Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

Chương 89: Đứa trẻ bị bỏ rơi




Hoàng tử, đã 5 ngày rồi ngày ko nghỉ ngơi. Sẽ ko tốt đâu ạ!! 

Sagittarius _ Ra ngoài đi Lu, ta muốn tập trung làm việc!! 

_ Ko thể đc, ngài sẽ....!! 

Sagittarius _ Mau ra ngoài đi, ngươi ko nghe ta nói gì sao?? 

_ Vâng, thần xin phép!! 

Người hầu lầm lũi lui ra ngoài. Sagit vẫn như vậy, bộ dạng điềm tĩnh xử lí công việc. 

Rẹt!! 

Đột nhiên hắn cau mày, tay cầm bút mạnh đến nỗi xé rách cả tờ giấy. 

Sagit _ Tại sao nàng ta lại có thể nói ra những lời quá đáng như thế chứ??Hay đây là sự trừng phạt dành cho ta vì đã lạnh nhạt với nàng ấy suốt những ngày qua. 

Tinh!! 

Quả cầu thủy tinh trên bàn phát sáng. Sagit đột nhiên nở nụ cười. 

____________

Scor _ Nhìn ngươi có vẻ ko đc vui thì phải? Người phụ nữ ngươi mất công tìm ko thỏa mãn đc ngươi à?? 

Capri _ Ngươi đang cố ý nhạo báng ta đấy à?? Ta rốt cuộc ko thể hiểu bọn phụ nữ muốn gì?? 

Scor _ Việc gì đã xảy ra sao?? 

Capri _ Lúc nàng ta ngỡ ta là 1 tên lính quèn thì luôn thẹn thùng. Lúc bít ta là vua Capricorn thì luôn tránh xa ta và tỏ vẻ căm ghét. Tại sao chứ?? Ta có thể cho nàng ấy mọi thứ mà, còn tên lính quèn thì có cái gì mà nàng ấy mang lòng si mê chứ?? 

Gemi_ Nàng ấy yêu ngươi ko vì địa vị hay vật chứ gì cả. Còn ngươi bây giờ làm nàng ấy thất vọng lắm đấy. 

Capri _ Ngươi sao lại ở đây?? 

Gemi _ Vì nghe nói tên ngốc như ngươi ngày ngày chà đẹp nữ thần thiên bình nên ta đến đây dạy cho ngươi chút trân trọng thôi mà. 

Capri _ Lăn đi ngay đi. 

Gemi _ Đừng vô tình thế chứ! Chả nhẽ ngươi muốn nàng ta là 1 phụ nữ hám danh như bao ai khác sao?? 

Capri _ Tất nhiên là ko. 

Gemi _ Vậy thì tốt. Lo đừng hành xử ngu ngốc. Cứ hành xử hệt như những gì ngươi làm lúc giả mạo tên lính quèn ấy. À mà Scor, ta qua nhà ngươi ngủ tạm nhé, dạo này ta ngán bọn mĩ nữ ở cung mình tận răng rồi. Qua bên ngươi đổi vị chút. 

Scor _ 3 chồng công việc, tuỳ ngươi?? 

Gemi _ Đồ ác ma. Ta là đi qua ăn hôn lễ của ngươi mà. 

_________

Can _ Sao ngươi lại đến đây?? 

Pio _ Ta là muốn ngươi tiên đóan tuơng lai của chủ nhân và nàng ta. Ta ko tin 1 người chả đặt ai vào lòng như chủ nhân lại có thể cưới nữ nhân đó và quan tâm cô ta đến thế?? Chủ nhân là tạo vật hoàn mĩ nhất trên thế gian này, ko kẻ nào có thể bên cạnh ngài, ngài là 1 tạo vật cô độc tuyệt mĩ. 

Can _ Ko ngờ ngươi lại trung thành với cậu ấy đến thế? Cậu ấy rất may mắn! 

Can tập trung ngồi trước quả cầu tiên tri. Năng lượng dần trung hòa với nhau. 

Tuơng lai của 2 người họ rất u tối, một Scor lạnh lùng ko để tâm đến ai, một Pis đau khổ dần qua thời gian, cô sống trong giam cầm, cai nghiệt và.... Cô đã đi đến đường cùng bằng cách đâm Scor 1 nhát vào tim. 

Pio _ Ta biết mà....nàng ta quả ko là thứ đơn giản như vẻ bề ngoài của mình.... Nghĩ rằng ta sẽ cho nàng ta làm việc đó sao?? Rõ hão huyền!! 

Nói xong, Pio vụt đi mất. Can vẫn còn ngồi ngẩn ngơ. 

Can _ Mình ko tin rằng cô ấy lại làm việc đó. Pis ko phải loại người như thế này. Chẳng lẽ là có ẩn khuất nào đó. Lúc Pis bắt đầu có dấu hiệu lạ khi bị giam cầm và đâm Scor, tương lai có chút mù mịt. Như có cái gì đã tác động vào nó.....

______________

Két!!!!

Một căn phòng tối đen ko chút ánh sáng. Chỉ có ánh trăng len lẻn qua cánh cửa vừa đc mở ra. Li tỏ vẻ cảnh giác nhìn anh. Dù trải qua bao nhiêu lần đau đớn và tự hỏi mình tại sao cô lại từng yêu anh ta cơ chứ?? Nhưng cô ko chịu thừa nhận trước con quỷ đó rằng mình đã từng yêu anh ta, yêu rất nhiều đến giờ vẫn vậy nhưng..... Cô ko muốn yêu anh của bây giờ. 

Capri ngán ngẩm trước cô gái yếu đuối đến kiên cường kia khiến cậu rất muốn bất lực. 

Giọng nói lạnh lùng pha bao nhiêu yêu thương nhưng đến mãi Li vẫn ko nhận ra. 

Capri _ Ngủ thôi!! 

Li cảnh giác túm 1 góc chăn che kín mình nằm sát vách giường. Thân thể xinh đẹp tiều tụy khiến ai cũng xót thương và cả Capri cũng thế, hắn đau gấp vạn lần. Hắn thật sự ko muốn cô như thế. 

Nhớ rõ lời Gemi bảo 

Capri _ Đừng sợ, đêm nay ta sẽ ko làm gì em cả?? 

Như ko tin lời hắn, Li vẫn ko chịu đối mặt nhìn, thui thủi trùm kín chiếc chăn như 1 tấm màn bảo vệ mình. Cô muốn dựng lên 1 căn phòng bảo vệ để nhốt mình vào trong, tránh xa khỏi hắn nhưng ko thể, ma thuật của cô bất lực trước hắn. 

Cạch!! 

Capri định bật đèn sáng để cô an tâm vì hắn luôn hành xử ko phải với cô mỗi đêm trong phòng tối khiến cô vừa đau khổ vừa vô vọng. 

Nhìn khay thức ăn nguội lạnh còn nguyên vẹn, duy chỉ có mẫu bánh mì là có 1 dấu cắn nhỏ hơn cả mèo gặm. 

Cỗ tức giận dâng trào trong lòng, hắn đã hại cô thảm đến thế này vì sự ích kỉ của mình sao?? 

Capri _ Em chưa ăn gì cả sao?? 

Im lặng ______

Hắn vẫn ân cần hỏi hang 

_ Em ko đói sao?? 

Im lặng __

Capri _ Ta ko muốn em bỏ bữa. Ta sẽ cho đem thức ăn lên ngay, em muốn ăn gì nào?? 

Im lặng __

Nàng ko nói dù chỉ1 lời, thế nhưng Capri vẫn kiên trì đến cùng. 

Capri _ Ta ko làm gì em cả, mau bỏ chăn ra đi nào. Như thế em mới ăn đc chứ? 

Cái chăn quấn quanh cô nghe đc những lời đó lại càng xiết chặt hơn thôi. Capri bất giác thở dài, tay định tiến đến kéo chăn ra để ép cô ăn thì.... 

Ting ting!! 

Chiếc nhẫn truyền tin phát sáng. Capri vẻ mặt có chút nghiêm trọng. 

Capri _ Tạm thời ta sẽ rời đi 1 thời gian nên em cứ an tâm mà ăn. Sẽ ko còn kẻ nào quấy rầy em nữa. 

Cạch!! 

Tiếng cửa đóng lại làm cho Li phải hơn chục phút sau mới an tâm mở chăn ra. Thật sự thì anh ta đã đi rồi. Cô vẫn 1 ánh mắt lơ đãng nhìn chén súp vẫn còn ấm nóng. 

________________

Capri _ Aqua, nhóc có chuyện gì sao lại gửi tin nhắn khẩn cấp thế? 

Aqua cả người chống đỡ _ Anh... Em vượt cấp thất bại nên.... Nên... Bị phản phệ và đang cần rất nhiều máu để trị thương...... Giúp em với...... 

Capri _ Sao nhóc liều thế?? Anh sẽ đến ngay đây!! Ráng chống đỡ đi, ta báo cho Scor 1 tiếng. 

Aqua _ Ko đc, xin anh.. Nếu anh Scor mà bít chuyện này thì đến anh ta cũng biết mất. 

Capri nhíu mày _ Anh ta?? 

Aqua _ Em xin anh đừng để anh Scor biết đc ko??

Capri thoáng suy nghĩ 1 tí rồi gật đầu đồng ý 

_ Đc rồi!! 

_______________

Scor và Capri quen nhau ở 1 thôn quê nhỏ đã bị diệt vong và lãng quên theo dòng chiến tranh. 

Lúc đó, Capri, một cậu bé như thâu tóm mọi thứ vào tay do tài năng vượt quá tuổi của mình đã đột nhiên bị 2 anh em kia từ đâu kéo đến...... 

Ở độ tuổi trưởng thành, Aqua cần nhiều máu để nuôi mình chứ thực phẩm kia chả bỏ bèn gì với cô. Và lúc đó, gần như Aqua đã sắp bị suy nhụơc trầm trọng do khát máu hơn 2 tuần mà Scor tuy máu và ma lực thực hơn người thường cũng ko đc cho cô uống vì lí do như cũ. Ngoại trừ bắt cho cô vài con thú cấp cao để uống tạm thì chả còn cách. Vì cô cần máu dị loài, mà dị loài mạnh mẽ gần như quá hiếm. Ko ngờ lại gặp đc một dị loài mang dòng máu địa ngục bá vương như tuyệt chủng kia. Cậu ta là Capricorn, tư chất của 1 vị Vua là dành cho cậu ta. 

____________

Nhìn Aqua nằm vật vã trước sàn nhà loang lổ máu. Capri thở dài... 

Capri _ Nhóc chưa đủ kinh nghiệm để tiến vào cảnh giới cấp AC. Sao cứ thích làm liều thế?? Tuy thể chất vampire vượt trội nhưng nhóc có thể chết vì bị phản phệ đó. 

Aqua _ Ưm... Anh.... Máu....!! 

Capri _ Đc!! Với vết thương này thì anh sẽ ko đủ máu cung cấp cho nhóc mất! 

Phập!! 

Cô gái duy nhất dám ngang nhiên làm cho Capri bị thương đã đặt răng vào sâu trên vai cậu. Cứ thế cô điên cuồng hút làm cho 2 dòng máu cao quý hòa vào nhau. 

Capri _ Thật tham lam. Nhóc quả là bé hư. Anh nên phạt nhóc ko nhỉ?? 

Trên mặt Capri nở ra nụ cùơi kì dị. 

Scor _ Tình hình con bé thế nào?? 

Capri _ Tôi bị hành cho đứ đừ đây này. Tôi chỉ muốn mau mau về nhà thôi. 

Scor _ Đc, tôi sẽ giúp cậu thu xếp.

Hai con người âm hiểu nói chuyện qua quả cầu truyền tin với nhau. 

Capri đến gần chiếc giường, vuốt mái tóc trắng bạc như mất hết sức sống. 

Capri _ Dậy nào cô bé. Đến giờ ăn rồi. 

Aqua _ Ưm!!! 

Phập!! 

Aqua dường như hút rất nhiều nhưng vẫn ko thể chữa thương đc nội thương của cô. 

Capri _ Nhóc cảm thấy thế nào rồi!!? Đã 3 ngày rồi vẫn ko khá hơn đc tí nào cả! 

Aqua _ Ưm... Em ko bít.... Cơ thể vô lực cả... Em...... 

Capri _ Đc rồi!! Để anh lo. Mau vào đi. 

Từ cánh cửa to lớn chắc chắn. Ari, Le, Scor và Sagit bước vào. 

Aqua _ Tại sao?? Capri... Anh... 

Aqua thẫn thờ một lúc lật đật vơ lấy chăn trùm kín mình. 

Scor nhìn hành động của con bé mà nhíu mày, quả thật ko sai. Cậu đang giận. 

Scor _ Em vì sao lại vượt cấp trước thời hạn mà ko báo trước với anh. Có bít em đã suýt mất mạng ko hả. Sinh mạng của em đang cực kì yếu đấy. 

Aqua run rẩy trong chăn _ Em... Em xin lỗi!!! 

Capri _ Thôi mà Scor, con bé cũng bít lỗi rồi. Mau giúp nó đc nào. Máu của tôi đã ko bít vơi đi bao phần. 

Le _ Ari, cô mau coi cho cô ấy xem. 

Scor _ Hừ, Ta ko muốn vào trận chiến bảo vệ chiến tuyến đc thiếu bất luận kẻ nào cả rõ chưa. Còn em Aqua, ta ko muốn thấy 1 sai lầm nào nữa cả. 

Aqua _ Vâng.... Anh Scor!! 

..........

Scor _ Con bé thế nào? 

Ari _ Ko ổn, cơ thể đã bị phế gần như hoàn toàn rồi. Các mạch ma lực đều đứt đoạn cả. E rằng con bé ko thể chiến đấu đc nữa.... 

Nghe đến đây, mặt Aqua sững sờ.... 

Aqua _ Ko đúng, ta là 1 vampire cao quý, ko vì 1 lần đột phá thất bại mà thành phế nhân. Đây ko phải sự thật. 

Scor _ Chỉ là gần như phế chứ ko phải hoàn toàn. Mau làm cho con bé trở lại bình thừơng đi. 

Ari _ Ngươi... Điều này vượt quá sức chịu đựng của con bé... 

Scor mặt tối xầm _ Ta mặc kệ, dùng cách nào cũng đc. Nên nhớ Aqua, ta nuôi em trở thành 1 chiến binh từ khi còn nhỏ để giúp ích cho ta chứ ko phải nuôi dưỡng 1 kẻ phế nhân bù nhìn, thứ mà ta ko cần. Rõ chứ. 

Ánh mắt nhìn xuyên thấu Aqua khiến cô khiếp sợ. 

Capri bất giác thở dài. To chuyện rồi đây. 

_____________

Run sợ và chỉ run sợ. 

Ari nhẹ nhàng ôm lấy cô nhóc vào lòng. 

Ari _ Đừng lo, đã có chị ở đây rồi. Bằng mọi giá chị sẽ chữa trị cho em. 

Ari dâng lên 1 nỗi chua xót trong lòng. Một ma pháp sư đột phá từ cấp BD trở lên sẽ chịu muôn vàn đau đớn thậm chí tử vong. Nhớ những lúc cô vượt cấp là những trận phạt thấu xương trong người. Lên đến AD tỉ lệ mất mạng vô cùng cao nên ma pháp sư cấp AD chỉ ít như 100 là cao. Đa số họ đều là người có kinh nghiệm và già cả. Vậy mà Aqua chỉ là cô bé mười mấy tuổi đã vươn lên tận AD thì trong đó phải bao nhiu nỗ lực. Đến cô chỉ dám ngón nghén đến BA là cao thôi vậy mà. 

Sagit nãy giờ vẫn đứng đó. Cậu ko nói 1 lời nào cả. Chỉ lẳng lặng quan sát cô mà thôi. 

Cô đã nhỏ lại thêm gầy, mặt thẩn thờ vô định. Mắt vô hồn làm cậu thấy đau. Cậu muốn nhìn thấy cô ngày trước, nhưng cậu hối hận thì đã muộn màng. 

_____________

Capri _ Ài, ngươi thật là ko hiểu nỗi. Rõ ràng quan tâm con bé muốn chết mà giả lạnh lùng. 

Scor _ Ta chả giả vờ gì cả. 

Capri _ Thế đám cưới của ngươi tính sao?? 

Scor _ Vẫn sẽ tiếp tục, ko gì có thể cản trở đc kế hoạch của ta cả. 

Capri _ Ta lỡ lời, ngươi quả là 1 tên vô cảm. Con bé là quân tướng xuất chúng trên bàn cờ của ngươi vậy mà bị lợi dụng quá tội nghiệp. 

Scor _ Chỉ có lợi dụng hoặc bị lợi dụng. 

___________

Để làm 1 số chuyện, thì thời gian Capri đi đã hết 11 ngày. Thời gian này, lúc cậu vắng mặt. Cả vương quốc Corn đều xáo trộn cả lên vì...... 

_ Đã tìm đc?? 

_ Ko!! 

_ Vậy mở rộng phạm vi tìm kiếm ra. Bằng mọi giá phải tìm đc dù có lục tung cả vương quốc này lên. 

Dù ngày hay đêm thì binh lính của hoàng tộc Corn vẫn chạy loạn khắp nơi. Nguyên do là, người tình bé nhỏ của vua Capricorn, nữ thần thiên bình đã mất tích. Nói cách khác là bỏ trốn. 

Capri _ Chuyện gì đã xảy ra khi ta vắng mặt ở đây. 

Cả bầu ko khí như đông nghẹt. Ma vương giáng lâm, đức vua Capricorn đã trở về. 

_ Đức vua.... Thần.... 

_ Tụi chúbg thần..... 

Capri khẽ lướt nhìn họ. Ánh mắt lạnh thấu trời. 

Cả hàng vạn binh lính quỳ sụp xuống. Đồng thanh hô. 

_ Xin đức vua tha tội. Chúng thần đã để nữ hoàng Libra chạy mất rồi ạ. 

Chúng có thể bít Capri đang tức giận đến cỡ nào. Cả lâu đài đang rung chuyển theo cơn tức giận của ngày. 

Capri _ Hả??? Ngươi nói lại xem.. 

_ Thần... Thần...... 

Capri _ Bao lâu?? 

_ Dạ!? 

Capri _ Ta hỏi bao lâu?? 

Hắn thót tim. _ Bẩm, đã.... Đã 3 hôm rồi ạ. 

Capri _ Có 1 người phụ nữ cũng tìm ko xong. Đã tận 3 ngày, ta nên xử ngươi ra sao đây nhỉ? 

Gân xanh đã hằn trên trán cậu. Li, em dám trốn thoát khỏi tôi sao. Đc, xem như tôi ngu ngốc vì đã nương tay với em. 

Capri _ Toàn bộ ai liên quan, đày vào ngục. 

_ Đức vua..... 

Gemini _ Thôi nào thôi nào. Cậu nên lấy đại cục làm trọng chứ. Scor sai tớ qua đây tìm giúp cậu đây. Sắp chiến tranh rồi. Ko nên để hao hụt số lượng binh lính chứ. Dù rằng chúng là lũ ngốc chẳng ra gì. 

_ Tuy bị chửi nhưng chúng iu Gemini bít bao. Cậu ta là cứu tinh của họ. 

Nụ cùơi vô tư khinh miệt của cậu dành cho họ thiệt cao đẹp bít bao. 

Gemini _ Bảo vệ của Corn đâu đơn giản, nếu cô ấy đã bỏ trốn thì hẳn có người giúp. Mấy ngày qua các ngươi có thấy ai kì lạ ko!? 

_ À dạ, thần.... Khoảng 5 ngày trước xuất hiện 1 người lính nam vô cùng đẹp nhưng nhìn có vẻ lạ. Thần ko nghĩ đó là lính tinh nhuệ dù rằng ma lực của người ấy rất cao cuờng. 

_ Đúng vậy, nhưng anh chàng đó lại vừa đẹp trai vừa đáng yêu. Nhìn có vẻ ko giống dân Corn tí nào. 

Các cô hầu vừa nói vừa phát cuồng lên. Nhưng vì Capri đang giận nên kìm nén xíu. 

Gemini _ Mau phát hoạ ra cho ta xem. Ta cũng muốn ngắm nhìn xem hắn ta đẹp cỡ nào. 

Hừ, muốn đẹp hơn cậu sao. Mơ đi. 

Bức tranh đc phát họa khiến Gemini sửng sốt vì người này wá đẹp. Mặt cậu bất giác đỏ, sao cậu cảm thấy tên trong tranh này có chút gợi cảm nhỉ. Tóc xanh đằm thắm, mắt đỏ rực cuốn hút, môi xinh mê người. Suýt nữa nhận nhầm là nữ. 

Capri _ Mấy ngày nay thì hắn ở đâu.?? 

_ Dạ, hình như là ko thấy đâu cả ạ! 

Gemini _ Hành tung của hắn ra sao?? 

_ Dạo khoảng ngày trước vừa gặp thì đã hỏi thăm rất nhiều chuyện nhưng ko thường hay lui tới phòng của nữ thần. Vì hắn bít phòng đó bị cấm. 

Capri _ Ta chả cần bít. Gemini, mau bắt đôi nam nữ tiện nhân đó về cho ta. 

Gemini _ Theo ý ngươi, ta muốn chứng kiến người thâht sẽ mê lòng đến thế nào đây. 

Hành như ko xong rồi, chả nhẽ đệ nhất đào hoa như Gemini cậu lại có hứng thú với 1 tên nam nhân sao. Ko xong rồi?? 

Capri bình tĩnh nằm trên chiếc giường của cả 2 từng nằm qua. Cô bỏ đi thì ko nói nhưng tại sao lại cùng 1 tên nam nhân. Điều này chả khác nào cô đã thật sự quên đi cậu. Tên vua đáng thương ngủ vùi vào chiếc chăn đã thấm trọn biết bao nước mắt của cô. Hắn như đứa trẻ bị bỏ rơi.