Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao)

Chương 51: Lời nói cho ai




Có bạn hỏi ta ai là nhân vật chính thì chắc ta lấy sao của mình ( Scor) để dễ dẫn dắt cho tội ác của chính tác giả để ko sao nào khác chửi ta là sao dìm họ. 

Ta quyết định lấy Scor để dẫn dắt truyện và là sao bắt đầu cho chuỗi bi kịch cho mọi người. Thấy ta nói thế chớ nên nghĩ ta cho cung ta đóng vai phản diện nghe, ta chỉ hơi hi sinh đóng vai ác thôi. 

_________------__________

Gemi tức tốc chạy ra khỏi hang động, thầm bảo trong lòng có phải Aqua là người đã gây ra chuyện này ko đây. 

_ Vir!!! 

Vir tròn xoe mắt quay lại nhìn Gemi 

_ Chuyện gì thế Gemi?? 

Gemi cực á khẩu với hình ảnh trước mắt mình, Vir ko những ko bị gì mà lại còn đang ôm bọn yêu thú to xác và chơi đùa cùng bọn chúng 1 cách ngon lành. Sao cậu lại quên mất là bọn yêu thú trong đây ko hại người vô cớ chứ. Chết tiệt, cậu bị Aqua lừa 1 cứ ngọt xớt

_ Khi nãy sao cậu hét to thế?? 

Vir thích thú ôm ấp và vuốt ve bọn thú 

_ Vì chúng cứ giành nhau mà đòi tớ nựng ko thôi!! 

Bỗng 1 con sói nhỏ chạy đến bên Vir và cứ ko ngừng cắn kéo tay áo của cô. 

_ Có vẻ nó mún cậu theo nó!! 

Vir nghe theo Gemi mà đi theo chú sói nhỏ. Đến nơi, mùi máu thịt hôi thối ko ngừng bốc lên làm cho báo tử Vir quặng lên từng đợt mún ói nhưng cũng may là cô chưa ăn gì chứ ko thì chỉ có ói và ói. 

Trên khắp mặt đất đều là các xác chết của bọn sói trưởng thành, kinh khủng hơn là những xác chết này ko hề còn nguyên vẹn mà đều đã bị xâu xé hoàn toàn, da thịt, tứ chi, xương sọ tứ tung mọi phía. 

_ Tàn nhẫn quá!! Ai đã làm ra việc này chứ?? 

Gemi lúc này theo sau Vir nhìn thấy cảnh này thì cũng ko khỏi nhíu mày cau có. 

_ Bọn lang yêu này đều bị giết 1 cách dã man đến cả thịt cũng bị xé toạt đi. Theo như cách giết này là để tìm yêu thạch của yêu thú nhưng theo tớ thấy thì bọn lang yêu này vẫn còn nguyên yêu thạch. Vậy kẻ giết chúng có thể là nhằm thú vui thôi!! 

_ Thú vui thật điên rồ!! Kẻ như thế đáng phải chết!! Thú vui bệnh hoạn đến nỗi lấy cái chết của những yêu thú vô tội làm niềm vui sao!!! Thật ko thể tha thứ mà!! 

_ Theo tớ thấy thì những cái xác này có vẻ đc kéo đến đây, trận hỗn chiến đó ko hề xảy ra ở đây! Mà yêu thạch của tụi sói này có giá lắm đấy!! Cậu ko định lấy sao?? 

_ Cậu nói gì thế!! Như thế thì tớ có khác gì bọn người đó đâu chứ!! 

_ Bọn người nào cơ?? 

_ À, ko có gì đâu!! 

Khác nào bọn ma quỷ trong cái kĩ viện dùng người mà kiếm lợi chứ. 

Con sói con ư ử mà cọ mặt vào người Vir như đang mún nói gì đó, Vir nghe xong thì chỉ có cười nhẹ và xoa đầu nó. 

Vir cầm lấy 1 nhánh cây to gần đó đào 1 cái hố to, nhìn vào đôi bàn tay bất chấp chịu mọi vết xước của cô mà đào hố thì Gemi cũng chỉ buông lơ mà thôi.

Đào xong cái hố to thì tay cô cũng đã sưng đỏ tấy lên, tay run run. Cô đem từng cái xác sói ko ngại máu đỏ hôi tanh hay là mùi hôi thối đang phân hủy ôm chặt cẩn thận vào người đem tới cái hố cẩn thận đặt chúng xuống. 

Gemi đứng dựa vào 1 cái cây gần đó quan sát hết mọi thứ cô làm vào trong tầm mắt thì cả ngừoi bất trị bất giác có 1 chút khó chịu. Nhìn hình ảnh cô gái đang nhọc nhằn ôm từng cái xác to lớn ko ngại chúng nhiễm bẩn mình. Cậu lại nhớ tới mẹ, trong lòng cậu có 1 thứ cảm xúc khó tả, đó là muốn làm cho cô ta khóc. Nhưng cậu phải cắt đứt cái suy nghĩ này ngay, nếu cậu mà có cái suy nghĩ này thì cậu ngày càng giống cái tên vua thối nát ấy. 

Khuân xong những xác chết thì Vir dùng chính tay mình lấp lại ngôi mộ cho chúng. Cô ngồi đó chấp tay quỳ niệm 1 câu chú gì đó thì cây cỏ hóa lá từ ngôi mộ cứ thi nhau đâm chồi. Chẳng mấy chóc ngôi mộ đã có sức sống hơn bao giờ hết. Con sói nhỏ vui cợt mà nhảy vào lòng Vir. Vir lại ko phát hiện sao?? Cái nơi mà tối qua cô ở đó lại chính là nơi mà bọn sói đã bị thảm sát nhưng cô lại ko bít vì mọi thứ đã đc Namin thu dọn hết rồi. 

_ Xong rồi chứ?? 

_ À! Xong rồi!! Cảm ơn cậu đã chờ tớ!! Chúng ta đi kiếm Tau đi nào!! 

_ Trước khi đi thì tớ nghĩ cậu nên tắm 1 chút thì tốt hơn đấy! Chưa thấy đứa con gái nào mà ko quan tâm tới vẻ ngoài như cậu hết. Con gái ko phải ai cũng mún mình đc đẹp nhất sao!! 

Theo như những gì cậu thấy trong cung thì hồi cậu còn bé thì dù là bọn người hầu gặp cậu đều trang điểm đậm. Thế nhưng cô gái này cả người toàn máu và bùn đất mà còn ko quan tâm lun thì.... 

_ Đẹp.... ko hẳn là tốt!! 

_ Cậu nói gì cơ?? 

_ À, ko có gì đâu mà!! Nhưng..... còn bé sói này thì sao?? 

_ Sói sống theo bầy đàn!! Cho nó vào 1 bầy sói này đó thì hơn!! 

_ Nhưng nó ko còn ba mẹ chăm sóc nữa!! 

_ Đây là sinh tồn!! Nếu nó ko chịu đc thì chết là đúng thôi!! Thế giới này ko dung đắp cho kẻ yếu đâu!! 

_ Sao cậu có thể nói ra những lời quá đáng thế chứ?? 

_ Tôi quá đáng sao?? Tôi ko quá đáng mà chính cái sự thật của thế giới này là như thế!! 

Vir ko đôi co qua lại với Gemi nữa, cô ngồi xuống nựng mặt bé sói 

_ Đi với chị nhé!! 

Con sói nhỏ khoái chí hẳn ra, nó vùi mặt vào Vir. Nhìn cô cười, sự khó chịu trong cậu có vẻ đã vơi đi từ lúc nào. Tôi đã từng ghét công việc của 1 kĩ nữ nhưng em cũng ko hề ngoại lệ. 

________--------_________---------____

Đứng trước cánh cửa băng hệt như sắp vào quỷ môn quan vậy đó, cả người Pis cứ run bấy cả lên. 

_ Tớ phải.... vào..... đó thật sao?? 

_ Đừng lo!! Có tớ cánh bên ngoài mà!! 

Puro tự tin vỗ ngực, Pis ko thể nào nói thẳng là do có Puro canh ở bên ngoài nên cậu mới lo, có khi cậu ta nhào thẳng vô gây chuyện thì sao. 

Đẩy cánh cửa bước vào bên trong, ko hề có 1 chút tia lạnh nào truyền đến cả mà ngược lại là những nguồn nhiệt ấm áp lên lỏi vào người xoá đi hết mọi mệt mỏi bên trong Pis. 

Nhìn kẻ đang ngâm mình bên trong cái hồ toàn lá thảo dược và nứoc nóng ko ngừng bốc lên nghi ngút kia. Thậm chí gấp đến độ mặc hẳn chiếc áo, ko bới tóc kên mà ngâm hẳn nửa thân mình vào nước rồi. Dứơi những làn hơi nứoc làm cho Pis thấy hình như có phần mỏi mệt. 

_ Đã tới thì màu vào!! 

Mắt cam mở ra, liếc nhẹ về phía Pis làm cậu rợn cả ngừoi. Cậu bứoc chầm chậm về phía hắn, mắt cậu ko dám nhìn thẳng hắn mà chỉ dám cúi gầm mặt mà đi thôi. 

_ Cái đó... Về chuyện khi nãy!! 

_ Thắc mắc sao?? 

_ Vâng!! Đúng thế!! 

_ Vậy ta nói thẳng!! Ko đến 3 tháng nữa thì vị vua của chúng ta sẽ thức tỉnh và để ko kẻ nào ngán đừong ngài trở thành 1 vị vua hùng mạnh thì ta muốn ngươi! Kẻ có thuộc tính thủy thuần khiết làm lễ đính ứoc thề rằng nguyện sẽ chờ ngài, chờ đến ngày mà ngài thức tỉnh!! Lúc đó, ngươi chính thức sẽ trở thành Đế Hậu của nơi đây!! Thành vợ của 1 vị vua hùng mạnh!! 

_ Sao lại là ta chứ?? Ta hình như ko có cao quý giống như ngươi nói!! Với lại ngươi tự ý quyết định hôn lễ này ko phải sẽ khiến ngài ấy khó chịu hay sao?? 

Hắn dùng ngững ngón tay thon dài mân mê khuôn mặt của Pis, móng tay xanh đáng sợ của hắn cứ tì mạnh vào mặt cậu. 

_ Ta nhất quyết phải cho ngươi cưới ngài, dù cho ngài ấy ko chịu đi chăng nữa!! Ta sẽ ko dẫm vào vết xe đổ của 500 năm trứoc để cho kẻ khác cướp mất ngươi đi. Để có đc ngày hôm nay, ta ko tiếc trả giá mang chất độc trong người hay là làm đau ngài đến khi ngài sẽ trưởng thành đâu. 

Nhớ đến việc Scor nhờ cậu hỏi hắn nhiều thứ vô thì cậu mới có cam đảm mở miệng nói tiếp. 

_ Chất độc sao?? 

_ À!! Ta phải đánh đổi khá nhiều để có đc nó từ người bạn của ta ấy!! Dù ko phải là thứ chất độc mạnh nhất nhưng thứ này giúp ta giải quyết ổn thỏa mọi thứ cản đường ngài đấy!! 

_ Từ ai cơ?? 

_ Ta ko thích trả lời!! Dù sao ngươi cũng chưa chính thức thành Đế Hậu mà, nên ngươi ko có quyền đc bít!! 

_ Chất độc này ko có cách giải sao?? 

_ Sao?? Ngưoi hứng thú về truyện này thế, đang mún giấu ta thứ gì sao?? 

_ Ko.... Ko có!!! Chỉ là ta có 1 người bạn khá thích độc nên ta hơi tò mò thôi mà! 

Bỗng dưng thái độ tên kia thay đổi hẳn đi, dường như có phần tức giận hơn, bóp hẳn lấy cổ của Pis. 

_ Nói!! Tên thích độc đó có đặc điểm gì?? Mắt và tóc có màu tím than ko?? 

Pis mắt run run, gì chứ!!sao hắn ta lại mún bít về Scor chứ?? 

Scor lúc này đang dùng phân thân của chonchon nghe lén thì cũng hơi nhíu mày. Bản thể chính thì Scor để cho Pis giữ còn cậu giữ bản phân thân, nên mọi điều họ đang nói thì cậu hoàn toàn có thể nghe đc, đây là công dụng của chonchon đấy. 

Scor thầm nghĩ, vậy bây giờ cô sẽ trả lời như thế nào đây?? Nếu nói dối thì cô sẽ mất mạng đấy!! 

Scor tiếp tục khảo sát tiếp cả 1 khu vườn thảo dược. Ko ngờ ở trong cái mật thất này có cả 1 khu vườn rộng lớn như thế, quả ko uổng công cô đã đi tìm mòn con mắt. 

_ Mà, sao cái tên đó có vẻ có địch ý với người nghiên cứu độc trong lời nói của cô ta vậy nhỉ?? Sau hắn bít mắt của mình màu gì cơ chứ?? 

Cô chạm nhẹ vào con mắt hồng bên trái của mình, hỏi sao cái con mắt tím đâu rồi thì. Miếng băng bên mắt trái vỡ ra, còn mắt tím lộ hẳn ra. Cô đã tạo ra 1 miếng băng và nhuộm hẳn 1 chút màu sắc lên đó nên nhìn nó hệt con mắt hồng bên phải của cô vậy. Có điều là con mắt tím này ko chịu cho phép miếng băng cô tạo ra che chắn nó quá lâu thôi. Vì đeo miếng băng vô thì sốn con mắt lắm nhưng nếu đeo như vầy mà chê giấu đc nó thì đành đeo tiếp thôi. 

Trở lại bên Pis, cậu bị bóp chặt cổ họng tưởng chừng như mún chết. Nói cậu nói ra, hắn nhất định sẽ làm hại Scor mất. 

_ Đó..... đó, cậu ấy có màu tóc trắng và mắt hồng thôi. 

Tên kia từ từ quan sát biểu hiện của Pis, quả thật thì biểu lộ trên mặt của cô thì độ chân thật của lời nói khá cao. Thì đúng thế mà, ai biểu Pis chỉ biết rằng Scor chỉ có còn mắt màu hồng thôi. 

Câu trả lời khá làm hài lòng tên mĩ nam đó, hắn buông tay ko bóp cổ cậu nữa. Ngay khi Pis đc buông tha thì cậu hít thở đáo để ko khí.Nhưng đột ngột hắn kéo cậu vào trong cái hồ, nước bắn tung tóe vào mặt, nứoc tràn vào miệng và lỗ mũi của Pis thì cậu chả những ko khó chịu mà còn thấy khoan khoái, chả nhẽ nứoc trong hồ này điều là linh dịch trị thương sao. 

Áp sát lấy Pis lại gần mình, hắn ta cảnh cáo cậu 

_ Trứoc khi cô đc thừa kế lại vị trí của mình thì ta cấm cô ve vãn với tên nào liên quan đến độc hay là tóc tím, mắt tím đấy. Ko thì..... Ta ko bít cô sẽ bị gì đâu. Hay là ta nên cho 1 ít độc vào ngừoi cô để cô ngoan ngoãn nghe lời nhỉ. Để cô mãi mãi là cô dâu của chủ nhân ta thôi, ko ai khác nữa. 

Hắn dùng ngón tay xanh kì lạ của tiến tới gần tay Pis, định quệt 1 vết xước trên tay cậu thì Pis đã phản kháng, cậu chhọp lấy tay của hắn, sức mạnh từ đâu có bên trong cậu. Có lẽ là ko thể nào nhẫn nhịn đc trước hành động quá trớn của hắn. Pis nhanh tay mà bẻ gãy đi cái moang tay dài của hắn. 

_ Ta nói cho ngươi bít!! Cả đời này thì ngươi đừng mong ta sẽ gả cho chủ nhân của ngươi và nhìn cho rõ đi, ta là con trai chính gốc đấy. 

Pis tức giận mà vạch áo ra cho hắn xem, cái bộ ngực phẳng lì đó thì là nam ko lẫn vào đâu đc rồi. 

Ngay lúc mặt hắn đang méo mó vì tức giận và định lao tới làm hại Pis thì Scor đã tông cửa vào từ lúc nào và thản nhiên ôm lấy Pis đem ra khỏi cái hồ.Cái tên kia hoàn toàn ko thể nhúc nhích đc thì cau có. 

_ Các ngươi đã làm gì cơ thể ta?? 

Scor mặt khinh hừ ngoắc ngoắc ngón tay thì Chonchon từ trong làn nứoc mà bay ra. 

_ Ngạc nhiên ko!! Đây chỉ là món quà mà ta mún chiếu cố ngươi thay cho món quà mà hôm qua ngươi đã tặng cho bạn ta thôi. 

Tại soa Scor lại cho Pis giữ bản thật của Chonchon chứ, đó là vì trong lúc Pis nói chuyện cùng tên kia thì Chonchon đã nhả ra cả 1 đống độc khí mà nó giấu trong miệng rồi. Khí này có tác dụng là tê liệt tạm thời, sau đó cơ thể kẻ bị nhiễm sẽ từ từ suy thoái lâm vào bất tỉnh khoảng 1 tuần ngoài ra còn nhiều tác dụng khác nữa cơ. Theo như con cua ko hề âm hỉu về độc này thì Scor mún độc nó thì tỉ lệ thành công là trên 90 phần trăm. 

Do Pis cũng dính phải khí độc nên cũng đang bị tê liệt đây. Scor bồng lấy Pis ra khỏi đây. 

Trước khi lâm vào trạng thái bất tỉnh thì nhìn vẻ bên ngoài của Scor, răng của Huỳnh Đế Xanh nghiến kên két. 

_ Tóc trắng, mắt hồng, kẻ dùng độc. Ngươi lại 1 lần nữa mang nàng đi!! 

________------________-----

Ra đc khỏi hang động và đi đc cách nơi đó 1 khoảng xa là khá mừng rồi. Scor đặt Pis nằm xuống chiếc áo khoác của mình. 

Puro cáu hẳn lên 

_ Này!! Cậu ấy sao thế?? 

_ Bị trúng độc nhẹ thôi!! Uống thuốc giải là hết! 

Puro khá ko dễ chịu với Scor cho mấy thì phải, theo suy nghĩ của cậu thì kẻ đẩy Pis vào nguy hiểm là Scor. Cậu tự nguyện muốn đi quanh đây kiếm Sagit, chứ mún đem Pis ra khỏi đây thì 1 mình cậu ko đc, cậu ko mún đi cùng Scor với lại phép biến hình của cậu ko giữ đc lâu nữa rồi, phải tìm Sagit càng nhanh càng tốt. 

_ Cô ổn chứ?? Mau uống viên thuốc này đi!! 

Scor nhét 1 viên thuốc giải vào miệng Pis, sau đó lại tận tình mà rót vào miệng Pis 1 ít nước. 

Biểu tình khó chịu trên mặt Pis đã có vẻ thuyên giảm nhưng cơ thể cậu nhiệt độ ko ngừng tăng lên. 

Đợi chờ 1 chút về công dụng của thuốc giải Scor từ từ suy nghĩ về công dụng của khí độc. Bâng quơ nhìn về phía Pis thì lồ lộ ra bộ ngực tinh tráng. 

_ Con trai sao!! Lúc này nên kiểm tra trên người cậu ta có vết ấn ko mới đc. 

Scor định lột sạch cái áo của Pis ra nhưng khi chỉ mới chạm nhẹ vào người cậu thì Scor có chút bất ngờ vì nó quá nóng. 

_ Ko đúng!! Thuốc giải ko có hiệu quả sao?? 

Scor xem xét tình trạng của Pis thì chú ý đến tay của cậu đang cầm 1 mảnh móng tay màu xanh lục bảo, xưng quanh ngón tay đầy rẫy vết xước đang chả máu. Scor cẩn thận cầm lên quan sát thì nhìn Pis mà nhíu mày. 

Cô nhớ lại lời mình nói trước đó:

_ Khi cô vào đó, tôi hi vọng cô có thể lấy chất đọc thuần khiết nhất trên ngón tay hắn, ngoài ra hắn có vẻ để ý cô đấy!! Tranh thủ hỏi hắn đc cái gì thì tốt!! Xong việc tôi sẽ đưa cô đi!!

Ai ngờ cậu ta đã lấy về cho cô rồi, lúc hắn ta ngất Scor định lấy nhưng thôi vì sợ bọn thủ vệ sẽ phát giác nhanh nên rời đi, dù sao trích chất độc trong máu Can thì cũng bít thôi mà, ko ngờ cậu ta để tâm lời nói của mình như thế. Vết thương kia chắc là đã bị ngoan tay hắn cào xước rồi. Biểu tình bị nhiễm độc thì ko giống Can cho lắm. Nếu mình bây giờ điều trị thuốc trong vòng 12 h nữa thì mạng cậu ta thì có lẽ sẽ ko thành vấn đề. Nhưng cái tên kia đã từng mún dùng chất độc này mà đe cậu ta, vậy thì hắn ta dám chắc chất độc này sẽ ko lấy mạng cô ta mà chỉ hành hạ cô ta thời gian dài thôi. Nghĩa là tên Can kia cũng sẽ ko bị hết nhưng dường như chất độc này mún làm gì đó với cánh tay hắn thì phải. Rốt cuộc con cua kia mún làm gì hả trời. Và chất độc này sẽ ko hề đơn giản đến thế. 

Nâng lên những ngón tay đã khô đi mọi vết máu của Pis 

_ Tôi sẽ cứu đc cậu!! Tôi hứa đấy!! 

_____------____------________

Vir và sói con ngâm mình trong 1 cái hồ nhỏ cạnh thác nước. Vir dùng bồ kết mà tắm rửa cho bé sói. 

Còn Gemi thì đang ở phía xa mà đang ngẫm nghĩ về vị trí của quyển sách tiên tri trong thư viện hoàng gia Ni. Cậu phải nhớ lại trong 3000 quyển sách ở nơi đó thì quyển sách tiên tri sẽ chính xác ở nơi nào. Cậu phải lập lên 1kế hoạch nhanh chóng đột nhập vào vương quốc và cướp đi quyển sách đó nhanh chóng. Phải nói rằng tầng thứ 13 là khu cấm trong thư viện và cậu chỉ đến nơi này 1 lần duy nhất vào năm 8 tuổi để đọc trộm sách thôi. Giờ đây thì tầng 13 có vẻ còn đc bảo mật nghiêm hơn khi xưa nữa cơ vì 1 tháng trước vừa có 1 đợt nhập về các quyển sách ma pháp cao cấp cơ mà. Và cậu cũng ko dám chắc rằng vị trí của quyển sách tiên tri có bị thay đổi sang nơi khác hay ko. 

* Á*

Gemi đang bận mải mê suy nghĩ thì tiếng la của Vir 1 lần nữa vang lên. Cậu chạy nhanh về phía hồ, lại chuyện gì nữa đây. 

_ Chuyện gì nữa thế Vir?? 

_ Đừng nhìn qua đây!! 

Vir ngượng xịu mặt mà ngâm mình dưới nước lun. Gemi chợt nhớ là Vir đang tắm nên cậu cũng có chút xíu ngượng nghịu mà xoay tót nhìn đi nơi khác ngay. 

Nhìn qua hướng kia thì Gemi nghĩ chắc mình nhìn lầm rồi, ai kia?? Cậu bạn Li của cậu đang ở trần và bị 1 đám rong rêu quấn hết cả ngừoi, thậm chí tên này còn nhắm chặt mắt của mình lại và mặt thì đỏ như cà vậy, cậu ta vừa tháo rong rêu trong người mình ra 1 cách vô cùng chật vật và hậu đậu khó tả. 

Gemi _ Li, sao cậu lại ở đây?? 

_ Hôm qua phẫu thuật suốt mấy tiếng làm tớ hơi mệt nên quyết định tắm 1 chút cho thư giãn nhưng...... ai ngờ là cô gái kia cũng ở đây và tớ thì lỡ nhìn thấy cô ấy nên..... 

_ Nên làm cô ấy sợ và cô ấy dùng rong rêu trói cậu lại chứ gì!! Vir, cậu lên bờ đi, tớ giúp tên kia gỡ rong ra!! Đừng lo, tớ ko nhìn cậu đâu và cậu ta thì ko dám mở mắt lun nếu cậu còn ở đây!! 

Gemi trong lòng thầm mắng Vir, đồ ngốc!! Là con gái thì nên kiếm nơi kín đáo mà tắm chứ!! Trong khu rừng này lỡ còn nhiều thằng con trai khác thì sao. Cũng may cho cô là bị Li nhìn thôi đấy chứ lỡ là tên biến thái nào đó thì sao chứ. Càng nghĩ càng tức mà. Và sao cậu lại mún đánh cho tên Li này quên hết mọi thứ hắn thấy quá.