Dương Bách Xuyên thầm nghĩ thiên phú của Thân Đồ Thạch đâu chỉ là không tệ. Về mặt thiên phú, anh cảm thấy nếu không phải kinh mạch của Thân Đồ Thạch xảy ra vấn đề, thì thành tựu của anh ta không thua kém Thập Đại Yêu Nghiệt, thậm chí có thể phân cao thấp với Chiêm Khánh Nhân.
Sau đó, anh mỉm cười nói: "Lệnh lang có nền tảng tu luyện và thiên phú vượt trội, suy cho cùng vẫn là vấn đề trong tu luyện, chỉ cần giải quyết vấn đề kinh mạch là có thể giải quyết mọi vấn đề khác của anh ấy một cách dễ dàng, thành tựu sau này không thể đo đếm."
"Mượn lời tốt lành của Dương môn chủ." Thân Đồ Thành Cương ôm ấp chờ mong.
Dương Bách Xuyên thấy ba con nhà Thân Đồ đã tin tưởng, bèn nói: "Thân Đồ đạo hữu, vấn đề kinh mạch của lệnh lang không phải ngày một ngày hai, cần thời gian điều trị. Thế này nhé, hai người chuyển đến nơi tập kết của Vân Môn chúng tôi, ở đó rộng hơn cũng tiện cho tôi điều trị. Ngoài ra còn cần một số linh dược phụ trợ dùng để phối hợp điều trị nữa."
"Dương môn chủ nói đúng, vậy thì chúng tôi xin quấy rầy. Thân Đồ Thành Cương khắc ghi công ơn của Dương môn chủ." Thân Đồ Thành Cương không phải người rề rà, lập tức đồng ý. Ông ta biết chỗ này của mình quá đơn sơ, thật sự không thích hợp để chữa bệnh.
Ông ta cũng biết Dương Bách Xuyên nói đúng, con trai gặp vấn đề kinh mạch quá lâu, không dễ dàng chữa khỏi, nếu có thể ở cạnh Dương Bách Xuyên thì còn gì bằng.
Thân Đồ Thành Cương nói xong lại hỏi: "Chẳng hay Dương môn chủ cần linh dược gì, tôi sẽ nghĩ cách."
Dương Bách Xuyên đã có phương án điều trị kinh mạch cho Thân Đồ Thạch. Anh định dùng trận pháp m Dương Ngũ Hành phối hợp với một loại đan dược tên là đan Kinh Mạch để điều trị.
Dùng trận pháp m Dương Ngũ Hành để thông kinh mạch tắc nghẽn, còn đan Kinh Mạch thì có tác dụng gia cố kinh mạch, phòng ngừa đứt vỡ kinh mạch. Đây là một loại đan dược rất bình thường trong sách y giới tu chân, cũng rất thực dụng, thường dùng cho các vấn đề kinh mạch như là mở rộng kinh mạch, khơi thông kinh mạch... Kết hợp cả hai có thể giải quyết vấn đề tắc nghẽn kinh mạch cho Thân Đồ Thạch.
Đương nhiên trên lý thuyết thì có thể làm được, nhưng tiến hành cụ thể thì còn phải dựa vào hiệu quả trị liệu để phán đoán, cho nên Dương Bách Xuyên mới nói với Thân Đồ Thành Cương là nắm chắc bảy phần chứ không phải mười phần.
"Còn cần ba loại linh dược cỏ Thủy Tiên, cỏ Tử Vân, hoa Phi Sa. Những linh dược khác thì tôi có rồi, chỉ có ba loại này hơi khó tìm. Tôi cần điều chế một số loại thuốc dùng để bảo vệ kinh mạch của lệnh lang không bị tổn thương trong quá trình điều trị." Dương Bách Xuyên nói ra ba loại linh dược cần thiết, không nhắc đến luyện đan.
Sau khi nghe tên ba loại linh dược, Thân Đồ Thành Cương thoáng sửng sốt, sau đó mỉm cười: "Xem ra Dương môn chủ đúng là phúc tinh của con trai tôi. Tôi có hai loại linh dược cỏ Thủy Tiên và cỏ Tử Vân, không có hoa Phi Sa. Hoa Phi Sa sinh sống ở sa mạc, đúng là khó tìm, nhưng chắc chắn là Côn Luân có. Tôi và Lăng Hư phái Côn Luân từng qua lại một lần, chắc là có thể lấy được hoa Phi Sa."
"Tốt rồi, vậy thì chúng tôi về nơi tậ kết của Vân Môn trước, Thân Đồ đạo hữu đi tìm hoa Phi Sa, tôi lập tức chuẩn bị điều chế thuốc chữa trị kinh mạch cho lệnh lang." Dương Bách Xuyên nói.
Thân Đồ Thành Cương mừng rỡ, thái độ của Dương Bách Xuyên khiến ông ta yên lòng. Người ta lập tức chuẩn bị chữa trị là chuyện tốt, không hề chậm trễ.
Thân Đồ Thành Cương cảm ơn rối rít, sau đó lấy cỏ Thủy Tiên và cỏ Tử Vân ra đưa cho Dương Bách Xuyên. Ông ta ngẫm nghĩ giây lát rồi lại đưa linh dịch thạch nhũ cho anh: "Dương môn chủ, đây là linh dịch thạch nhũ, cậu cầm lấy đi. Bất kể lần này có thành công hay không, Thân Đồ Thành Cương đều cảm ơn cậu. Mặc dù thứ này không giống linh dịch thạch nhũ bình thường, nhưng chung quy cũng là dịch thạch nhũ, nếu có ích với cậu thì xin cậu hãy nhận lấy."
Dương Bách Xuyên sững sờ, không ngờ Thân Đồ Thành Cương lại đưa Huyền Mộc Linh Nhũ cho mình. Nhưng sau đó anh nghĩ chắc là đối phương không biết đây mới là Huyền Mộc Linh Nhũ, nếu không sẽ không tùy tiện đưa cho mình.