Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 671: C671: Nói quàng nói xiên




Mấy năm trước, Lý Trạch Vũ mới bước chân vào thế giới Hắc Ám, dẫn theo quân U Minh đi chinh phạt thế lực khắp chốn.

Vì tiêu diệt tập đoàn bột mì nọ, mà họ mạo phạm nhà nước đứng sau, quân U Minh chịu khổ vì phải chịu vô vàn thế lực bao vây tấn công.

Cùng thời điểm đó, Lang Vương đương nhiệm lại phát sinh mâu thuẫn với nhà nước Slovenia luôn ủng hộ mình, người đứng đầu nhà nước ấy đã liên hệ không ít thế lực của thế giới Hắc Ám, bao vây tiêu diệt điện Lang Nha.

Hai người anh em kề vai sát cánh, gặp nhau rồi cùng nhau anh dũng giết địch, từ đó kết nên tình nghĩa anh em sâu đậm.

Có điều lúc bấy giờ, danh tiếng của Lý Trạch Vũ không đủ lớn mạnh nên rất hiếm người biết được chuyện này.

Tuy đã nhiều năm không gặp nhau, nhưng hai anh em vẫn thường xuyên liên lạc.

Sau này có một lần nọ, Lang Vương tình cờ phát hiện Lý Trạch Vũ đang “ngồi tù”, ông ta lập tức tập kết mấy trăm tinh anh đi cướp ngục, tuyên bố nếu cai ngục không thả người, ông ta sẽ san Tử Ngục thành đất bằng.

May mà Lý Trạch Vũ kịp thời xuất hiện, hiểu lầm mới được giải trừ!

Có lẽ anh em như thể tay chân chính là như này đây!

Bây giờ nghe Lý Trạch Vũ tuyên bố không cần mình ra tay cứu người, Lang Vương biết ngay đối phương sợ kéo anh em xuống nước, ông ta bất mãn chất vấn: “Không coi tôi là anh em hả?”

“Nói quàng nói xiên.”


Lý Trạch Vũ lắc đầu, giải thích: “Đây là chuyện cạnh tranh của hai nước với nhau, tôi không thể để anh dính vào!”

“Tôi kệ cha nó, tôi chỉ biết là cậu đang ở trong hố, cho nên dù là hố lửa đi nữa, ông đây cũng phải nhảy chung với cậu!”

Giọng điệu của Lang Vương rất cương quyết.

Lý Trạch Vũ quá hiểu tính cách ngang ngược của tên này, hắn bèn sửa lại: “Thế này đi, tìm được người rồi anh báo cho tôi biết, đặng tôi còn lên kế hoạch cứu viện, anh không được tùy tiện hành động đâu đấy!”

“Được thôi!”

Lang Vương đưa tay làm dấu OK.

Lý Trạch Vũ gật đầu: “Tôi còn chuyện này nhờ anh giúp!”

Lang Vương không nói, mà tỏ vẻ chăm chú lắng nghe.

“Giúp tôi khuấy động!”

“Khuấy hả?”


Lý Trạch Vũ gật đầu, nói: “Mục đích duy nhất của tôi là cứu người, tôi cần thế giới Hắc Ám này trở nên lộn xộn, càng khuấy cho nó loạn càng tốt.”

“Hiểu rồi!” Lang Vương ngầm hiểu. Dù sao Chử Vệ Hoa cũng là người của nước Anh và nước Mỹ, một khi điều tra

được Lý Trạch Vũ cứu người đi, hai con cá sấu khổng lồ đó tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.

Cho nên Lý Trạch Vũ phải che giấu tai mặt, đặng vứt sạch mọi hiềm nghi đối với mình.

Ông đây bận tấn công điện U Linh, làm gì có thời gian đi cứu người? Các người không thể đổ oan cho người tốt!

“Có chuyện này tôi phải nhắc nhở cậu.”

Lang Vương đột nhiên tỏ vẻ lo lắng.

Lý Trạch Vũ ngạc nhiên: “Chuyện gì cơ?”

Lang Vương cau mày, nói: "Những năm qua, gã U Linh kia qua lại với quái vật rất thân thiết, tôi đoán chắc hẳn bọn chúng có bí mật không thể cho ai biết!”

Quái vật? Lý Trạch Vũ biết, đó là tộc Vampire ở phương Tây! “À đúng rồi!”

Cặp mắt Lang Vương đột nhiên sáng ngời, ông ta nói: “Cậu cũng quen cô công chúa quái vật kia mà nhỉ?”

Ặc... Lý Trạch Vũ nuốt nước bọt.

“Cô nàng tên gì ấy nhở... à há, tên là Angela!”