“Tôi cảm giác vận mệnh chú định cái hộp kia đang triệu hoán tôi…” Lục Tuyết Hi vẫn nhìn chằm chằm cái hộp kia, nói.
Dương Bách Xuyên nghe vậy cười nói: “Sao có thể…”
Còn chưa nói xong, Dương Bách Xuyên đột nhiên dừng lại, anh thấy bộ dạng của Lục Tuyết Hi không giống đang nói đùa, ngược lại vẻ mặt nghiêm túc, dường như cái hộp kia đang triệu hoán cô vậy.
Nghĩ đến đây đột nhiên trong đầu của Dương Bách Xuyên xẹt qua một ý nghĩ.
Advertisement
Nghĩ thầm trong lòng: “Không phải chị em nhà họ Lục là hậu nhân của La Phù đạo quân chứ?”
Điều này rất có khả năng là thật, anh nhớ rõ trước kia sư phụ từng nói, thỉnh thoảng ở Tu Chân Giới sẽ có một vài di vật hoặc linh vật, chỉ cần có quan hệ với chủ nhân lúc sinh thời hoặc hậu nhân, phần lớn sẽ có cảm ứng.
Hiện tại Lục Tuyết Hi nói cô cảm thấy hình như cái hộp kia đang triệu hoán cô?
Có thể hay không chị em họ Lục là hậu nhân của La Phù đạo quân?
Trên thế gian thường có liên hệ vô hình, vận mệnh chú định có sự vận chuyển của Thiên Đạo, lúc trước anh đi vào núi La Phù, trong nhiều người lại cố tình chỉ có anh tiến vào được văn bia, gặp được chấp niệm của La Phù đạo quân… Đến cuối cùng trở thành chủ nhân mới của La Phù Động Thiên.
La Phù đạo quân lừng lẫy mấy vạn năm trước lại nhờ anh hỗ trợ tìm kiếm hậu nhân, cách mấy vạn năm, nói không chừng hậu nhân của ông ấy đã diệt sạch, nhưng cố tình chấp niệm của La Phù đạo quân lại có thể tồn tại mấy vạn năm, anh lại đồng ý với điều kiện của ông ấy.
Tất cả mọi chuyện nhìn như trùng hợp, nhưng sao tránh khỏi ý trời?
Lúc trước anh gặp gỡ chị em họ Lục sao lại không phải ý trời?
Nghĩ như vậy, trong lòng Dương Bách Xuyên càng chắc chắn khả năng này.
Lập tức lấy ra tinh huyết của La Phù đạo quân, lúc trước La Phù đạo quân từng nói, chỉ cần là hậu nhân của ông ấy, lấy ra tinh huyết của ông ấy, trong vòng trăm mét tinh huyết sẽ nổ vang.
Anh vẫn luôn đặt tinh huyết này trong không gian hồ Càn Khôn, bây giờ lấy ra, muốn thử xem, nhỡ chị em họ Lục thật sự là hậu nhân của La Phù đạo quân?
Đừng quên chị em họ Lục đến từ Sơn Hải Giới.
Thế gian có một số việc thật sự không thể nói rõ, vận mệnh được Thiên Đạo vận chuyển, ai cũng không nói rõ được Thiên Đạo có dạng gì, nhưng đối với người tu chân, Thiên Đạo thực sự tồn tại.
Giống như vận mệnh đã được an bài.
Khi Dương Bách Xuyên lấy ra tinh huyết của La Phù đạo quân, lập tức mở to hai mắt.
“Fuck! Thật sự là thật!”
Chỉ thấy năng lượng trong suốt được đạo quân phong ấn trong tinh huyết tỏa ra ánh sáng.
Hai mắt vẫn nhìn chằm chằm di vật của La Phù đạo quân, lúc này cái hộp kia đột nhiên rung lên.
Sau khi phục hồi lại tinh thần, Dương Bách Xuyên nhìn tinh huyết trong tay, không kìm được nói: “Đây… Đây là sức mạnh huyết mạch.”
Lục Tuyết Hi vừa dứt lời, tinh huyết của La Phù đạo quân bay vèo đến giữa trán của Lục Tuyết Hi.
Thân thể của Lục Tuyết Hi chấn động mạnh, ánh sáng màu trắng sữa hơi hiện lên, nhắm mắt lại.
Dương Bách Xuyên biết anh tìm được hậu nhân của La Phù đạo quân nhưng lại không nghĩ đến lại là chị em họ Lục.
Nhìn Lục Tuyết Hi nhắm mắt đứng tại chỗ, Dương Bách Xuyên cảm thán trong lòng, nói thầm: “Quả nhiên là vận mệnh đã được sắp xếp, La Phù đạo quân thực sự là thân, không lẽ ông ấy đã tính trước được hậu nhân ở bên cạnh mình?”
Động tĩnh bên này thu hút ánh nhìn của những người khác, Dương Bách Xuyên biết lúc này Lục Tuyết Hi đang hấp thu tinh huyết của đạo quân, sợ những người khác quấy rầy, vẫy vẫy tay, ý bảo mọi người im lặng, nên làm gì thì làm tiếp đi.
Vẫn chưa yên tâm, đang định nhờ lão quỷ bố trí một đạo cấm chế, không nghĩ đến Lục Tuyết Hi rưng rưng mở mắt.
“Cô…?” Dương Bách Xuyên nhìn Lục Tuyết Hi hay phải nói là hai chị em bọn họ, anh muốn giải thích lai lịch của tinh huyết này nhưng lại bị cô ta cắt ngang.
“Chúng tôi đã biết tất cả mọi chuyện rồi, hai chị em tôi là con cháu của Đạo quân.” Đây là câu đầu tiên Lục Tuyết Hi thốt lên khi hai mắt vẫn đang ướt đẫm nước mắt.
Sau đó cô ta tiếp tục nói với Dương Bách Xuyên: “Chúng tôi muốn lấy thứ kia.” Dứt lời, cô ta chỉ vào cái hộp của La Phù đạo quân.
Chuyện đã rõ ràng, hai chị em nhà họ Lục là con cháu của La Phù đạo quân, huyết mạch dung hợp đã chứng minh điều đó. Các cô muốn lấy cái hộp của La Phù đạo quân tự nhiên không thành vấn đề, đây vốn dĩ là đồ vật Đạo quân để lại cho con cháu của mình.
Dương Bách Xuyên nhìn Lục Tuyết Hi: “Tất nhiên là được, có thể tìm được hai cô, xem như tôi hoàn thành được một tâm nguyện.”
Lục Tuyết Hi vẫy tay, lấy cái hộp tới trong tay, dặn Dương Bách Xuyên: “Kế tiếp chúng tôi muốn bế quan, chuyện tông môn đành nhờ tiên sinh để ý.”
Dương Bách Xuyên gật đầu, anh không hỏi nhiều, dù sao có thể hoàn thành việc đã đồng ý với Đạo quân lúc trước là anh đã vui lắm rồi.