ta có thể cam lòng chết đi?
Lục Chi ơi Lục Chi à, vi sư tìm được con trong biển người chẳng dễ gì. Ách Nan Độc Thể trời sinh là hi vọng độ kiếp của vi sư... Muốn trách thì trách số phận của con đi, ai bảo con là Ách Nan Độc Thể chứ..."
Lục Yên Chi trợn tròn mắt nhìn sư phụ đang lẩm bẩm, nước mắt rơi tí tách. Nàng ta không ngốc, tất nhiên hiểu ý của sư phụ.
"Không có khả năng, không có khả năng. Sư phụ sẽ không, sẽ không... Chắc chắn ngươi chỉ đang cố làm ra vẻ huyền bí hòng ly gián quan hệ giữa thầy trò chúng ta mà thôi, không thể nào..." Cả người Lục Yên Chi không ngừng rẩy, liên tục nói không có khả năng.
Nhưng Dương Bách Xuyên lại cười khẩy: "Đây chỉ là bắt đầu, tiếp tục xem đi, xem xong rồi thì tự phán đoán có phải ta đang ly gián quan hệ thầy trò các ngươi hay không.”
Dứt lời trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, cảnh tượng lại thay đổi, một lão bất tử tóc hoa râm đang đè trên người một nữ tử.
"Sư tỷ?” Lục Yên Chi kinh hãi kêu lên.
"Chỉ là hình ảnh ký ức, ngươi không cần phải kinh ngạc, chờ đến khi bọn họ nói chuyện, ngươi sẽ có niềm vui bất ngờ." Giờ phút này Dương Bách Xuyên cảm thấy hắn trực tiếp bày ra những thứ này cho Lục Yên Chi xem có chút tàn nhẫn với nàng ta, thế nhưng vì mục đích kết minh với Lục Yên Chi, để nàng ta nhìn rõ bộ mặt thật của sư phụ và sư tỷ nàng ta, hắn không thể không làm.
"Làm sao có thể... Ta biết Phong sư thúc không có ý tốt với sư tỷ, hắn… Thế mà hắn… Ngay cả sư phụ cũng không tin ta…” Lục Son ngơ ngác nhìn lão bất tử Phong sư thúc đang hì hục trên người sư tỷ, run rẩy lên tiếng.
"Không phải sư phụ ngươi không tin ngươi mà là ông ta đã ngấm ngầm đồng ý chuyện này rồi, chẳng qua ngươi không biết mà thôi. Chờ ngươi xem xong những hình ảnh này, ngươi sẽ biết sư phụ ngươi, Nguyên tiên sư Nguyên Thần Huyễn là người như thế nào." Dương Bách Xuyên thản nhiên nói.
Cảnh tượng tiếp tục diễn ra, Lục Yên Chi quay đầu đi không nỡ nhìn Phong m Dương giở trò đồi bại với sư tỷ nữa.
Sau khi nghe cuộc đối thoại giữa Phong m Dương và sư tỷ, dường như Lục Yên Chi đã hơi hiểu nguyên nhân Dương Bách Xuyên tìm mình.
Nàng ta nghe thấy sư tỷ Khúc Minh Nguyệt oán hận chửi bởi Dương Bách Xuyên, nghe được Phong m Dương có ý định phái hai đồ đệ Độ Kiếp hậu kỳ liên hợp với Khúc Minh Nguyệt chém giết Dương Bách Xuyên ở Thái Hoang Tinh Hải.
Cũng nghe được sư tỷ Khúc Minh Nguyệt ghen tị và oán hận người sư muội là nàng ta như thế nào, cảm xúc trong lòng nàng ta rối như tơ vò…
Sau đó cảnh tượng lại thay đổi, xuất hiện ở phòng sư phụ Nguyên tiên sư, ở chỗ này Lục Yên Chi chứng kiến sư phụ Nguyên tiên sư đang ngấp nghé Ách Nan Độc Thể của nàng ta.
Hơn nữa sau khi nghe được cuộc đối thoại giữa Phong m Dương và sư phụ Nguyên tiên sư, hô hấp của Lục Yên Chi như nghẹn lại, đầu óc kêu ông ông.
Trong hình, nàng ta thấy sư phụ Nguyên tiên sư nói với Phong m Dương: "Phong lão quỷ, lão phu đã đưa đồ đệ đến đây, hy vọng ngươi đừng quên đáp ứng chuyện của ta, nếu không lão phu không để yên đâu."
“Khặc khặc khặc… Lão độc vật Nguyên Thần Huyễn, ta và ngươi giống nhau cả thôi, yên tâm đi, chỉ cần tiểu đồ đệ Ách Nan Độc Thể đại thừa của ngươi đến đây, lão phu nhất định sẽ giúp ngươi tinh luyện độc căn nguyên trong cơ thể nàng ta. Đến lúc đó, độc công của lão độc vật sẽ đại thành, lo gì không độ được Tán Tiên Kiếp lần thứ tư?”
“Phong m Dương, ngươi nói năng ý tứ một chút, chuyện của lão phu chính là đại sự liên quan đến tính mạng thân gia, nếu bị tiểu đồ ta nghe được, phá hỏng việc lớn của lão phu thì ngươi chết với ta."
"Ngươi là lão độc vật tam chuyển Địa Tiên, còn sợ tiểu đồ đệ ngươi chạy thoát khỏi lòng bàn tay à? Lục Yên Chi chỉ là Hợp Thể Cảnh đại viên mãn mà thôi, nàng ta có thể bay lên trời được ư?”
“Phong lão quỷ, đừng nói nhiều, rốt cuộc ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc với Ách Nan Độc Thể của tiểu đồ đệ ta?”
"Ách Nan Độc Thể vô cùng hiếm thấy trên thế gian được xưng là Vạn Độc Lô Đỉnh, nếu là Ách Nan Độc Thể đại thành, muốn tinh luyện ra Độc Ách Nan chuyển qua người ngươi, nói thật, với tu vi lẫn y đạo bây giờ của lão phu nhiều nhất là năm phần, không hoàn toàn nắm chắc được…”
...
Lục Yên Chi nghe vụ thương lượng giữa sư phụ Nguyên tiên sư và Phong m Dương xong, cả người không ngừng run rẩy, mỗi một câu giống như nhát dao đâm thẳng vào tim nàng ta, đau thấu linh hồn.
Mặc dù là trong mộng cảnh nhưng trên mặt Lục Yên Chi lại đầy nước mặt, vẻ mặt tuyệt vọng.
Nàng ta xụi lơ trên mặt đất, nhìn Nguyên tiên sư trong hình ảnh, hét lớn: "Vì sao? Vì sao lại đối xử với ta như vậy, ngươi biết không, từ nhỏ ta đã xem ngươi như phụ thân, trong lòng vô cùng kính trọng ngươi. Thế nhưng vì sao…”