*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có điều, theo ý của Mạnh Trường Thanh, tạm thời khoan hẵng bố trí trận thế, đợi cổ trùng trong cơ thể lão được loại trừ, tu vi về đúng với thực lực của cảnh giới Phân Thần rồi sẽ bày trận, đến khi đó uy lực của trận pháo chắc chắn sẽ đạt cực hạn.
Dương Bách Xuyên đã trao đổi với Trùng Tử, ba tháng nữa thì cổ trùng trong cơ thể Mạnh Trường Thanh sẽ được loại bỏ, cũng có nghĩa là, ba tháng sau, Mạnh Trường Thanh có thể tu luyện lại bình thường.
Cảnh giới tu luyện của Mạnh Trường Thanh đã đạt tới Phân Thần, chỉ cần loại bỏ được cổ trùng trong cơ thể thì sẽ khôi phục, có đủ thiên tài địa bảo để chống đỡ, lão có lòng tin, trong vòng hai năm sẽ tiến vào Phân Thần sơ kỳ, sau đó có thể liên thủ với Dương Vấn Thiên để bày trận.
Đối với người thường mà nói, một - hai năm có thể là rất dài, nhưng với tu chân giả thì cũng chỉ bằng một lần bế quan mà thôi, chuyện này Dương Bách Xuyên có thể chấp nhận.
Advertisement
Thế nên, đợi tu vi của Mạnh Trường Thanh tiến vào cảnh giới Phân Thần sẽ bố trí trận pháp.
Dương Bách Xuyên đã dành một tháng chuyên tâm luyện chế mấy lò đan dược để Mạnh Trường Thanh tu luyện.
Ba tháng trôi qua, hôm nay Trùng Tử chui ra từ trong cơ thể Mạnh Trường Thanh, cổ trùng trong cơ thể đã bị Trùng Tử cắn nuốt hoàn toàn, nguy cơ tiềm ẩn ngàn năm trong đan điền được tiêu trừ.
Advertisement
Hôm ấy, Mạnh Trường Thanh đã khóc lớn, sau đó cảm tạ Dương Bách Xuyên, tuyên bố bế quan, tập trung công phá cảnh giới Phân Thần.
Lần này, Trùng Tử được lợi nhất, vừa chui ra đã nằm bò trên tóc Dương Bách Xuyên, tiến vào trạng thái ngủ say, chỉ để lại cho Dương Bách Xuyên một câu: “Chủ nhân, ta ăn no quá, phải đi ngủ.”
Dương Bách Xuyên thì cười khổ, rõ ràng là sau khi Trùng Tử cắn nuốt cổ trùng trong cơ thể Mạnh Trường Thanh thì sẽ bắt đầu một vòng tiến hóa mới.
Cổ trùng trong cơ thể Mạnh Trường Thanh đã cắn nuốt chân khí cả nghìn năm, nói cách khác tức là, tu vi ngàn năm của Mạnh Trường Thanh đều bị cổ trùng cắn nuốt hết, còn Trùng Tử thì lại cắn nuốt cổ trùng có vui vi nghìn năm, không tiến hóa mới là lạ.
Dương Bách Xuyên rất mong đợi lần thức tỉnh tiếp theo của Trùng Tử, không biết vật nhỏ sẽ tiến hóa tới cảnh giới nào.
Hắn có linh cảm, đợi sau khi Trùng Tử luyện hóa xong thì sẽ rất cường đại.
Cùng ngày hôm đó, phụ thân hắn cả ngày tận hưởng hạnh phúc của gia đình cùng với Đoàn Đoàn, Viên Viên và cháu gái ngoại – Dương Quốc Trung cũng tuyên bố bế quan, nói là có cảm ngộ về trận pháp.
Điều này khiến cho Dương Bách Xuyên rất lo lắng, lúc hắn và cha gặp nhau, hắn nhớ ông đã từng nói muốn đi cứu mẹ, đợi ông luyện chế ra trận pháp đột phá gì đó thì sẽ xông tới Nghiêm gia.
Nói cách khác, sau ba tháng ở núi Giao Trì, cha hắn vẫn quyết định phải đi cứu mẹ, tuyên bố bế quan để lĩnh hội trận pháp, xem ra là muốn tới Nghiêm gia.
Dương Bách Xuyên rất khó ngăn cản được chuyện này.
Nhưng hắn cũng phải chuẩn bị làm chút chuyện, không thể để cha mình đi mạo hiểm, nếu đi thì phải hai cha con cùng đi.
Hắn tìm Kiều Phúc và Ngô Mặc Hạ dặn dò, để hai người họ âm thầm canh giữ nơi phụ thân bế quan, ông vừa xuất quan thì thông báo cho hắn biết, dù sao thì cũng không được để phụ thân đi liều mạng.
Tiếp đó, Dương Bách Xuyên và Dương Vấn Thiên đi kiểm tra vấn đề khôi phục đại trận truyền tống ở trung tâm vùng cấm phía Nam.
Dương Vấn Thiên nói có thể khôi phục nhưng cần thời gian, có thể là một năm, cũng có thể là hai năm, tóm lại là có thể phục hồi.
Điểm này thì Dương Bách Xuyên hiểu, trong lòng cũng vui vẻ, nghe sư công Dương Vấn Thiên giảng giải, đại trận truyền tống thật sự có thể nối thông tới bốn địa hạt của Sơn Hải Giới và năm châu lớn của địa hạt Đại Sơn.
Đương nhiên là cũng tổn hao rất lớn, Dương Bách Xuyên gần như là lấy ra tất cả thiên tài địa bảo tích lũy trên người mình, giao cho Dương Vấn Thiên để khôi phục đại trận truyền tống.
Có điều, cho dù là như vậy thì vẫn thiếu rất nhiều vật liệu, may mà người hắn gặp được lại là trận ma có sở trường về trận pháp truyền tống – Dương Vấn Thiên, những thứ khan hiếm còn thiếu đều được Dương Vấn Thiên bổ sung.
Sau khi Dương Vấn Thiên tập trung vào khôi phục đại trận truyền tống, Dương Bách Xuyên cũng tuyên bố bế quan.
Thật ra, hắn gấp gáp muốn đi cấm địa Nghiêm gia hơn bất kỳ ai khác, hắn tới để tìm mẹ, vì thế nên Dương Bách Xuyên bế quan, bắt đầu nâng cao thực lực tu vi.
Nói tới tu vi, Dương Bách Xuyên muốn từ Xuất Khiếu hậu kỳ lên đại viên mãn trong thời gian ngắn thì quả thật là rất khó, vì thế sau khi bế quan, hắn đã chuẩn bị tốt để lĩnh ngộ tu luyện kiếm kỹ thần thông.
Trong đầu hắn có < kiếm quyết Hắc Liên>, nhưng đáng tiếc là trong ý thức chỉ truyền tới một chiêu kiếm pháp – Nhất kiếm nhất Hắc Liên.
Mặc dù chỉ có một chiêu nhưng uy lực lại vô cùng mạnh mẽ, Dương Bách Xuyên chuẩn bị lĩnh hội chiêu kiếm quyết này.
Sau đó, còn có < kiếm quyết Toàn Phong> mà hắn đoạt được từ trên người của Tiền Bất Hoán, đây cũng là kiếm quyết thần thông, tổng cộng có ba chiêu, nhưng chiêu sau mạnh hơn chiếu trước, hắn chưa từng tu luyện qua.