Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 722: C722: Xong con mẹ nó rồi




“Quốc chủ, nếu như bọn họ thật sự tới Thánh Đình cứu người, chúng ta sẽ có thể ngư ông đắc lợi.”

Mã Phất Long nhếch miệng cười lạnh: “Nước Mỹ cũng không dễ chọc, tốt nhất hãy để bọn họ tiêu diệt đám cướp kia.”

Alex khẽ gật đầu, tình cờ trùng hợp với ý nghĩ của Mã Phất Long. “Quốc chủ, thư ký Nalisa về rồi.” Một binh lính tiến tới thông báo. Nghe tin này, Alex lập tức vui mừng: “Nhanh, mang nó tới.” “Quốc chủ, chúng tôi lui xuống trước vậy.”. Đam Mỹ Hay

“Có việc ngài lại gọi chúng tôi.” Mã Phất Long và Zidado khá thức thời, biết lúc này nên nhường không gian cho cha con hai người.

Đợi sau khi mọi người rời đi, Nalisa phong trần mệt mỏi tiến vào văn phòng.

“Chat”

“Con gái ngoan!” Nalisa vui đến phát khóc, ôm chặt cha.

Giờ phút này Alex không phải một quốc chủ, mà là một người cha lo lắng cho an nguy của con gái, sau khi nhìn thấy con gái bình an vô sự trở về, nỗi lòng lo lắng rốt cuộc buông xuống.

“Cha, xin lỗi, con làm hỏng chuyện rồi.” Nalisa áy náy nói.


Lúc trước cũng bởi vì cô ta, nghiên cứu phát minh bom cảm biến kiểu mới mới có thể bại lộ.

Sau này Alex cho cô cơ hội lấy công chuộc tội, giao chuyện bí mật di chuyển căn cứ cho cô ta phụ trách, kết quả Chử Vệ Hoa bị người ta cướp khỏi tay cô ta.

Ngoài ra, Andres và.Jack, Nemanja và mấy ngàn quân bảo vệ thành Bozeman đều chết cũng có liên quan chút ít đến cô ta.

Trong lòng Nalisa hiểu rõ, nếu như cô ta không phải con gái quốc chủ, phạm phải bất cứ lỗi lâm nào trong đó thì cô ta chết không có gì đáng tiếc.

Alex an ủi từ tận đáy lòng.

Bỗng nhiên ông ta đẩy con gái ra, sau khi quan sát trên dưới một phen thì lo lắng hỏi: “Tên Quân Đế kia có tổn thương con không?”

“Không có... Không có." Lúc trả lời chuyện này, Nalisa không dám nhìn vào mắt Alex.

Alex rất khó hiểu hỏi: “Sao tên điên kia lại bỏ qua cho con?” “Hắn... Hắn...” Nalisa ấp úng, muốn nói lại thôi.

Nhìn một màn này, bỗng nhiên Alex có dự cảm không tốt: “Nalisa, lế nào con còn bí mật gì trước mặt cha à?”

“Không phải, cha, tên kia hắn...”

Nalisa ấp úng nói ra chuyện mình xảy ra quan hệ với Lý Trạch Vũ.

Sau khi nghe xong, ánh mắt Alex đờ đẫn, sự tức giận trong lòng đã không tìm thấy từ để hình dung.

Quân Đế, tên khốn kiếp nhà cậu.

Không chỉ bắt đi tiến sĩ Chử còn giết mấy tâm phúc của ông ta, hơn nữa còn hủy diệt chiến đội Loucester và xử lý hơn hai ngàn quân bảo vệ thành Bozeman.


Những thứ này thì thôi đi, mẹ nó cậu vậy mà còn ngủ với con gái ông. Alex có hơi nổi điên.

Nếu như giờ phút này Lý Trạch Vũ xuất hiện trước mặt ông ta, có lẽ ông ta sẽ trực tiếp liều mạng với đối phương.

“Không sao, không cần đau lòng, cha chắc chắn sẽ bắt tên kia lại, sau đó tự tay tiễn nó rời khỏi thế giới này” Alex thề son sắt bảo đảm.

Nalisa lập tức lắc đầu nói: “Cha, cha không thể làm như vậy, hắn đã là đàn ông của con.”

Hả?

Alex nhìn thấy con gái không giống nói đùa, khóe miệng hung hăng co rút mấy lần.

Xong con mẹ nó rồi!

Ông ta hiểu rõ tính cách con gái, bảo thủ y chang mẹ cô ta, rất xem trọng sự trong trắng.

Trước mắt sau khi xảy ra quan hệ với Quân Đế, con gái đương nhiên sẽ quyết tâm lựa chọn đối phương.

“Cha, mặc dù tên kia... Nhưng hắn đã là đàn ông của con rồi, có thể nghĩ cách giữ lại một mạng cho hắn không?” Nalisa đỏ mặt cầu xin.


Alex thở dài: “Yên tâm đi, cha sẽ không để thằng nhóc kia có chuyện.” Nghe vậy, Nalisa nặng nề gật đầu.

Alex xoa đầu cô ta, hòa ái nói: “Con nhìn con đi, cả người bẩn thỉu, đi tắm trước rồi ngủ một giấc thật ngon đi.”

“Được.” Nalisa dịu dàng ngoan ngoãn đáp lại. Một lát sua.

Văn phòng chỉ còn một mình Alex, ông ta châm điếu thuốc cố gắng hút một hơi, muốn dùng nicotin để bản thân bình tĩnh lại.

“Ngay cả Lawrence cũng chết rồi, trên đời còn ai có thể giết được tên kia?” “Mình chắc hẳn không cần lo lắng.”

“Không, cường giả nước Mỹ cũng không phải ăn chay, lỡ như thằng nhóc kia bất cẩn té ngã, con gái mình chẳng phải sẽ phải ở góa cả đời à?”

Vừa nghĩ vậy, Alex lại thở dài, lập tức giơ tay chạm tới điện thoại trên bàn làm việc, bấm số của Elif.

“Quân Đế không thể chết, ai dám động tới hắn tôi sẽ...”