Có chân khí của Lâu Hải Đường giúp đỡ, thì không cần lo lắng vấn đề liệu chân khí có cạn kiệt hay không nữa.
Tiếp theo, hắn chỉ cần toàn lực luyện đan là được.
Lại một tháng trôi qua, cuối cùng Dương Bách Xuyên đã hoàn thành tinh luyện tất cả linh dược.
Tinh luyện chín trăm chín mươi chín loại linh dược đã tiêu hao thời gian hơn hai tháng của hắn, chân khí trong người cạn kiệt, cũng may có Lâu Hải Đường giúp đỡ vào lúc then chốt nên đã vượt qua cửa ải khó khăn.
Sau đó việc luyện đan vẫn tiếp tục, dung hợp, ngưng tụ, thành đan, thu đan được tiến hành từng bước. Cũng may giai đoạn tinh luyện tốn sức nhất đã qua, có Lâu Hải Đường bảo vệ, khiến hắn không còn nỗi lo về sau.
Thời gian lại qua một tháng, cuối cùng đã đến giai đoạn cuối cùng.
Độ khó của đan Hóa Thần cửu chuyển cao hơn Dương Bách Xuyên tưởng tượng nhiều, may mà tất cả đều thuận lợi…
Bỗng chốc Dương Bách Xuyên cảm nhận được sự đè nén trong lòng, hắn ngẩng đầu nhìn đỉnh mật thất có một đám kiếp vân hình thành, trong lòng cười khổ: “Đan kiếp thiên đạo đúng là chỗ nào cũng có.”
Đan dược về cơ bản đã luyện thành, tiếp theo chỉ cần chống đỡ đan kiếp, một mặt có thể nâng cao phẩm cấp của đan dược, mặt khác cũng báo hiệu giai đoạn kết thúc cuối cùng.
Lúc này chân khí trong người hắn trống rỗng, muốn độ đan kiếp đúng là một chuyện hóc búa, Lâu Hải Đường không thể giúp hắn chống đỡ đan kiếp, nhất định phải là người luyện đan như hắn chống đỡ đan kiếp mới được.
Những cũng may có chỗ tốt là lúc này hắn đã có thời gian để bổ sung chân khí, cũng không tính là vấn đề lớn.
Hắn không phải lần đầu độ đan kiếp, có đầy kinh nghiệm.
Đánh ra thủ quyết thành đan cuối cùng, rồi Dương Bách Xuyên thu công, nói với Lâu Hải Đường: “Được rồi, tiếp theo ngươi không giúp được nữa, tránh qua một bên để ta tự độ đan kiếp.”
Dứt lời, hắn cũng không để ý Lâu Hải Đường, trong lòng chợt động nuốt xuống ba quả linh đào để bổ sung chân khí.
Linh đào là chí bảo không gian bình Càn Khôn ban cho, ưu điểm của nó là không cần luyện hóa, sau khi nuốt xuống lúc vận hành công pháp có thể chuyển hóa thành chân khí, bởi vì linh khí trong linh đào vô cùng tinh khiết, tương đương với đan dược chân khí tốt nhất.
Đan kiếp còn đang ấp ủ, thời gian này đủ để Dương Bách Xuyên bổ sung chân khí rồi.
Mà nghe Dương Bách Xuyên nói, Lâu Hải Đường cũng không nói nhiều, sau khi thu công thì lùi sang một bên, nàng ta biết không giúp được Dương Bách Xuyên, lúc này có thể không gây thêm rắc rối đã là kết quả tốt nhất.
Thậm chí lúc kiếp vân đan kiếp xuất hiện, trong lòng nàng ta còn căng thẳng hơn Dương Bách Xuyên, trong một hai tháng bổ sung chân khí giúp Dương Bách Xuyên, Lâu Hải Đường đã trải nghiệm sâu sắc việc luyện đan không dễ dàng.
Nguyên khí của tu vi Đại Thừa cảnh như nàng ta trong thời gian này cũng bị tiêu hao bảy tám phần, hoàn toàn có thể cảm nhận được Dương Bách Xuyên đã tốn công sức lớn cỡ nào để luyện đan.
Cho nên lúc này, trong lòng Lâu Hải Đường là cảm kích Dương Bách Xuyên.
Cũng biết độ kiếp đan giống như tu chân giả độ kiếp, người khác không giúp được, nếu như can thiệp chỉ sẽ khiến uy lực của đan kiếp càng mạnh mẽ hơn.
Càng biết có thể xuất hiện đan kiếp đủ để chứng minh phẩm cấp đan dược Dương Bách Xuyên luyện chế đã đạt đến trình độ rất cao, chỉ có đan dược bị trời ghen tỵ mới sẽ giáng đan kiếp.
Quy tắc thiên đạo không cho phép xuất hiện đan dược nghịch thiên, cho nên sự vật vượt quá quy tắc thiên đạo đều sẽ có thiên kiếp trừng phạt.
Ngược lại có thể độ qua thiên kiếp, cho dù là đan dược hay là tu chân giả độ kiếp đều sẽ có tiềm lực và phẩm cấp to lớn.
Mắt Lâu Hải Đường nhìn chằm chằm bóng lưng của Dương Bách Xuyên, trong ánh mắt hiện ra vẻ mà ngay cả bản thân nàng ta đều không rõ.
“Lẹt xẹt!”
Cuối cùng đan kiếp đầu tiên đã đánh xuống.
Chỉ thấy Dương Bách Xuyên nhảy lên một quyền oanh kích lôi kiếp, lôi kiếp hóa thành vô hình.
“Lẹt xẹt…”
Từng lôi kiếp nối đuôi nhau đánh xuống, giống như muốn tiêu hủy đan dược trong lò luyện đan mới cam lòng, tia sau mạnh mẽ hơn tia trước.
Nhưng đều bị Dương Bách Xuyên đánh tan, tổng cộng chín lôi kiếp, coi như là đan kiếp cao trong đan kiếp rồi.
May là Dương Bách Xuyên đều chống đỡ được.
Chín lôi kiếp qua đi, kiếp vân trên không của mật thất cũng tiêu tan.