Trong lòng thầm đổ mồ hôi lạnh thay Dương Bách Xuyên, đây hoàn toàn là hành động tự tìm đường chết.
...
Trước cái nhìn chăm chú của mọi người có mặt ở đây, khi ai nấy đều cho rằng Dương Bách Xuyên sẽ bị Khúc Minh Nguyệt đang tức giận đánh chết, cuộc giao phong của hai bên đã đụng độ.
Ầm!
Một kích giao phong tạo ra sóng khí khổng lồ và tiếng vang lớn.
Ai tránh được thì nhao nhao né tránh, mấy tu sĩ cảnh giới Phân thần không tránh kịp thì bị sóng khí khổng lồ hất bay ra ngoài.
Sau đó, mọi người trợn tròn mắt.
Cuộc chiến của Dương Bách Xuyên và Khúc Minh Nguyệt không xuất hiện cảnh tượng Dương Bách Xuyên bị Khúc Minh Nguyệt gi ết chết như trong tưởng tượng. Ngược lại, Khúc Minh Nguyệt lùi lại mấy mét, khóe miệng chảy máu, trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.
Trong khi đó, Dương Bách Xuyên ung dung nhàn nhã, cơ thể cao ba mươi mét lóe lên ánh sáng vàng rồi khôi phục dáng vẻ bình thường. Sau đó, hắn lạnh lùng nói với Khúc Minh Nguyệt: "Một quyền này bịt chặt cái miệng thối của ngươi, đừng có phun cớt lung tung."
Trong lúc Dương Bách Xuyên nói chuyện, trong tay lóe lên hàn quang, sau đó kiếm Đồ Long xuất hiện trên tay hắn. Toàn thân điều động chín nguồn sức mạnh, sẵn sàng chém giết bất cứ lúc nào. Hắn không sợ Khúc Minh Nguyệt.
Mặc dù chín phân thân cảnh giới Phân Thần của hắn đã dung hợp, nhưng sức mạnh vẫn còn đó, hơn nữa còn hóa thành chính vì sao phụ quay xung quanh hai tử phủ. Chín sức mạnh bao gồm ngũ hành kim Mộc thủy hỏa thổ, không gian, lôi điện, phong vân, âm sát vẫn tồn tại, có thể hình thành không gian chỉ bằng một suy nghĩ.
Đương nhiên sau khi hợp thể dung hợp không thể gọi là không gian phân thân được nữa, mà phải gọi là không gian dung hợp. Chỉ cần chín nguồn sức mạnh còn đó, hắn vẫn có thể giết địch bằng một ý nghĩ.
Hiện tại hắn đã trở mặt với Khúc Minh Nguyệt, vậy thì cứ giết là được. Dù sao hắn vừa gặp đã không có thiện cảm với nữ nhân này, không biết nàng ta lấy đâu ra cái cảm giác ưu việt ấy. Khi Khúc Minh Nguyệt nhìn Dương Bách Xuyên ở phòng của Mộc Văn Hương, ánh mắt tràn đầy vẻ cao quý, khiến hắn cực kỳ khó chịu.
Dương Bách Xuyên lạnh lùng mắng một câu, chĩa kiếm Đồ Long vào Khúc Minh Nguyệt: "Hiện tại lão tử đòi lại công bằng cho tọa kỵ của mình. Con thú Ngũ Hành trên mặt đất này là tọa kỵ của lão tử, cmn ai cho phép ngươi hạ độc tọa kỵ của lão tử hả?"
Dương Bách Xuyên nói ra những lời này làm mọi người xôn xao. Lúc này bọn họ mới biết thì ra dị thú bị Khúc Minh Nguyệt hạ độc năm lần vẫn chưa ngất có tên thú Ngũ Hành, là tọa kỵ của thanh niên tóc trắng này.
Lại càng không ngờ chàng trai này có thể chiến đấu vượt cảnh. Chiến đấu vượt cấp không có gì lạ, nhưng chiến đấu vượt cảnh thì rất hiếm gặp.
Chiến đấu vượt cấp cùng lắm cũng chỉ chênh nhau hai cảnh giới nhỏ, người có thiên phú vượt trội có thể làm được.
Nhưng chiến đấu vượt cảnh thì khác, chênh lệch cả một cảnh giới lớn. Người có thể chiến đấu vượt cảnh không có ai không phải là rồng phượng trong biển người, ai nấy đều là quái thai.
Dương Bách Xuyên có thể chiến đấu vượt cảnh với Khúc Minh Nguyệt quả là không đơn giản.
Khúc Minh Nguyệt ngơ ngác, ngơ ngác vì thực lực của Dương Bách Xuyên, lại càng ngơ ngác vì câu chửi của hắn.
Sau khi hoàn hồn, nàng ta giận run người. Thường ngày nàng ta đi đến đâu đều được tung hô, được mọi người vây quanh. Khúc Minh Nguyệt là đại đệ tử của độc sư Nguyên tiên sư, ai mà chẳng nể mặt nàng ta vài phần?
Nàng ta đã bao giờ bị một tên vô danh tiểu tốt sỉ nhục như vậy đâu?
Nghe thấy lời Dương Bách Xuyên nói, nhìn thấy mũi kiếm chĩa vào mình, Khúc Minh Nguyệt bùng nổ sát ý. Lúc đầu nàng ta không định giết tên nhãi thấp hèn này, nhưng bây giờ nàng ta không hề che giấu sát ý.
Hôm nay không g iết chết tên nhãi này, thì nàng ta mất hết thể diện.
Lại càng làm mất mặt sư phụ Nguyên tiên sư.
"Được được được, tiểu tử được lắm, có gan đấy." Khúc Minh Nguyệt giận quá hóa cười, dừng lại chốc lát rồi lạnh lùng nói: "Ngươi đã muốn chết thì ta cho ngươi toại nguyện."
Từ cuộc đụng độ vừa rồi, Khúc Minh Nguyệt biết rằng xét về chân khí thì mình không phải là đối thủ của tên nhãi trước mặt. Vì vậy nàng ta không định cứng đối cứng với Dương Bách Xuyên, mà đưa hai tay ra. Tay trái có một đám khí đen tụ lại thành khối tròn, tay phải xuất hiện một con côn trùng nhỏ màu trắng ngà trông giống con rết. Dùng độc đối phó với Dương Bách Xuyên mới là thế mạnh của Khúc Minh Nguyệt.
Mọi người thấy sau khi Khúc Minh Nguyệt giang hai tay, khí đen và côn trùng xuất hiện, tức thì ai nấy đều sợ hãi, cấp tốc lùi về sau. Bọn họ biết Khúc Minh Nguyệt có biệt danh là Tiểu Độc Vương, độc trên người khiến tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng phải e ngại mấy phần, vì vậy bọn họ nào dám đứng yên.