“Ha ha, ta không ngốc đâu, muốn thì tự mình đi, lão phu muốn uống rượu.” Tửu Tiên lão đầu nói xong, nằm trên tảng đá uống rượu.
Chuyện này khiến Dương Bách Xuyên suýt chút nữa rơi từ trên không trung xuống, nhưng anh không có cách nào đối phó với lão già cả. Đánh không lại, ép buộc cũng không được, chỉ có thể một mình đi qua trước xem một chút, không để người ta đánh vào thôn.
Đối phương dùng cách truyền âm, nói rõ là bái sơn, điều đó cho thấy vẫn dựa theo quy tắc của giới cổ võ, điều này giúp Dương Bách Xuyên yên tâm ít nhiều.
Nếu như không tuân thủ quy tắc, không nói hai lời lập tức đánh vào, lúc đó mới đau đầu.
Bây giờ xem ra Thần Tông và Thanh Thành đến đây vẫn tuân thủ quy tắc giới cổ võ.
Khác với Thần Tông thuộc về võ cổ nước ngoài, Thanh Thành là một trong tám tông của Trung Quốc, cũng xem như là thế lực có máu mặt. Hai tông liên hợp mà đến, nếu một lời không hợp đã ra tay đánh người trên địa bàn Trung Quốc, hẳn Thanh Thành sẽ bị giới võ cổ đâm chọc, từ đây cho thấy hai tông chỉ có thể đi lên từ bên ngoài.
Cho dù là khởi binh hỏi tội cũng phải quang minh chính đại, không được đánh người.
Càng là tông môn hàng đầu càng quan tâm đ ến thể diện.
Lúc Dương Bách Xuyên phi thân qua, đột nhiên phía dưới phát ra tiếng nổ lớn, ngay sau đó bốn phía trong thôn có làn sương mù dày đặc, trong nháy mắt che lấp thôn trong đó.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, Dương Bách Xuyên thở phào, anh biết em gái quay về đã mở trận pháp hộ sơn, cả thôn đã được trận pháp bảo vệ.
Hiện tại chính là hai tông tấn công cũng cần thời gian, trận pháp hộ sơn kia chính là ba sức mạnh phòng ngự: trận pháp tinh thần, Ám Hợp Huyễn trận và Sát trận. Bọn họ dám xông vào, Dương Bách Xuyên có thể giết từng người một.
Ngay khi đại trận hộ sơn Vân Môn mở ra, ở đầu thôn có hai nhóm người đứng thẳng hàng.
Một bên mặc trường bào màu đen, trên ống tay áo họa tiết mây cuộn quỷ dị.
Một bên mặc áo đạo sĩ dài màu xanh, trên ống tay áo có thêu cổ kiếm.
Phía trước là người của Thần Tông nước ngoài, phía sau là người của phái Thanh Thành thuộc tám tông của Trung Quốc..
Thần Tông có tám người, Thanh Thành có bảy người, hai bên có tất cả mười lăm người, tu vi mỗi người đều ngoài Tiên Thiên.
Cầm đầu Thần Tông là một người trung niên khoảng hơn 40 tuổi.
Còn Thanh Thành là một lão già khoảng 60 tuổi.
Hai người này chính là tông chủ Thần Thông - Đinh Nguyên Thọ và trưởng lão phía Thanh Thành - Mộc Quảng Hàn.
Hai người đến Vân Môn đương nhiên là điều tra chuyện con trai mình mất tích, mục tiêu cuối cùng đều nhắm vào Dương Bách Xuyên.
Với tông chủ Thần Tông - Đinh Nguyên Thọ, lúc gã biết con trai Đinh Thiền của mình mất tích đã là hơn một tháng trước, Đinh Thiền nằm trong bảng Thập Đại Yêu Nghiệt, đương nhiên Đinh Nguyên Thọ rất yên tâm nên không hạn chế tự do của nó.
Mãi đến khi Đinh Thiền mất, tin tức truyền đến đã hơn một tháng, dò hỏi một phen mới biết Đinh Thiền vào Trung Quốc, sau đó điều tra mãi mới biết Đinh Thiền vào Trung Quốc là vì báo thù cho Đinh Dương, mà trong lúc đó Đinh Thiền có tiếp xúc với người phái Thanh Thành.
Sau khi Đinh Nguyên Thọ tìm tới Thanh Thành, mới phát hiện ra yêu nghiệt của Thanh Thành, con trai Mộc Quảng Hàn - Mộc Thiên Thành cũng mất tích, hai tông phát động nhân lực đi điều tra, mục tiêu cuối cùng đều chỉ vào Dương Bách Xuyên.
Vậy nên hôm nay hai đại tông môn mới đến cửa.