"Ầm!"
Một tiếng vang trầm trầm vang lên.
Diệp Ninh trợn mắt, trong lòng lập tức mừng rỡ: "Tiên sinh đúng là thần tiên, quả nhiên thành công, thì ra là đang bao trùm khắc phù văn mới chồng lên nền tảng phù văn vốn có, như thế sẽ thành công!"
Tuy rằng Diệp Vô Tâm không hiểu mấu chốt trong đó nhưng nhìn thấy một kích của Dương Bách Xuyên không phá hỏng phù văn trung tâm, đồng thời thấy vẻ vui mừng trên mặt Diệp Ninh thì biết Dương Bách Xuyên đã thành công, trong lòng nàng không khỏi nói thầm: "Xem ra thằng nhóc này có chút tài năng đấy!"
Có điều lúc này hai người đều thấy vẻ mặt Dương Bách Xuyên cực kỳ tập trung, vì vậy căn bản không dám lên tiếng, sợ quấy rầy Dương Bách Xuyên.
Mà trong lòng Dương Bách Xuyên cũng thả lỏng, thành công rồi.
Phù văn đầu tiên bao trùm khắc chồng lên đã hoàn thành, tiếp theo sẽ dễ dàng hơn một chút.
Trận pháp tấn công mà hắn chuẩn bị thêm vào chính là Chân Nguyên Thiên Sát Trận!
Chân Nguyên Thiên Sát Trận, ý nghĩa như tên, đòi hỏi chân khí, số lượng càng nhiều thì uy lực càng lớn, có thể chịu được chân khí của hơn ngàn người, từ đó chuyển hóa chân khí thành thứ tương tự với kiếm khí rồi giết địch, cũng là trận pháp lan ra bốn phía, phù hợp với tình hình hiện tại nhất.
Tổng cộng phải khắc ra ba mươi sáu phù văn trận pháp, với Dương Bách Xuyên mà nói tuy rằng hắn đã tìm được đúng đường nhưng để làm cũng là một việc vô cùng vất vả.
Phải mất cả một canh giờ sau đó mới khắc xong phù văn cuối cùng.
Sau khi phù văn trận pháp cuối cùng được hoàn thành, trận pháp trung tâm ở chính giữa thuyền phi hành bùng lên ánh sáng, cuối cùng hoàn thành.
Nhưng Dương Bách Xuyên cũng mệt đến ngất ngư.
Hắn không có chút hình tượng đặt mông ngồi xuống đất, mặt mày tái nhợt nói: "Lão Diệp, thành công rồi, bây giờ ngươi chỉ cần khởi động sát trận là được. Đi thử xem uy lực thế nào đi, ngươi là cao thủ Nguyên Anh, tự mình lo liệu trận pháp cộng thêm sức mạnh của mọi người trên thuyền phi hành, chỉ cần chúng ta không đụng phải yêu thú vượt qua ngươi thì có lẽ đã đủ để giết ra ngoài."
Diệp Ninh là chủ nhân của thuyền phi hành, nền tảng phù văn là do ông ta khắc, ông ta và thuyền phi hành tâm ý tương thông, sau khi Dương Bách Xuyên hoàn thành chồng lên phù văn trận pháp thì tất nhiên ông ta biết đầu tiên, đồng thời ông ta cũng biết cách khởi động trận pháp thế nào. Trong lòng Diệp Ninh thật sự chấn động với thủ đoạn khắc chồng trận pháp của Dương Bách Xuyên.
Diệp Ninh cảm ơn Dương Bách Xuyên một tiếng rồi không nghi ngờ chậm trễ, giờ phút này trận pháp phòng ngự trên thuyền phi hành đã bị chim Phong Lôi tấn công một canh giờ, đã trở nên không ổn định, chân khí của tất cả mọi người cũng bị tiêu hao hơn phân nửa, một số người trên thuyền phi hành sợ hãi trong lòng, nếu mở sát trận bây giờ chính là tiêm một mũi ổn định lòng người, có thể nâng cao sĩ khí.
Ngay sau đó Diệp Ninh đứng chính giữa trung tâm thúc giục trận pháp tấn công.
"Phụt phụt phụt!"
"Chíu chíu chíu!"
Khoảnh khắc Chân Nguyên Thiên Sát Trận được khởi động, tất cả chân khí đều được chuyển hóa thành sức mạnh chí cương chí dương, từ thuyền phi hành tỏa ra bốn phương tám hướng như kiếm khi, bắn về phía trước rồi nổ tung như nghìn luồng kiếm khí.
Từng tiếng tấn công vang lên, kèm theo đó là tiếng chim Phong Lôi kêu thảm thiết.
Dương Bách Xuyên nhìn xuyên qua màn ánh sáng, sau khi một con chim Phong Lôi thân dài nửa mét bị đánh trúng thì rơi xuống như sủi cảo. Dương Bách Xuyên thấy cảnh tượng này cuối cùng cũng yên tâm, nhắm hai mắt lại bắt đầu điều hòa hơi thở.
Lúc hắn nhắm mắt, trong tai đã nghe được tiếng hoan hô của tất cả mọi người trên thuyền phi hành, đường chân trời vốn bị che lấp cũng theo đó sáng ngời. Dương Bách Xuyên nhìn thấy ánh mắt của Diệp Vô Tâm rơi lên người hắn, sâu trong ánh mắt có chút phức tạp, trong lòng hắn cười đắc ý: "Diệp ma nữ bị mình khuất phục rồi, khà khà."
Đương nhiên hắn cũng chỉ nói trong lòng một chút mà thôi, nếu nói ra khỏi miệng chưa biết chừng sẽ chọc nữ ma đầu này xù lông.
Diệp Ninh cũng mừng rỡ bảo: "Tiên sinh, thành công rồi, uy lực khổng lồ, uy lực khổng lồ, chúng ta có thể xông ra rồi, ha ha ha."
Gương mặt trắng bệch của Dương Bách Xuyên treo ý cười, hắn tiến vào trạng thái tu luyện, bây giờ hắn rất suy yếu, cần điều dưỡng.
Trong lầu nhỏ, Diệp Ninh mừng rỡ cười to, lúc này Diệp Vô Tâm lại mở miệng bảo: "Ninh thúc thúc nhỏ giọng một chút, Dương Bách Xuyên đang nhập định điều dưỡng."
Diệp Ninh quay đầu lại mới thấy mặt mày Dương Bách Xuyên trắng bệch, ông ta lúng túng nói: "Đúng đúng đúng, nhỏ giọng nhỏ giọng, là ta sơ suất, làm phiền tiểu thư hộ pháp cho tiên sinh, ta đi điều khiển sát trận, thoát khỏi vòng vây của đám súc sinh này."
Có sự tồn tại của sát trận cộng thêm sức mạnh của mọi người trong thuyền phi hành được tập hợp lại, hơn nữa có Diệp Ninh thân là cao thủ cảnh giới Nguyên Anh đích thân điều khiển, cùng đối phó với vô vàn con chim Phong Lôi.
Sau một vài đợt tấn công, một con đường đã được mở ra, mọi người có thể thoát ra ngoài trong nháy mắt.
Tất cả mọi người bắt đầu reo hò.
Mà chim Phong Lôi cũng có vẻ như đang muốn chạy. Chung quy thì dưới một sát trận mạnh mẽ như vậy, có một lượng lớn chim Phong Lôi đã bị giết bởi sát trận nên chúng nó muốn chạy trốn cũng là chuyện bình thường.
Nhưng đúng lúc này lại vang lên một tiếng thét dài đâm thủng màng nhĩ.
"Rống…"