Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi

Chương 383: C383: Thằng khốn




Sắc mặt Kawasaki Kozo lập tức trầm xuống.

Trong tiềm thức của hắn ta sớm đã coi Ngân Hồ thành người phụ nữ của mình, lúc này nhìn thấy người phụ nữ của mình” đang ôm chặt lấy một thăng đàn ông khác,

bình dấm chua trong lòng lập tức bị hất đổ.

Lý Trạch Vũ buông Ngân Hồ ra, hài hước mà nhìn về phía Kawasaki Kozo: “Thằng nhóc này là con trai của Kawasaki Ichiryu à?”

“Ngân Hồ, hẳn ta là ai? Dám gọi thẳng tên cha của tôi!” Kawasaki Kozo càng thêm không vui. “Trạch đế, thật sự không cần thiết...”

Ngân Hồ định khuyên nhủ thì lại bị Lý Trạch Vũ xua tay ngắt lời: “Tôi đã nói mình biết nên làm gì rồi mà”

Nghe xong, Ngân Hồ lập tức ngậm miệng. “Ngân Hồ, cô vừa gọi hắn là gì cơ? Trạch đế?” Sắc mặt Kawasaki Kozo đột nhiên thay đổi.

Mười hai người uy danh hiển hách gồm tứ đế, bát vương của thế giới hắc ám phương Tây, trong đó người huyền bí nhất, cũng là truyền kỳ nhất chính là Trạch đết

Có lời đồn nói, thực lực của Trạch đế mạnh nhất trong tứ đế!


Cho nên Kawasaki Kozo mới có phản ứng lớn đến như vậy. “Tôi tên là Lý Trạch VũI” “Lý Trạch Vũ?”

Kawasaki Kozo nhắc lại, sắc mặt lại biến đổi: “Ngân Hồ, hắn ta không phải là kẻ chúng ta phải giết lần này sao? Cô dám... Phản bội cha tôi!”,ụ

“Mày sai rồi

Lý Trạch Vũ nhẫn nại sửa lại câu nói: “Cô ấy không phản bội, bởi vì cô ấy vẫn luôn là người của tao!”

Nghe vậy, cơ thể Ngân Hồ khẽ run nhẹ, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang. “Phú Quý, đưa hắn ta lên đường đi!” “Đã rối”

Cẩu Phú Quý cầm một thanh đao trong tay, chĩa thẳng vào Kawasaki Kozo, cười lạnh nói: “Biết thanh đao này tên là gì không?”

“Thăng khốn!”

Kawasaki Kozo cảm nhận được sát ý của đối phương, lập tức rút ra kiếm của mình ra.

“Đao này... Chuyên diệt quỷ!”

Vừa dứt lời, Cẩu Phú Quý lập tức nhảy lên, chém thanh đao xuống. “Choang!”

Kawasaki Kozo giơ kiếm lên đỡ, cả người lui ra phía sau vài bước. “Ngân Hồ, nếu tôi mà chết, cha nhất định sẽ không bỏ qua cho cô!” Kawasaki Kozo vừa hoảng sợ vừa hối hận.

Vốn dĩ hắn ta chỉ muốn đi theo Ngân Hồ để xem náo nhiệt thôi, thuận tiện tới nước Hạ chơi bời một tí, chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ gặp nguy hiểm ở đây.

Dù sao thì hắn ta rất tin tưởng vào thân thủ của Ngân Hồ!

“Cái này thì mày không cần lo lắng, bởi vì rất nhanh thôi, thằng cha của mày cũng sẽ được đoàn tụ với mày!”

Lý Trạch Vũ buông nhẹ một câu, sau đó ôm Ngân Hồ đi lên tầng. Kawasaki Kozo còn muốn nói gì đó nhưng Cẩu Phú Quý lại chém đao tới. “Choang choang choang...”


“Thăng khốn này!”

“Con mẹ nó!”

Cẩu Phú Quý càng chém đao mạnh hơn, không hề cho hắn ta chút thời gian để thở nào.

Giết tên người Nhật này khiến nhiệt huyết trong hắn sôi trào!

Kawasaki Kozo có thực lực của một ninja bóng đêm, tương đương với một nửa của cao thủ, cho dù vừa bị Cẩu Phú Quý đánh lui nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại trạng thái, mười mấy chiêu sau lập tức khiến Cẩu Phú Quý rơi vào thế hạ phong.

“Mạnh lên, nói đạo nghĩa với tên người Nhật này làm gì?”

Giọng Lý Trạch Vũ truyền xuống tầng.

Cẩu Phú Quý lập tức lấy lại tinh thần, ép sát đao về phía Kawasaki Kozo, sau đó rút ra một khẩu súng lục.

“Khốn nạn!” Kawasaki Kozo trừng lớn hai mắt, hoàn toàn không ngờ đối phương sẽ rút súng! “Đoàng đoàng...”

Tiếng súng vang lên.

Kawasaki Kozo căn bản không tránh kịp, trơ mắt nhìn hai viên đạn bay thẳng vào bụng mình.


“Ha ha, để xem mày có chết hay không!”

Cẩu Phú Quý thu hồi khẩu súng, nhấc thanh đao tiến lại gần. “Thằng khốn!”

“Thằng khốn cái em gái mày ấy!”

“Roẹt!”

Một đao chém xuống, máu tươi văng khắp nơi, đầu Kawasaki Kozo trực tiếp rơi xuống đất.

Trên tầng.

Ngân Hồ nhíu mày, nói: “Anh cần gì phải tự chuốc thêm phiền toái cho bản thân chứ?”

“Con người tôi trước giờ không hề sợ phiền toái.” Lý Trạch Vũ bình tĩnh đáp lại, sau đó đưa Ngân Hồ vào trong phòng.

“Bây giờ đừng nói gì cả, chúng ta hâm nóng tình cảm trước đã...”