Sư Muội, Chậm Chút Đã - Nghiêm Ca Linh

Chương 36: 36: Đao Bị Trộm Đi





Nhìn Mục Hàn Trì mặt đầy ý cười dang hai tay ra nhưng khi Triệu Ấu Lăng đến gần hai chân nàng đột nhiên dừng lại.

Trong đầu có âm thanh nhắc nhở nàng: Nữ tử phải rụt rè, ngươi đến chỗ này không phải để lấy chồng sinh con, Thiên thư sẽ chỉ dẫn ngươi hành động…
“Lăng Nhi” Mục Hàn Trì kéo Triệu Ấu Lăng chào đón, ánh mắt nhìn nàng có chút kỳ quái rồi hỏi: “Sao nàng đột nhiên lại ngây ngốc cả người vậy?”
“Mục đại ca, ta có việc muốn nói với huynh, chúng ta vào nhà nói đi.”
Triệu Ấu Lăng thu lại tâm trạng m.ô.n.g lung mà nghiêm túc nói chuyện.
Đây là lần đầu tiên nàng đến thư phòng của Mục Hàn Trì, sau khi vào cửa nàng bắt đầu đánh giá tất cả, tầm mắt nàng lập tức bị vỏ của thanh đoản đao trên kệ sách thu hút.
“Chẳng lẽ chính là thanh đoản đao trong chiếc vỏ này?”
Triệu Ấu Lăng không nói rõ ra nhưng Mục Hàn Trì biết nàng nói chính là thanh đao được phát hiện ở hiện trường vụ án.
Mục Hàn Trì gật đầu, về án mạng ở Đại lý tự hắn định trước tiên nghe Triệu Ấu Lăng kể chuyện của nàng xong rồi mới nói sau.
“Vỏ đao ở đây nhưng lại không thấy đao đâu, quả nhiên giống như lời Thẩm Thái phu nhân nói, nội gián trong Hoài Vương phủ hung hiểm hơn.”
“Chuyện trong phủ có nội gián ta sẽ nhanh chóng điều tra rõ.

Trước đó nàng nói có chuyện muốn nói với ta là chuyện gì vậy.”
Mục Hàn Trì đỡ Triệu Ấu Lăng ngồi xuống ghế của hắn để dựa lưng, hắn thì đứng ở chỗ thư án bày ra bộ dạng nghiêm túc lắng nghe.
“Chẳng lẽ việc cô mẫu trúng độc có quan hệ với nội gián.”
Nghe Triệu Ấu Lăng nói xong Mục Hàn Trì lắp bắp kinh hãi.


Ở trước mặt Triệu Ấu Lăng hắn không cần ra vẻ trấn tĩnh, chuyện sinh tử của thân nhân hắn không thể không phá lệ coi trọng.
“Cô mẫu có thể là bị ngộ độc thức ăn khiến cho lợi sưng đau, chuyện này không thể chắc chắn là có người cố ý hạ độc được, ví dụ như có mấy loại cá nếu xử lý không tốt thì khi nấu ăn sẽ bị trúng độc.

Việc này có thể tìm nhóm trù nương để hỏi một chút, hiện tại ta còn chưa gọi người trong phủ đến để hỏi chuyện…”
Triệu Ấu Lăng có vẻ rất khó xử.
Nàng gả vào Hoài Vương phủ chưa được mấy ngày, Cao phu nhân còn chưa cho nàng tham gia quản lý sự vụ trong phủ.

Nàng không muốn phát sinh mâu thuẫn trực tiếp với nhóm v.ú già trong phủ.

Mặc kệ nàng có thể hỏi ra được việc Cao phu nhân bị ngộ độc thức ăn hay không thì đều sẽ khiến nhóm v.ú già cảm thấy nàng là bao biện muốn lập uy trong phủ.
Mục Hàn Trì lập tức gọi Mục Lôi đến, để hắn ta đi ra sau bếp điều tra rõ xem hôm nay nhóm trù nương xử lý những nguyên liệu nấu ăn nào, có làm cá hay không, lúc đưa cơm cho Cao phu nhân có truyền qua tay người khác hay không?
Mục Lôi rất nhanh đã trở lại báo cáo, Cao phu nhân bị trúng gió lạnh nên ăn uống không thấy ngon, cơm hôm qua còn không ăn, bữa sáng nay Hương Tú bèn cố ý kêu phòng bếp chuẩn bị cháo cá dung cho Cao phu nhân, sau khi Cao phu nhân ăn cháo không lâu thì bắt đầu đau răng.
“Nguyên liệu chính dùng để làm cháo cá dung là cá dung ta đều đã đem về đây, có cần tìm đại phu kiểm tra một chút hay không?”
Mục Lôi cầm một cái túi, từ trong túi tản ra mùi cá tanh nhàn nhạt.
“Không cần tìm đại phu bên ngoài, đưa ta xem là được.”
Triệu Ấu Lăng cầm túi qua rồi ngồi ngay ngắn trên bàn, móc nguyên liệu nấu ăn ra rồi ngửi, lại cầm ra trước mặt đánh giá.
“Thế tử còn phân phó gì nữa không?”
Mục Lôi chắp tay chuẩn bị rời đi.
“Đệ đến tiệm thuốc Thịnh Ký ở đường Đông Lai Thuận hỏi xem, đi nhanh về nhanh.”

Mục Hàn Trì giương cằm lên, Mục Lôi thưa vâng rồi nhanh nhẹn đi ra ngoài.
Triệu Ấu Lăng buông mảnh cá khô nhỏ trong tay xuống, kỳ quái hỏi Mục Hàn Trì vì sao còn cho Mục Lôi đi đến hiệu thuốc.
“Chẳng lẽ ngươi không tin vào phán đoán của ta hay sao?”
Đôi mắt trong trẻo của Triệu Ấu Lăng nhìn chằm chằm Mục Hàn Trì, cần hắn cho nàng một câu trả lời.

Làm người không thể nói một đằng làm một nẻo, rõ ràng nàng đã nói nàng có thể phán đoán được độc tính trong nguyên liệu nấu ăn mà Mục Hàn Trì vẫn còn muốn để Mục Lôi đi tìm tiệm thuốc bên ngoài.
“Lăng Nhi nàng đừng hiểu lầm, ta kêu Mục Lôi đi đến tiệm thuốc là có mục đích khác.

Ta cũng đang định nói với nàng…”
Trên đường tới Hoài Vương phủ, Thẩm Chiêu phát hiện ở tiệm thuốc Thịnh Ký trên đường Đông Lai Thuận có người của phủ Bình Tân Hầu ở đó, bộ dạng những người đó rất khả nghi, Thẩm Chiêu lo lắng người của phủ Bình Tân Hầu lại muốn gây chuyện gì nữa.

Để cho an tâm Mục Hàn Trì bèn phái Mục Lôi đi xem một chút, vì Thẩm Chiêu có thân phận không nhỏ, không thể để hắn tự đi được.
“Bảo sao lúc ta và Thẩm Chiêu về đây thấy hắn nhìn vào một cửa hàng trên đường lớn có vẻ rất tò mò, hóa ra là lo lắng người của phủ Bình Tân Hầu làm chuyện xấu.

Vì để tránh khỏi tai mắt của phủ Bình Tân Hầu nên Thẩm Chiêu mới cải trang thành phu xe, đúng là làm khó hắn mà.
Người của phủ Bình Tân Hầu thật là làm người ta chán ghét, nếu bọn họ là người xấu thì sao không bắt bọn họ lại để xử trí? Huynh và Thẩm Chiêu bị đổ oan là hung thủ g.i.ế.c người cũng là người của phủ Bình Tân Hầu ở phía sau giật dây mà thành, buổi tối hôm đó ta ở Đại lý tự còn nghe thấy hắn răn dạy quan lão gia thẩm án các huynh.

Vì sao hắn lại muốn hại huynh và Thẩm Chiêu vậy? Các huynh cũng không có đắc tội bọn hắn mà.”
Triệu Ấu Lăng tức giận bất bình, buông miếng cá khô nhỏ trong tay xuống rồi vén tay áo lên hận không thể cùng người của phủ Bình Tân Hầu đánh một trận ngay lập túc.

Mục Hàn Trì dở khóc dở cười, lúc này mới phát hiện ra tân nương tử của hắn là một nữ tử “Thích gây sự nhưng lại giàu tinh thần trượng nghĩa”.
“Thế nào, có phát hiện ra chất độc trong nguyên liệu nấu ăn không?”
Mục Hàn Trì cầm lấy miếng cá khô nhỏ ở trên bàn đầu ngón tay hắn nhẹ nhàng búng búng, sắc mặt như đang suy nghĩ gì đó.
“Nguyên liệu nấu ăn đều không có độc.

Nhưng mà nấu cháo cá dung phải dùng cá tươi mà không hiểu sao trù nương lại phải dùng cái khô nhỏ mài nhỏ ra để làm cháo, như vậy thì hương vị sẽ không được ngon như dùng cá dung tươi.”
Triệu Ấu Lăng lại lấy từ trong túi ra một mảnh cá khô, “A” một tiếng.
“Miếng cá khô này có độc, ngươi nhìn trên bụng cá có vạch đen kìa, miếng cá dung có vạch đen này nếu cho vào trong nước nấu cháo thì người ăn sẽ bị trúng một lượng độc nhỏ, nhưng mà độc tính của miếng cá này không quá nhiều, người khỏe mạnh nếu bị trúng độc thì chỉ thấy trong miệng tê dại không cảm nhận được hương vị gì nữa, một hai canh giờ qua đi thì độc sẽ tự nhiên mất hết.
Có lẽ là do cô mẫu bị cảm mạo nên cơ thể yếu đi, ăn nhiều thêm một ít cháo độc nên độc tính phát tác lợi hại hơn nhiều.

Nhưng mà dù như thế nào thì loại độc này cũng không lấy được mạng của người ta, chỉ khiến người trúng độc bị đau răng vô cùng, không thể làm việc bình thường.”
Có thể phát hiện ra nguyên nhân khiến Cao phu nhân trúng độc làm Triệu Ấu Lăng có vẻ rất hưng phấn.

Ngay sau đó nàng bình tâm, lại cùng Mục Hàn Trì suy đoán xem nội gián trong phủ sẽ là ai.
“Liệu có phải Hương Tú không? Nàng ta ở Lăng Vân Các.”
“Hương Tú.”
Hương Tú đúng thật là có đến Lăng Vân Các của hắn hai lần, lúc hắn trở về từ Bắc Cảnh khi màn đêm buông xuống Hương Tú hầu hạ bên giường của hắn, bị hắn đuổi ra ngoài.

Lần thứ hai là vào đêm tân hôn hắn ở Lăng Vân Các đọc sách viết chữ, Hương Tú lại tiến vào đưa trà bánh cũng bị hắn tống cổ ra ngoài.

Chẳng lẽ khi đó Hương Tú đã cầm trộm đi đoản đao của hắn sao?

Từ Bắc Cảnh hồi kinh đã bị Hoàng thượng ban hôn khiến hắn sứt đầu mẻ trán, lần ban hôn thứ hai thì tạo thành án mạng, Mục Hàn Trì không còn nhớ rõ đoản đao của hắn biến mất từ khi nào nữa.

Lúc phát hiện đoản đao của hắn tại hiện trường án mạng do Đại lý tự điều tra thì có lẽ là hắn đang ở Du Viên nói chuyện với phụ thân.
Mục Hàn Trì lắc đầu, hắn không muốn tin người trộm đoản đao của hắn lại chính là Hương Tú.
Từ mười hai năm trước Hương Tú đã đi theo bên cạnh Cao phu nhân đến ở Hoài Vương phủ, nàng ta là tỳ nữ được Cao phu nhân tin tưởng nhất.
“Chỉ có buổi tối nàng ta mới đến phòng bên của Lăng Vân Các nghỉ tạm, ngày thường đều làm việc trong phòng cô mẫu.

Nàng ta chắc sẽ không hãm hại ta đâu.

Thêm nữa ở Lăng Vân Các không chỉ có một nha hoàn là nàng ta, nha hoàn hồi môn của nàng có bốn người đều ở gian phòng phía đông của Lăng Vân Các.”
“Vậy được rồi, huynh cảm thấy không phải nàng ta thì không phải nàng ta.

Nhưng mà Thẩm Thái phu nhân nói rồi, nếu không bắt được nội gián rồi diệt trừ thì Hoài Vương phủ đừng mong được an bình.

Có khả năng sau này sẽ còn phát sinh sự việc càng đáng sợ hơn…”
Triệu Ấu Lăng đang nói thì bên ngoài cửa sổ có âm thanh truyền đến, một con bồ câu đưa thư màu trắng bay vào qua cửa sổ, phành phạch dừng cánh lại trên bàn sách.
Hết chương
Nhóm dịch: Team Qi Qi
Edit: Tất Hoành
Beta: Phoebe
Check: Ngọc Kỳ.