Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 2525




Không ngờ ở trong mắt Vân Thiên Tà, hai người đã biến thành bốn người.  

"Rất tốt." Vân Thiên Tà cười lạnh một tiếng.  

Giờ phút này Hoa Thiếu lại cảm thấy hơi không ổn lắm, hắn ta hoàn toàn không nhìn thấu được tu vi của tiện dân ở trước mắt này, không tài nào nhìn ra được, tạo cho người ta một cảm giác sâu hun hút. Hắn ta nói thầm trong lòng, rõ ràng Trang Tất Phương đã nói đối phương là tu vi Phân Thần Cảnh sơ kỳ tu vi, nhưng bây giờ hắn ta lại không nhìn thấu được là tại sao chứ.  

Hoa Thiếu vừa mới nghĩ như vậy, đột nhiên nhìn thấy tiện dân đang đứng cách mình mười mấy mét cử động.  

Người khác không biết nhưng Dương Bách Xuyên lại cảm nhận được sự tức giận đang đè nén trong lòng lão già một cách rõ ràng, cuối cùng cũng bùng lên.  

Trang Tất Phương và người đàn ông trung niên cũng tới cùng đã trở thành thùng tiết giận của lão già.  

"Uỳnh!"  

Ngay sau đó Dương Bách Xuyên cảm thấy biển ý thức của mình bỗng nhiên chấn động, nguyên thần cũng cảm thấy không ổn định, nhưng mà một khoảng thời gian còn đáng sợ hơn đã xuất hiện.  

Bình Càn Khôn trên cánh tay trái hắn đột nhiên nóng lên, mạnh hơn trước gấp mấy chục lần, sức mạnh khiến Dương Bách Xuyên cảm thấy sợ hãi bỗng nhiên tràn ngập toàn thân, lúc này Dương Bách Xuyên có dự cảm bản thân mình sắp nổ tung tới nơi rồi.  

Cảm giác căng tràn như muốn nổ tung khi bị sức mạnh của bình Càn Khôn tiến vào trong cơ thể khiến tim hắn đập nhanh một cách bất ngờ, sức mạnh này là một loại sức mạnh cường đại mà trước nay Dương Bách Xuyên chưa bao giờ hình dung ra được, cảm giác còn mạnh hơn cả sức mạnh Hồng Hoang được kích phát từ xương tay hắn gấp ngàn lần vạn lần.  

Đáng sợ hơn nữa là sau khi sức mạnh cường đại đó xuất hiện, trong biển ý thức lại đột ngột xuất hiện sức mạnh thần hồn dời non lấp biển. Trong nháy mắt, Dương Bách Xuyên chợt cảm thấy thần hồn của mình đã bị nó dồn vào một góc của biển ý thức.  

Dương Bách Xuyên rất quen thuộc với sức mạnh thần hồn mạnh mẽ này, chính là hơi thở thần hồn của sư phụ Vân Thiên Tà, mạnh đến mức khiến thần hồn của hắn run lên bần bật.  

Giờ phút này hắn mới biết được lão già mà tức lên sẽ đáng sợ tới nhường nào, trong lòng nghĩ có lẽ đây mới là sức mạnh thần hồn thực sự của lão già, sức mạnh tối cao của Thập Nhị Kiếp Tán Tiên chí tôn.  

Hắn chưa bao giờ tưởng tượng rằng lão già có thể bộc phát ra được sức mạnh và hơi thở thần hồn cường đại đến mức khiến người ta tuyệt vọng như thế.  

Đây mới chỉ là sức mạnh tàn hồn của lão già thôi, Dương Bách Xuyên không thể tưởng tượng được, nếu lão già mà có cơ thể riêng trong thời kỳ hoàng kim, ông sẽ mạnh tới cỡ nào đây chứ?  

Dương Bách Xuyên không có cách nào tưởng tượng ra được hình ảnh đó.  

Thần hồn của Dương Bách Xuyên cảm nhận được nguy hiểm sẽ bị hồn phi phách tán bất cứ lúc nào, hắn sợ hãi, vội vàng hét to: "Lão già chết tiệt, người muốn lấy mạng con à?"  

Hét to một tiếng xong, ngay sau đó thần hồn của hắn truyền tới một luồng hơi thở ấm áp, hắn lập tức cảm giác dễ chịu hơn rất nhiều, biết là lương tâm của lão già đã trỗi dậy.  

Nhưng hắn vẫn cảm thấy rất áp lực, có cảm giác thở không nổi.  

Lúc này chỉ nghe thấy giọng nói của lão già vang lên trong đầu: "Cố chịu đựng trước đã, để vi sư tiêu diệt cái thứ Thiên Nguyên Tông chó má đó, đồ tử đồ tôn của Vân Thiên Tà ta sao có thể để một đám lưu manh đầu đường bắt nạt."  

"Ách!"  

Dương Bách Xuyên nhất thời nghẹn lời, hắn cảm thấy lúc này lão già giống như đã điên mất rồi, nhưng mà lời ông nói ra lại vô cùng khí phách, khiến hắn không thể phản bác được.  

Nhưng mà không hiểu sao hắn lại thích lời nói bá đạo tột đỉnh này của lão già, hay cũng có thể nói vì đã cảm nhận được sự che chở bao bọc của ông.  

Đây mới là sư phụ của Dương Bách Xuyên hắn — Thập Nhị Kiếp Tán Tiên chí tôn của Tu chân giới.  

Vừa mở miệng là sẽ phải diệt môn.  

Nếu là trước đây, lão già nói một câu diệt môn hắn sẽ châm chọc cười nhạo một hồi, nhưng là tại thời khắc này, Dương Bách Xuyên cười không nổi, bởi vì hắn cảm nhận được sức mạnh cường đại đã vượt qua cả tưởng tượng của hắn, có lẽ lão già thật sự có thể tiêu diệt Thiên Nguyên Tông.  

Hết cách rồi, ai bảo sức mạnh và hơi thở thần hồn này khiến Dương Bách Xuyên cảm nhận được sự cuồn cuộn tựa như biển lớn, mà hắn đối mặt với sức mạnh này lại chỉ như một mảnh lá rơi ở trong biển vậy.  

Sức mạnh của tiên nhân cũng chỉ đến được thế thôi đúng không?  

Đương nhiên đây chỉ là cảm nhận riêng của Dương Bách Xuyên.  

...  

Trong nháy mắt Dương Bách Xuyên cảm thấy lão già thoáng cái xuất hiện bên cạnh người đàn ông trung niên, lúc này hắn giống như một khán giả.