Thương Vũ Tình vui vẻ cười, sau đó hỏi: “Sư thúc tổ, Tiên Thiên Huyết Mạch giả là gì?”
Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười nói: “Tiên Thiên Huyết Mạch giả là con cưng của Thiên Đạo, một khi thức tỉnh huyết mạch, tu luyện sẽ càng nhanh… Tóm lại ta cũng không quá rõ ràng, dù sao ngươi biết Tiên Thiên Huyết Mạch giả rất cường đại là được. Nếu ngươi thành công thức tỉnh thiên phú huyết mạch Tiên Thiên thì có thể giúp Tinh Thần Môn quật khởi, lại lần nữa đứng vững gót chân trong đại địa này.”
Thương Vũ Tình nghe Dương Bách Xuyên nói vậy, kích động nói: “Sư thúc tổ, thật ư?”
“Thật sự.” Dương Bách Xuyên cười nói.
“Cầu xin sư thúc tổ mở huyết mạch giúp con đi.” Ở trong lòng Thương Vũ Tình, có thể giúp đỡ đại sư tỷ làm Tinh Thần Môn đứng lên, quật khởi, nàng vui mừng hơn bất cứ điều gì.
Từ nhỏ đến lớn, trong suốt mấy ngàn năm qua, Lý Phượng Ngọc dạy cho các nàng lý niệm về tông môn, sống vì tông môn chết vì tông môn, hơn nữa đối với chín người Thương Vũ Tình, không có tông môn không có các nàng. Chín người các nàng là trẻ mồ côi, được sư phụ nhặt về Tinh Thần Môn, các nàng ăn cơm lớn lên ở Tinh Thần Môn, tu luyện công pháp của Tinh Thần Môn, trở thành người tu chân siêu phàm, đối với các nàng tông môn là tất cả.
Chỉ cần có thể giúp đỡ tông môn, giúp đỡ sư tỷ, việc gì nàng cũng làm.
Dương Bách Xuyên cười khổ, nói: “Cái này thì cứ từ từ, thật ra ta cũng chỉ mới suy đoán xem ngươi có phải là Tiên Thiên Huyết Mạch giả hay không thôi. Nhưng hiện tại xem ra tám chín phần mười là Tiên Thiên Huyết Mạch giả, bởi vì ngươi có thể cảm nhận được cảm xúc của vạn vật, điều này không phải tu sĩ tầm thường có thể làm được, còn việc mở ra huyết mạch, ta… Ta còn phải nghiên cứu một chút, chưa có biện pháp chính xác.
Có thể biết được huyết mạch Tiên Thiên cũng là do truyền thừa của sư môn, cho nên có rất nhiều yếu tố chưa xác định. Nhưng ngươi yên tâm, dù sao chúng ta có rất nhiều thời gian, chậm rãi nếm thử, luôn có cách để mở ra huyết mạch Tiên Thiên trên người ngươi, nhưng tiền đề là ngươi phải phối hợp với ta.”
“Vâng vâng, con nhất định sẽ phối hợp với sư thúc tổ.” Thương Vũ Tình liên tục gật đầu.
Dương Bách Xuyên nhìn về ngọn núi phía trước, chính giữa là một hẻm núi to lớn, nói: “Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện, mục tiêu chính của chuyến đi này là tìm được cỏ Ngũ Khí Triều Nguyên của núi Ngũ Hành, luyện chế được đan dược, làm đại sư tỷ của ngươi đột phá mới là điều quan trọng nhất, còn việc thức tỉnh huyết mạch của ngươi, việc này còn phải chậm rãi nghiên cứu, không gấp được.”
“Sư thúc tổ, con nghe theo người.” Thương Vũ Tình rất ngoan ngoãn.
“Ừ, dọc đường đi ngươi hãy buông ra cảm giác đặc thù của ngươi, cố gắng cảm nhận phản ứng của vạn vật xung quanh, nói cho ta cảm giác mà ngươi cảm nhận được, ta sẽ dựa vào đó để nghĩ cách giúp ngươi thức tỉnh huyết mạch.” Dương Bách Xuyên nói.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đi đến hẻm núi Tiễn Đao.
Nơi này là một góc nhỏ của dãy núi Tinh Thần, quả nhiên núi của Tu Chân Giới cao như mây, ở trong mắt Dương Bách Xuyên, mỗi một chỗ của nơi này đều tràn ngập hơi thở cổ xưa hoang dã, hai người rất cẩn thận đi lên phía trước.
Ở dãy núi Tinh Thần hoặc nói cách khác ở Tu Chân Giới chưa bao giờ khuyết thiếu hung cầm mãnh thú, hơn nữa theo lời dặn của Lý Phượng Ngọc, hẻm núi Tiễn Đao chính là cửa ải khó khăn đầu tiên, ở đây có rất nhiều yêu thú có linh trí, thậm chí ở dãy núi Tinh Thần không thiếu Yêu tu cường đại.
Làm Dương Bách Xuyên phải vô cùng cẩn thận.
Dương Bách Xuyên cũng biết rõ những điều này, Yêu tu hung cầm mãnh thú ở Tu Chân Giới cường đại hơn Sơn Hải Giới quá nhiều.
Đây coi như là lần đầu tiên hắn mạo hiểm của Tu Chân Giới, trong lòng có chút thấp thỏm.
Lúc sư phụ diệt môn Thiên Nguyên Tông có luyện hóa ký ức của Hoa Thiếu, cho nên Dương Bách Xuyên có được rất nhiều hiểu biết về Tu Chân Giới từ trong trí nhớ của Hoa Thiếu lúc sưu hồn.
Từ trong trí nhớ của Hoa Thiếu, hắn biết được ở Tu Chân Giới, Yêu tộc không hề yếu hơn Nhân tộc, Tu Chân Giới là một thế giới lớn toàn diện về pháp tắc, cũng là một thế giới lớn cao cấp, không phải một tiểu thế giới có thể so được.
Ở tiểu thế giới, tu luyện đều có tàn khuyết, nhưng ở Tu Chân Giới, vạn vật đều cần có trạng thái.
Trong trí nhớ của Hoa Thiếu, Nhân tộc cường đại bao nhiêu, Yêu tu sẽ cường đại bấy nhiêu.
Đơn giản mà nói, tu luyện ở Tu Chân Giới có cấp bậc, tất cả đều có thể tương ứng với tất cả các tộc đàn.
Lấy ví dụ về cấp bậc tu luyện của người tu chân, trước kia hắn từng hỏi sư phụ Vân Thiên Tà, sư phụ chỉ nói cho hắn đến giai đoạn Hợp Thể cảnh.
Nhưng đến Tu Chân Giới, xem qua ký ức của Hoa Thiếu, cuối cùng Tu Chân Giới cũng có hiểu biết toàn diện về cấp bậc tu luyện của người tu chân.
Những gì Dương Bách Xuyên nhìn đến trong ký ức của Hoa Thiếu đều giống như những gì sư phụ nói cho mình, đều bắt đầu từ cảnh giới Luyện Khí, sau đó là Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Xuất Khiếu, Phân Thần, Hợp Thể, Độ Kiếp, Đại Thừa và Phi Thăng.
Mười cấp bậc lớn ở tu chân, cảnh giới Phi Thăng là đỉnh của người tu chân, từ trong trí nhớ của Hoa Thiếu, sau khi tu vi đạt đến cảnh giới Phi Thăng sẽ phi thăng lên Tiên Giới.
Nhưng đây chỉ là thần thoại, dù sao từ trong trí nhớ của Hoa Thiếu, chưa gặp được ai có thể thực sự tu luyện phi thăng lên Tiên Giới, bởi vì rất khó, tất cả đều tu luyện đến cảnh giới Độ Kiếp, sau đó thất bại ở lúc độ đại thiên kiếp.
Độ kiếp thất bại được gọi là binh giải Tán Tiên, đây là con đường sống mà đại đạo ban cho, nhưng cho dù tu luyện Tán Tiên, mỗi một ngàn năm sẽ có một Tán Tiên kiếp cường đại, thực sự muốn mạng của Tán Tiên.