Chap này có cảnh ngược đãi dã man, ko dành cho người yếu đuối, gái trai trong trắng. Người mang thai, trẻ em dưới 10 tuổi. Cảm ơn!!!
_____________----------_____________
Hang _ Đây là sự thật!! Trái tim ở bụng nó rất to, hệt như quả tim của quái vật thì đúng hơn và.... trái tim đó đang ngày càng đồng hóa với cơ thể con bé.
Ymer _ Sẽ ko lâu nữa, con bé sẽ trở thành 1 con quái vật sao??
Hang _ Ừm!!
Yan He _ Sao cậu ko mổ nó ra, nó lấy nó ra con bé có thể....!!
Hang _ Vô ích thôi!!
Yusa _ Bình tĩnh nào Yan He! Trái tim đã đồng hóa trong cơ thể con bé. Giờ lấy ra ko khác nào giết nó.
Yan He _ Nhưng nó...!
Namin _ Con bé là băng vương kia mà. Nó sẽ ko dễ dàng trở thành quái vật thế đâu!! Phải ko??
Im lặng ~~~~
Yusa _ Này, ngoài việc ko có dạ dày thì sao nữa hả?
Hang _ Ừm. Thậm chí cả gan, thận cũng ko có. Có thể nói con bé hoàn toàn ko có nội tạng.
Ymer _ Tớ sẽ báo việc này với nữ hoàng!! Và tớ xin nhắc trước, chúng ta ko đc quyền xâm phạm vào chuyện của Băng Vương mà ko có chỉ thị.
____----____--------______-------
Aqua ngồi vắt chân trên cửa sổ. Nhìn Scor đang nằm vật vã trên giường.
Aqua_ Ổn chứ??
Scor _ Chưa chết đc!! Ư..!!!
Aqua lật mền ra, kéo tay đang ôm bụng của Scor ra. Vùng da quanh bụng Scor đang dần thâm đen cả đi. Aqua nhíu nhíu mày.
Aqua _ Có cần ta truyền chút sinh mệnh qua ko!??
Scor _ Ko! Ta chưa... yếu đến thế đâu!
Scor áp tay lên bụng mình. Trái tim ở bụng đang đập bỗng ngừng lại.
Aqua _ Ngươi đóng băng trái tim rồi sao?? Khi nó hoạt động lại thì thế nào sinh mệnh của ngươi cũng bị hút hết. Ngươi định tự sát sớm sao??
Scor _ Chết sớm hay chết trễ thì cũng là chết. Miễn sao ta sống đến cuối năm nay là đc!! Ngươi cũng thế mà!!
Aqua _ Tùy ngươi vậy!! Cầm lấy đi!! Nó sẽ duy trì trái tim đó ngừng đập đc 5 phút đấy nhưng 1 khi trái tim đó đập trở lại thì trái tim trên ngực của ngươi sẽ chết.
Aqua ném cho Scor 1 cái bao. Cậu leo ra cửa sổ và chạy đi mất. Scor mở cái bao ra xem thì thấy 1 cái lọ thuốc và vài viên thuốc. Scor cầm 1 viên lên ngắm nhìn.
Scor _ Đây là, máu của hắn!! Đúng là mún lợi dụng nhau mà.
Mẹ nó!! Hoàng tộc Pio, đợi đến lúc đến chào lễ trao ngai cho 12 vị vua mới. Các ngươi cũng phải bắt buộc lú cái mặt chó của mình ra thôi. Mới thù này, suốt 10 năm qua ta ko thể nào quên đc. Thậm chí lúc ngủ cũng lun nhớ về ngày đó. Ngày các ngươi ép ta đến đường cùng, ép ta mang trong mình trái tim của 1 con vật. Lũ cầm thú các ngươi rồi cũng đến ngày nếm trải cảm gíac lúc này của ta gấp trăm lần.
________---#----__-__---_-__
~~~10 năm trước, sau khi tỉnh lại từ giấc ngủ do bị con bò cạp tấn công. Scor quyết định nuôi trong mình 1 ý tưởng điên rồ nhất. Đó là làm cho mẹ mình sống lại. Khi chôn xong Pi đang bị băng hóa xuống dưới đất thì Scor quyết định ra khỏi khu rừng báo tin cho anh trai của Pi nhờ giúp. Đội chiếc mũ che khuất đi đôi mắt 2 màu kì dị.
Nhưng Scor ko bít rằng bên ngoài khu rừng còn có rấp tâm 1 âm mưu lớn. Ngay khi Scor vừa bước ra khỏi khu rừng thì cô đã bị quân lính và dân làng gần đó vây bắt. Ko bít lí do vì sao mà cả ma pháp sư của hoàng gia đều có mặt ở đây. Scor có chống cự nhưng vẫn ko làm đc gì. Những tiếng la ó cứ ko ngừng chửi rủa Scor.
_ Giết nó, nó chính là phù thủy đã trù yếm khu rừng này.
_ Chính nó đã hạ lời nguyền lên người hoàng tử để cướp đi đôi mắt tím vĩ đại của ngài.
_ Hành hình nó đi.
_ Treo cổ thị chúng.
_ Cho nó chết đau đớn nhất.
Scor trước khi bất tỉnh nghe những lời này mà thầm cười, rốt cuộc bọn rác ruởi các ngươi tôn thờ cái gì mà định ra tay giết 1 đứa trẻ tàn độc đến vậy chứ!?
Khi bị bất tỉnh, có lẽ Scor đã bị đưa đi đâu đó. Ko thể chuyển động đc, hình như tứ chi của Scor bị đóng hết lên tường rồi. Khi lấy lại đc ý thức của mình, Scor ko hề mở mắt ra mà chỉ nhắm hờ. Chú ý nghe rõ cuộc trò chuyện của 2 đó.
_ Tốt lắm!! Ngươi ko ra tay giết chết nó mà chừa cho nó nửa cái mạng. Đôi mắt tím than đã pha thêm lòng thù hận trở nên đẹp đẽ hơn bao giờ hết. Lời " NGÀI " nói quả ko sai, giờ đây con mắt tím có chứa ma lực quyền năng vô bờ. Chỉ cần có nó, thì con trai ta sẽ hoàn toàn trở thành vua của cả đất nước Sky này.
_ Nữ hoàng, hình như nó đã tỉnh ạ!!
Scor giật thót mình. Ráng lấy lại giọng điệu thường ngày.
Scor _ Chào, đã lâu ko gặp. Mụ phụ nữ già chanh chua.
_ Thật xấc xược mà!!
Hắn định bay lại cho Scor 1 cú tấp nhưng khi bị Scor trừng mắt thì hắn có chút run sợ. Màu tím than sâu thẳm kết hợp cùng đỏ rực hận thù kia thật sự quỷ dị.
Scor _ Đừng nghĩ tôi sẽ quên ông! Chính ông là kẻ đã ra tay giết mẹ tôi ngày hôm đó. Mối thù này tôi quyết ko bỏ qua nên ông cứ thông thả đi.
_ Ngươi.... Ngươi....!!
Nữ hoàng Pio _ Đc rồi! Hừ, ranh con cũng cứng mồm đấy. Rơi vào tình thế nào rồi ko bít sao??
Scor _ Bít thì sao?? ko bít thì sao??
Nữ hoàng Pio _ Ha ha, đối đáp, thần thái cao lắm!! Quả đúng là kẻ đã cướp mất đôi mắt của con trai ta mà.
Scor _ Mụ già nói dối ko bít xấu hổ!!
_ Ngươi, đồ vô lễ!!
Nữ hoàng Pio _ Ko sao!! Dù sao thì nhóc phải trả lại nó cho con ta thôi. Ta hỏi nhóc, còn 1 con mắt tím than còn lại đâu??
Scor _ Hừ, nhìn còn ko bít sao!! Ngày hắn đến định giết ta thì đã đâm thủng 1 mắt của ta rồi!!
Scor mắt ko chớp buông lời nói dối.
_ Ngươi dám nói láo. Nữ hoàng, thần ko có!!
Nữ hoàng Pio _ Ta bít sự trung thành của ngươi!! Đã ta xem khi mình hành hạ con ranh này thì nó có chịu im miệng nữa ko?? Pháp sư Kon!!
Pháp sư Kon _ Dạ, có thần!!
Nữ hoàng Pio _ Mau móc con mắt tím của nó ra bằng cách đau đớn nhất nhưng hãy đảm bảo con mắt vẫn an toàn.
Pháp sư Kon _ Dạ vâng!!
Scor ko chút để tâm mắt mình sắp bị mất vì dù thế nào chính cô cũng rất ghê tởm con mắt này.
Phẹc!!
Á!! Á aaaaa!!! Aaaaaaaaa!!
Tiếng gào thét tràn ngập đau đớn ko ngừng vang lên. Scor cảm nhận đc ngón tay đầu tiên đâm sâu vào trong hốc mắt của cô ta, nó cứ chọc mạnh, khoét sâu trong mắt của cô, cứ thế ngón thứ 2, ngón thứ 3.... Và cuối cùng cả 5 ngón đều đâm sâu vào trong mắt cô.
Grừ!! Á aaaaa!!!!
Nữ hoàng Pio _ Cứng đầu thật. Vẫn ko chịu khai ra sao!?? Đc rồi, đổi sang cách khác. Mau mổ bụng nó ra!! Dùng cây kéo, con dao cùn nhất, cứ từ từ đâm khoét gì tùy các ngươi, miễn sao nó la to là đc.
_ Vâng, nữ hoàng!!
Phập!! Phập!! Phập!!
Từng con dao rỉ sét đâm sâu xuống bụng Scor, thậm chí có con dao còn đâm xuyên qua cả người cô hệt như đang đóng cô vào tường.
Hự!! Rắc!! Rắc!!!
Lúc này Scor ko hề còn sức đâu mà la nữa. Cô nghiến thật chặt 2 hàm răng lại với nhau. Scor ko hề mún khóc nhưng con mắt đỏ cứ ko ngừng tun lệ, phải chăng là Pi đang khóc.
Nữ hoàng Pio _ Chịu đựng giỏi lắm!! Nhưng xem ngươi cứ im miệng thế nào?? Xem xem nào ruột gan của ngươi đã lủng hết cả rồi. Ta giúp ngươi nhé. Lôi hết ruột gan nó ra ngoài, cắt nhỏ, sau đó tống vào miệng nó cho nó ăn. Cứ như vậy cho đến khi nó khai ra.
~~~3ngày sau ~~~
Nữ hoàng Pio _ Cả 3 ngày ko có nội tạng mà vẫn sống đc. Rốt cuộc ngươi là giết quái vật gì??
_ Nữ hoàng. Miếng ruột nó ngậm trong miệng đã 3 ngày rồi ạ.
Sự sống của ma pháp sư hơn cả người thường nên dù là đã 3 ngày, ruột gan, thịt vẫn ko hề bị thối rữa.
Nữ hoàng Pio _ Lì thật!! Bước cuối cùng, mau đem trái tim ở trong cái hộp này gắn vào bụng nó.
Người hầu dâng lên 1 cái hộp khá to, đc thiết kế tinh xảo, bên trong là 1 quả tim to đang đập 1 cách yếu ớt nhất.
_ Nữ hoàng, đây là......!!
Nữ hoàng Pio
Nữ hoàng Pio _ Nhiều lời, đây là tặng vật cao quý mà "NGÀI" đã ban tặng cho ta. " NGÀI " muốn ta dùng thứ này để trị tội kẻ hèn kém này!! Phải làm cho kĩ lưỡng vào đấy!!
_ Vâng, thưa nữ hoàng!!
Đầu óc Scor đã hoàn toàn lu mờ cả rồi. Cô ko thể phân bịêt đc thứ gì nữa. Họ moi đống hỗn tạp từ trong miệng cô ra. Đầu Scor xuất hiện 1 thứ gì đó chán ghét bọn người này. Cô bít mình ko còn sức nghiến răng nên 1 phát cắn phập chiếc lưỡi của mình.
Pi, xin lỗi!! Có lẽ con ko trả thù cho mẹ đc rồi. Con ko chịu nỗi nữa.
_ Nữ hoàng, nó tự cắn lưỡi rồi ạ!!
Nữ hoàng Pio _ Ko sao, dù sao nó chả còn giá trị gì cả. Đã làm xong chưa!??
_ Dạ vâng, quả tim khi đc gắn vào người nó thì đập mạnh lên đáng kể. Giờ phải sao nữa ạ??
Nữ hoàng Pio _ Cách li hoàn toàn căn phòng, mở ra 1 cánh cổng dịch chuyển duy nhất cho nó tự thân tự diệt!!
_ Vâng ạ!!
Cả bọn người bước lên lầu trên, quan sát mọi thứ qua tấm màn chắn ma pháp trong suốt.
Mọi người chứng kiến vụ việc này năm đó như mún ngộp thở. Nhìn lại toàn bộ mọi việc đều thấy hãi.
Lớp da Scor biến đổi hoàn toàn thành màu tím. Từng lớp vảy cứ suốt hiện đóng thành sần sùi như da 1 con quái vật. Móng tay cứ mọc dài sắc bén. Cái miệng thâm dần và to hẳn ra, lộ ra là những chiếc răng sắc nhọn của bọn quái vật ăn thịt. Chiếc đuôi thú mọc ra, chiếc sừng to tướng mọc giữa trán. Con mắt còn lại biến đổi thành con ngươi của loài miêu yêu.
_ Tuyệt quá, lần đầu trong đời thần đc chứng kiến cảnh tượng quái vật hóa này!!
Nữ hoàng Pio _ Hừ, ko ngờ loại quái vật này lại mún tranh ngai vàng với con trai ta đấy!! Mau ném vài tên phạm nhân xuống cho nó thưởng thức.
_ Vâng!!!
Con quái vật ăn nốt những nội tạng của chính nó khi còn là 1Con Ngừoi. Có vẻ lòng thỏa khát ko đủ, ngay khi người đầu tiên đc ném xuống thì nó nhảy hẳn lên xực mất đầu hắn khi hắn chưa kịp kêu ca. Cứ thế rồi vài tên rồi vài chục. Cả căn phòng triệt để nhuốm mùi máu tươi, tiếng vang tha, gào hét cứ vang mãi.
_Đừng mà! Làm ơn tha cho tôi!!
_Đừng ăn tao!!
_ Cút đi, đồ quái vật!!
_ Tôi biết lỗi rồi, làm ơn!!
_ Á aaa!!!!
Khi đã ăn nốt người cuối cùng, con quái vật nhảy hẳn ra cánh cổng dịch chuyển rời đi.
Nữ hoàng Pio _ Cánh cổng đó dịch chuyển đến đâu??
_ Dạ, là ngọn núi của vương quốc Ces.
________--------________--------_______
Chíp chíp!!! Chíp chíp!!!!
_ Này bạn ơi!! Bạn có sao ko??
_ Ưm!!
Scor mở to mắt ra, cơ thể giật mình né tránh ra sau.
_ Nè, bạn sao lại ngủ ở đây??
Scor mắt run run, miệng định nói gì đó. Nhìn kĩ 2 tay trước mắt mình như k tin, cô bấu mặt lên mặt mình.
_ Bạn sao vậy!?? Quần áo đâu cả rồi, người lại còn dính máu nữa!! Bạn vừa bị cướp à??
Scor nhìn lại những vết máu trên người mình, bít mọi thứ trước đó là thật, ko phải là mơ. Cô đã thành quái vật, đã ăn thịt người. Nghĩ tới cảm giác đó, Scor lập tức nên mửa cả ra. Scor ráng làm cho mình ói nhưng cô chỉ nôn mửa ra toàn nước.
Tại sao?? Thịt người mà tối qua cô ăn đã đi đâu hết rồi chứ!?? Sao này Scor mới bít rằng, thì ra trái tim của quái vật trong cô đã ăn chúng cả rồi.
_ Cậu sao vậy? Ko khoẻ chỗ nào sao??
Scor _ Đây là đâu vậy??
_ Đây là núi Saiyu của phía bắc vương quốc Ces.
Scor đứng dậy _ Đc rồi!!
_ Cậu..... Cậu là con gái sao??
Cô bé phía kia che mặt lại. Scor nhìn cô bé dễ thương đó như 1 gã gàn rỡ.
Scor _ Bộ nãy giờ nhìn tụi khỏa thân còn ko bít con gái sao??
_ Xin lỗi!! Mình ko cố ý nhìn phía bên dưới của bạn đâu!! Bạn mau mặc vào đi này!!
Cô bé xinh xắn cửi bộ đầm đáng yêu của mình ra rồi đưa cho Scor.
Scor _ Ko cần! Cô nên mặc lại thì hơn đấy!!
_ Ko cần đâu! Mình là con trai mà nên ở trần ko sao đâu!! May là còn lại cái quần bí, he he!!
Scor _ Con trai mà lại đi mặc đầm sao??
_ Ơ... Chuyện này là do mẹ mình ép mình thôi!!
Scor _ Vậy cảm ơn. Tôi đi đây!!
Scor mặc chiếc đầm vào. Dù cho mơ Pi cũng ko nghĩ rằng ngày hôm nay Scor lại mặc đầm. Nếu Pi mà thấy thì thế nào cũng vui đến phát khóc cho xem.
_ Cậu định đi đâu?? Trên núi này đường khó đi và dễ bị lạc lắm. Hay là cậu về nhà tớ đi. Tớ sống chung với mẹ nên cũng buồn lắm.
Cậu bé nắm lấy tay của Scor kéo thẳng đi. Scor cũng ko nói, vì dù muốn đi về nhà thì cô cũng có bít đường đi đâu.
Nhìn từ phía xa, có 1 ngôi nhà ngói nhỏ xinh xắn và 1 người thiếu nữ trẻ trung đứng chờ trước nhà với khuôn mặt giận giữ.
_ Rốt cuộc con đã đi đâu thế hả?? Quần áo của con đâu rồi?? Hử, "cậu" bé này sao lại mặc đồ của con.
_ Mẹ, bạn này bị cướp tấn công nên mình cho bạn ấy ở lại đây với nhé!!
_ Ái chà,mắt phải của trái bị thương trong vụ cướp lun sao?? Chắc đau lắm??
_ Mẹ à!! Mình cho bạn ấy ở đây nhé??
_À, đc chứ đc chứ!! Nhà chỉ có 2 mẹ con nên con cứ ở lại cho vui. Ha ha. Cũng trễ rồi, cả 2 đi tắm rồi vào ăn cơm nào.
_ Mẹ, ko đc.
_ Cái gì chứ hả?? Cùng là con trai thì có sao đâu nào?? Mẹ vào nấu cơm đây!! Nước tắm mẹ chuẩn bị sẵn rồi đó.
Scor thầm nghĩ, 2 mẹ con nhà này rất tự ý. Scor đã từng nói mình bị cướp đâu nào. Ko ai chịu lắng nghe cả.
_ Nhà tắm ở đây! Cậu cứ vào tắm trước đi nhé!!
_ Con nói gì thế, cả 2 cùng vào chà lưng cho nhau đi chứ. Mẹ đang dở tay dưới bếp nên ko gọi đầu cho con đc đâu.
_ Ừm, con.... con!!
Scor _ Vào nhanh đi!!
_ Tớ xin lỗi!!
Cả 2 ngâm mình trong bồn, Scor có vẻ rất hưởng thụ.
_ Này, bạn tên gì thế??
Scor im lặng -----
_ Ừm, hay là do bị shock do gặp bọn cướp nên cậu bị mất trí nhớ rồi. Vậy tớ sẽ đặt tên cho cậu nhé.
Scor bước ra khỏi bồn tắm gội đầu.
Scor _ Tùy!!
Thật ra nãy giờ cậu rất chi để ý bụng của Scor, vết thương, vết sẹo, vết thâm, vết đâm, thậm chí là vết bớt chi chít với nhau.... Nhưng chói mắt nhất vẫn là vết bớt kì lạ kia.
_ Cái bớt của cậu thật kì lạ. Nó giống gì nhỉ, à, là con tôm càng. Vậy tớ gọi cậu là Tôm nhé.
Scor mún giật mép vì cái năng khiếu đặc tên thiên bẩm này. Từ ngày đó, Scor có tên là Tôm.
_ Mà, người cậu toàn vết thương, tắm như vầy ko sao chứ??
Scor cũng đang rất thắc mắc đây. Sao vết thương trên người cô mau lành thế nhỉ??
_ À, nhắc đến cái bớt mới nhớ. Trên gáy tớ cũng có 1 cái, cậu xem đi nè.
Cậu bé vén mái tóc có phần dài của mình lên cho Scor xem. Quả đúng là có thật, cái bớt cũng có phần kì lạ giống Scor nhưng nó là hình con cá.
Cạch!! Cái cửa nhà tắm đc mở ra.
_ Mẹ đem quần áo cho 2 đứa này!! Ái chà, thì ra đây là 1 cô bé sao!!
_____Trên bàn cơm ----------
_ Con định giải thích chuyện này với mẹ thế nào??
_ Chuyện gì cơ ạ??
_ Còn thế nào cơ hả!! Đây là 1 bé gái, thôi thì cả 2 cũng tắm cùng nhau rồi. Con mau chịu trách nhiệm với con gái nhà người ta đi chứ!!
_ Con.... Con.....!!
Hai mẹ con bắt đầu thì thầm to nhỏ với nhau.
_ Con nghe này, mẹ cũng thấy những vết sẹo trên người cô bé rồi. Còn nhỏ mà người nhiều sẹo như thế thì sẽ ko có chồng đc. Nên con phải giúp bạn ấy chứ!!
_ Mẹ nói thế thôi chứ mẹ muốn có 1 đứa con gái chứ gì!!
_ Ái chà, con trai quả hiểu ý mẹ!!
Scor _ Hai người ko ăn cơm sao??
Mẹ _ Á há há, có chứ có chứ!!
Huých tay đứa con trai của mình.
_ Ờm, tớ..... Tớ cưới cậu nhé!!
Cả bà mẹ cũng shock với lời nói của con trai chính mình. Thế nhưng Scor lại thẳng thừng.
Scor _ Ko!!
_ Tại sao thế??
Scor _ Chúng ta chỉ là người lạ vừa mới gặp nhau. Hơn nữa tôi còn nhà phải về.
_ Đúng nhỉ??
Mẹ _ Tuy mẹ rất buồn nhưng 2 đứa làm bạn với nhau cũng tốt!! Hai đứa làm quen với nhau nhá!
_ Ưm, vậy! Tớ tên là.... Hân hạnh đc gặp cậu, Tôm!!
Mẹ _ Tôm sao?? Tên gì lạ thế??
_ Dạ, hình như bạn ấy ko nhớ đc tên mình ạ!!
Mẹ _ Cái tên cũng có chút đáng yêu đó chứ. Thôi thôi, ăn cơm nào!!