Sư Huynh, Rất Vô Lương

Quyển 3 - Chương 136




Editor:HamNguyet

Mâu quang Tần Thiên sâu thẳm, cúi đầu hôn lên môi nàng đỏ mọng, nhiệt tình trằn trọc.

Tần Lạc Y biết buổi sáng nam tử tỉnh lại đều có vẻ tràn đầy dục vọng, ngay tại thời điểm nàng nghĩ đến Tần Thiên muốn lang tính, hắn đột nhiên ngừng lại, vùi đầu vào cổ nàng, cánh tay thon dài hữu lực vòng quanh thắt lưng nàng.

“Lạc Y.” Thanh âm khàn khàn trầm thấp truyền ra từ bên sườn cổ nàng, nhiệt độ cùng hô hấp nóng rực vừa lúc phun trên cổ Tần Lạc Y, chọc Tần Lạc Y cười khanh khách trốn tránh không thôi:“Gọi làm chi? Huynh đứng lên, Aha, đừng chạm vào nơi đó...”

“Thời đểm về sau muội phải đi, đừng trở về một mình, nhớ rõ phải cho ta đi cùng muội...” Tần Thiên từ bên cổ nàng ngẩng đầu lên, mâu quang tối đen không chớp mắt nhìn chằm chằm nàng, con ngươi đen sáng ngời trong suốt.

Mâu quang Tần Lạc Y chợt lóe. Nghĩ đến đêm qua hắn điên cuồng...Chẳng lẽ hắn sợ chính mình trở về sẽ không quay lại sao?

Nàng luyến tiếc phụ mẫu trước kia, nhưng sống ở đây mấy năm nay...Ở đây cũng có rất nhiều người khiến nàng lưu luyến, làm sao có khả năng cứ như vậy rời đi không trở lại?

Ngăn khóe môi, trong con ngươi đen có hào quang lộng lẫy chớp động, tươi cười đưa tay ôm thắt lưng hắn, cười đáp ứng nói: “Được.”

Môi Tần Thiên mím chặt hiện ra độ cong đẹp mắt, khóe mắt cong cong, một đôi thủy quang lưu chuyển, mị hoặc làm cho người ta tim đập nhanh, đồng tử như lốc xoáy, xoay tròn tràn đầy sáng rọi.

Mặt mày như họa, đôi môi hồng nhạt, màu da trắng nõn, ngũ quan tuấn dật, trên trán có vài lọn tóc đen hơi hỗn độn, quanh thân tản ra một cỗ hoặc nhân phong tình, vô cùng tao nhã.

Tần Lạc Y bị hắn trong lúc vô tình triển lộ ra phong tình chấn đắc trong lòng mạnh mẽ run lên. Thần sắc trong nháy mắt giật mình.

Tần Thiên thấy thế, vẻ mặt càng sung sướng, vươn tay xoa tiếu nhan nàng, mặt cũng để sát vào mặt nàng, cười nhẹ kêu: “Lạc Y.”

Tần Lạc Y phục hồi lại tinh thần. Đáy mắt xẹt qua một chút quẫn bách.

“Lạc Y, muội nhìn ta như vậy...Ha ha, nói cho ta biết, có phải muội đã sớm thích ta hay không? Nhớ rõ...Thời điểm lần đầu tiên chúng ta gặp, muội cũng nhìn ta như vậy.” Ý cười trên mặt Tần Thiên càng đậm, mâu quang nhu tình như nước, ngay cả ánh mắt cũng nổi lên gợn sóng ôn nhu.

Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy hắn? Khoé môi Tần Lạc Y ẩn ẩn run rẩy.

Nhớ rõ lần đầu tiên thấy hắn, nàng đang nhìn xuân cung đồ đi...Lại bị hắn đụng phải vừa vặn.

Về phần lần đầu tiên nhìn thấy Tần Thiên...Nam tử xuất sắc như vậy đương nhiên làm cho người ta kinh diễm, nhưng...Nàng có nhìn hắn giống như bây giờ sao? Nàng nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra?

Nàng còn không kịp nói chuyện, Tần Thiên than thở một tiếng, nắm cằm nàng mở miệng trêu đùa: “Nếu ta sớm biết muội thích ta, sẽ không làm muội rối rắm lâu như vậy, ai, hẳn là ta nên sớm nói cho muội biết chuyện chúng ta không phải thân huynh muội mới phải...”

Tần Lạc Y có chút không biết nói gì nhìn bộ dáng hắn ý cười trong suốt, tựa tiếu phi tiếu nói: “Ca ca, đến tột cùng huynh từ đâu nhìn đến muội thích huynh từ rất sớm?”

“Chẳng lẽ muội không thích ta?” Tần Thiên nhướng mày, không chuyển mắt nhìn nàng, thần sắc tự phụ thong dong, cho dù miễn cưỡng nằm trên giường, cũng sinh ra cảm giác châu ngọc ở bên.

“Đương nhiên là thích.” Tần Lạc Y há miệng thở dốc, sau đó nhắm mắt lại, cuối cùng nói ra câu thích. Hiện nay giữa hai người bọn họ đều như vậy, nàng sớm đem ca ca tiện nghi ăn vào bụng, nếu nói không thích...Nàng thật đúng là nói không nên lời.

Nhìn trong mắt nàng ẩn ẩn rối rắm, Tần Thiên nhịn không được mỉm cười.

Vì không cho Tạ Như Yên lo lắng, sáng sớm Tần Lạc Y cùng Tần Thiên đi đến sân viện Tạ Như Yên. Không chỉ có Tạ Như Yên ở đó, Tần Lăng Vân cũng ở đó.

Có Tần Lạc Y cung cấp đan dược, thậm chí có không ít tinh thạch hàm chứa tinh thần lực, tu vi Tần Lăng Vân trong mấy tháng tiến rất xa, nửa tháng trước thành công đột phá võ thánh đỉnh, tu luyện ra huyền phủ.Hơi thở trên người cường đại hơn rất nhiều.

Hắn giống Tạ Như Yên, không biết chuyện Tần Lạc Y cùng Tần Thiên từng mất tích, chỉ là hôm qua tu luyện xong, nghe được Tạ Như Yên nói trạng thái Tần Thiên thật không tốt, Tần Thiên vừa tiến đến, ánh mắt hắn liền dừng trên người Tần Thiên.

Cùng Tần Lạc Y triền miên cả đêm qua, lúc này thần sắc Tần Thiên như thường, tinh thần sáng láng, nơi nhìn ra được nửa điểm không thoải mái?Tần Lăng Vân yên lòng, chỉ sơ lược hỏi Tần Thiên vài câu, liền dời đề tài đi.

Hai người Tần Lạc Y ở bên trong ngây người gần nửa canh giờ, lúc này mới rời đi. Phái người đi Khai Dương thành gọi Tông Vô Ảnh tới, một bên cùng Tần Thiên đi đến chỗ Bạch Y.

Đêm qua nàng cẩn thận hỏi Tần Thiên, biết hắn từ Diêm La sơn đi ra vài canh giờ trên người liền có tình huống không khoẻ, sau đó càng ngày càng nghiêm trọng...Liền đoán hắn xuất hiện tình trạng như trúng xuân dược không thể khống chế như vậy, tám phần có liên quan tới Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp trong cơ thể nàng.

Lúc trước trong vòng tay không gian, hai người cách hai canh giờ sẽ cùng một chỗ, khi song tu công pháp trong cơ thể nàng vẫn không đình chỉ vận hành, hai người toàn bộ khai hỏa, cho dùng nàng đã cố khống chế lực lượng trong cơ thể, nhưng vẫn tuần hoàn giữa hai người.

Tần Thiên tất nhiên bị nàng ảnh hưởng. Cũng may trong cơ thể hắn không có công pháp Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp biến thái kia, hiện tại hắn tu luyện công pháp Tần gia cũng không bị ảnh hưởng hoặc bị áp chế, không giống nàng, bị công pháp kia khống chế gắt gao, không thể tu luyện công pháp gì.

Thời điểm đi ngang qua Thanh Phong đình, nhìn đến Tần Mặc cùng Đại sư huynh, Sở Dật Phong đều đang đứng trong đình nói chuyện.

Tần Mặc hướng bọn họ vẫy vẫy tay.

Tần Lạc Y cùng Tần Thiên đi vào.

"Ngày hôm qua lễ phục thành thân của muội đã làm xong, trong chốc lát ta kêu người đưa lại đây cho muội, muội lựa thời gian thử một lần trước, nhìn xem có chỗ nào không thích hợp liền để cho người sửa chữa.” Ánh mắt Tần Mặc xẹt qua trên người hai người bọn họ, cười nói.

“Nghe nói ngày hôm qua muội luyện xong dẫn trùng đan, vốn việc này sẽ nói cho muội từ hôm qua, nghe Tạ bá mẫu nói muội ở trong viện Tần Thiên, kết quả ta đến không thấy ai, hai người không ở đó, lúc này mới lộ diện, rốt cuộc ngày hôm qua các ngươi chạy đi nơi đâu?”

Mắt hoa đào của Phượng Phi Ly hơi híp lại. Tựa tiếu phi tiếu liếc Tần Lạc Y một cái, lại nhìn về phía Tần Thiên.

“Đúng vậy, ngày hôm qua ngươi đi nơi nào?” Ánh mắt Sở Dật Phong cũng dừng trên người Tần Thiên, hắn cách Tần Thiên gần, một bên cười nói, một vỗ thật mạnh lên bờ vai Tần Thiên.

Sắc mặt Tần Thiên không thay đổi. Tươi cười tao nhã đến cực điểm.

“Ngày hôm qua ngươi tới tìm ta? Cũng thật không khéo, ta cùng Lạc Y đi ra ngoài một chuyến, tìm chút linh thực luyện đan.” Thời điểm nói lời này, hắn còn mỉm cười ngoái đầu nhìn Tần Lạc Y một cái.

Tần Lạc Y bội phục Tần Thiên nói dối mặt không đổi sắc, bộ dáng cực nghiêm trang, khóe môi ẩn ẩn co rút.

Tần Mặc lại tin.Một buổi tối mà thôi, lấy tu vi Tần Lạc Y cùng Tần Thiên hiện tại, đều có thể xé rách hư không ở Huyền Thiên trên đại lục, thậm chí Bồng Lai tiên đảo cùng Thánh Long đại lục, một buổi tối có thể qua lại mấy ngàn vạn dặm.

Phượng Phi Ly cách Tần Lạc Y gần chút, hắn lại cao hơn Tần Lạc Y phân nửa cái đầu, theo phương hướng hắn nhìn xuống, có thể nhìn đến cổ Tần Lạc Y tuyết trắng như ngọc, có dấu hôn hồng nhạt như ẩn như hiện ở chỗ sâu, trong lòng cười nhạt. Đi ra ngoài cái gì, tám phần là đi vào vòng tay không gian.

Nghĩ đến lúc trước hai người Tần Lạc Y cùng Tần Thiên ở trong vòng tay không gian hơn một tháng, hiện tại đi ra nàng đầu tiên là vội vã luyện đan cho Tông Vô Ảnh bọn họ, sau khi đan vài xong, tìm người thứ nhất là Tần Thiên, hơn nữa là cả một đêm, xem ra hoàn toàn đem bọn họ ném ra sau đầu, trong lòng không thể tự ức liền toát ra một cỗ chua.

Trong mắt Sở Dật Phong hiểu rõ. Trong lòng thực không phải tư vị, ngày hôm qua hắn biết Tần Lạc Y luyện đan xuất quan, lập tức đi luyện đan thất, cũng nhào vào khoảng không.

Tông Vô Ảnh đi tới rất nhanh. Đi theo hắn cùng nhau đến còn có bảy tên tu sĩ tử phủ Thiên Đạo Tông, nhìn thấy Tần Lạc Y, trong mắt đều khó nén kích động.

Tần Lạc Y buông thần thức ra, nhìn Bạch Y ở trong viện không tu luyện, lúc này mới dẫn người đi qua.

Có dẫn trùng đan, tu vi Bạch Y cường đại, lực lượng trong cơ thể tựa hồ lấy không hết dùng không kiệt, thực thuận lợi giải độc cho mấy người khác của Thiên Đạo Tông, Tần Lạc Y vô cùng cao hứng, lại có chút buồn bã.Nếu Đoan Mộc Trường Anh vẫn còn..Độc trong cơ thể hắn cũng có thể giải trừ, không cần bị huyết trùng khống chế.

Mặc dù linh hồn thể có lôi kiếp trợ giúp, không biết đến tột cùng khi nào mới đủ chữa trị ba hồn bảy vía, chân chính khôi phục ý thức trùng sinh.

Vì ngày thành thân chuẩn bị mũ phượng giá y đỏ tươi như lửa, sắc thái minh diễm loá mắt, hơn nữa nguyên liệu chế tạo y phục đều từ một loại thiên cẩm ti trân quý cực kỳ quý hiếm trên Huyền Thiên đại lục.

Vạt y phục thêu đầy vân văn phiêu miểu, sau lưng thêu một con thất thải phượng hoàng ngẩng đầu vỗ cánh muốn bay, váy gấp nếp, dài hơn ba thước, mặc trên người, ung dung đẹp đẽ quý giá lại không mất phiêu dật quyến rũ, thắt lưng độ cao vừa phải, lộ ra bàn tay tuyết trắng duyên dáng như ngọc, màu sắc diễm lệ ánh lên làn da nàng tuyết trắng càng nõn nà, quả nhiên là phong tình vô hạn, thiên kiều bá mị.

Tần Lạc Y nhìn bóng dáng chính mình trong gương, rất là vừa lòng. Kiếp trước kiếp này, vẫn là lần đầu tiên nàng mặc giá y, không nghĩ tới lần đầu tiên xuất giá...Liền gả cho sáu phu quân.

Một đạo bóng dáng thon dài tuấn dật xuất hiện sau người, là Phượng Phi Ly, bóng dáng ánh ngược trong gương, mâu quang cực nóng, khó nén kinh diễm.

Ánh mắt hai người ở trong gương gắt gao giao triền bên nhau. Phượng Phi Ly đỡ bả vai nàng, tự tay đem một chuỗi hạt châu màu lam đẹp đẽ quý giá mang lên cổ nàng.

“Hồng la xiêm y, váy dài bay bay. Ngàn vạn tóc đen, như mực như trù. Ngưng tuyết hương cơ, như vũ nếu chi. Tiễn thủy thu đồng, liễm diễm như hoàng, khuynh thành chi mạo, chim sa cá lặn....Tiểu sư muội, nàng đã mặc vào giá y chúng ta thành thân, không bằng hôm nay...Hai người chúng ta động phòng hoa chúc trước được không.” Phượng Phi Ly cười đến yêu nghiệt, thanh âm trầm thấp mị hoặc, làm cho người ta nhịn không được sa vào, không tự kềm chế.

Hơi cúi đầu, hắn liền hôn lên cổ Tần Lạc Y. Trên tay không nhàn rỗi, nâng tay cởi y phục trên người nàng, động tác hắn cực nhanh, trong nháy mắt, y phục Tần Lạc Y đã bị hắn cởi ra vài cái, lộ ra một chút ngực tuyết trắng, bờ vai thon gầy, mái tóc đen nhánh tán loạn.

Trong gương ngọc lưu ly, thân thể hai người gắt gao bên nhau, tuy rằng trung gian cách một tầng giá y, còn có y phục Phượng Phi Ly vân cẩm màu đen, Tần Lạc Y vẫn cảm giác được dáng người hắn mạnh mẽ tuyệt mỹ làm cho người ta trầm mê.

Một tay Phượng Phi Ly ôm thắt lưng nàng, tay kia đã tiến vào trong vạt áo nàng, đôi môi tìm kiếm môi nàng đỏ mọng.

Ngực Tần Lạc Y phập phồng kịch liệt, thở dốc dồn dập, hai gò má đỏ ửng...Mỗi lần, Phượng Phi Ly luôn có biện pháp trong thời gian rất ngắn đem dục vọng trong cơ thể nàng thức tỉnh hoàn toàn.

Phượng Phi Ly vô cùng kích động, hắn cúi đầu thở dốc, hơn nữa, toàn thân trở lên nóng rực.

Mắt thấy hai người càng gắt gao triền miên, củi khô lửa bốc thiêu cháy, Tần Lạc Y tìm về lý trí, mạnh mẽ đẩy hắn ra.

“Đại sư huynh, hôm nay...Không được.” Tần Lạc Y mở miệng nói, thanh âm khàn khàn làm cho nàng thực ngoài ý muốn...Vài ngày nữa hai người bọn họ sắp thành thân, huống hồ trước kia hai người không phải chưa từng bên nhau, lần này bọn họ tách ra đủ lâu, Phượng Phi Ly muốn nàng, hơn nữa nhìn bộ dáng hắn vội vàng như thế, nguyên bản nàng cũng không nhẫn tâm cự tuyệt.

Chỉ là. Nghĩ đến Tần Thiên, nàng liền hiểu được Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp trong cơ thể chính mình chưa áp chế hoàn toàn, nàng không thể theo chân bọn họ bên nhau. Tuy rằng tình trạng Tần Thiên giảm bớt, nhưng Bạch Y nói qua, Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp ảnh hưởng đến hắn không dễ dàng tiêu trừ như vậy.

Về sau cách vài ngày, xuân dược tích luỹ trong người Tần Thiên sẽ phát tác một lần, nếu Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp trong người nàng không giải trừ sớm, sẽ làm xuân dược ảnh hưởng sâu hơn, tần suất phát tác gia tăng, chỉ chờ nàng hoàn toàn giải trừ Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp, mới chậm rãi đem xuân dược trong cơ thể hắn đẩy ra.

Đương nhiên, đây là trước khi Tần Thiên không bị Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp trong người nàng thay đổi thể chất hoàn toàn, Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp đối với nam tử có ảnh hưởng rất lớn, thời gian càng lâu, nam tử sẽ phụ thuộc vào nữ tử tu luyện Hợp Hoan Cực Lạc đại pháp thường xuyên hoan ái, nếu từ bỏ hẳn, trừ phi tử vong.

Còn có hương thơm phát ra từ trên người nàng, mùi hương kia càng câu động tình dục nam nhân, làm cho người ta muốn ngừng mà không được...Nghe Bạch Y nói lúc ấy, Tần Lạc Y nghĩ đến thuốc phiện.

Dục vọng trong mắt Phượng Phi Ly dần dần rút đi, ánh mắt bình tĩnh nhìn nàng, mắt hoa đào tối xuống, nháy mắt sắc mặt thay đổi mấy lần.

Tần Lạc Y nhìn vẻ mặt Phượng Phi Ly liền biết hắn tám phần nghĩ sai, tùy ý lôi kéo y phục, nàng đi qua giữ chặt tay hắn, để sát vào bên tai hắn nói chuyện.