Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Chương 44: 44: Phương Hiểu Có Chút Suy Sụp





Đối mặt với lời nói của Lữ Thiếu Khanh, Phương Hiểu không biết nên trả lời như thế nào nữa.Nhưng nàng cũng không có ý muốn tiếp tục với chủ đề này.Nàng nói ra, chẳng qua cũng chỉ là muốn thăm dò một phen.Lữ Thiếu Khanh cũng đã trả lời như vậy rồi, nếu nàng còn tiếp tục đề tài này, sợ sẽ khơi dậy sự nghi ngờ của hắnNàng biết Lữ Thiếu Khanh tâm tư kín đáo, nói qua nhiều rất dễ khơi dậy nghi ngờ.Đó cũng không phải là một chuyện tốt với nàng.Phương Hiểu thấy không sai biệt lắm, liền nói: "Nếu đã như vậy, ta sẽ không quấy rầy Lữ công tử nữa.

Ta đi về trước."Lữ Thiếu Khanh tùy ý khoát tay một cái nói: "Đi thong thả không tiễn."Sau khi Phương Hiểu cáo từ, liền xoay người rời đi.Chẳng qua chỉ vừa mới bước ra ngoài, sau lưng liền xuất hiện một đợt chấn động kịch liệt truyền đến từ phía xa."Ha ha, Nhị sư huynh, huynh chờ đi, ta ra..."Đồng tử của Phương Hiểu đột nhiên rụt lại."Kia là, kiếm ý?"Phương Hiểu đứng chết lặng tại chỗ, nhìn về hướng dao động xuất hiện.Mặc dù sự dao động đó nhanh chóng biến mất.Nhưng Phương Hiểu biết chắc cảm giác của mình không sai, cái kia thực sự là kiếm ý.Phương Hiểu đứng lặng nhìn về hướng đó một lúc rồi thì thầm với chính mình: "Giọng nói kia hình như là của Tiêu Y muội muội.

Chẳng lẽ nàng thật sự lĩnh ngộ được kiếm ý? Nhưng mà, cái này, làm sao có thể? Chỉ trong vòng một tháng ngắn ngủi, nàng đã lĩnh ngộ được kiếm ý rồi sao?"Phương Hiểu có chút sụp đổ.Nàng cảm thấy như thế giới quan của mình đảo lộn.Một tháng trước, Tiêu Y còn đang làm công trong tửu lâu của nàng.Lúc đó nàng và Tiêu Y mới dần dần quen thuộc, gọi nhau là tỷ muội.Nàng cũng biết được thực lực của Tiêu Y.

Luyện Khí hậu kỳ, mới đặt đến cảnh giới Luyện Khí tầng 8.


Hơn nữa còn là vừa đột phá không lâu, còn chưa lĩnh ngộ được kiếm ý.Những thứ này Phương Hiểu đều đã biết.Đồng thời, nàng cũng biết được là hai vị sự huynh của Tiêu Y dự định sẽ giúp Tiêu Y lĩnh ngộ kiếm ý, sau đó đột phá bước vào Trúc Cơ kỳ trong vòng hai tháng.Lúc đó, Phương Hiểu bị dọa sợ.Điên rồ như vậy sao?Phương Hiểu từng cho rằng đây là một trò đùa.Sau đó, lúc Lữ Thiếu Khanh mang Tiêu Y đi cũng đã từng nói đó chỉ là nói đùa.Phương Hiểu mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.Cũng may là nói đùa.Nhưng mà bây giờ xem ra, nó không chỉ là một trò đùa.Phương Hiểu không biết nên diễn tả sự suy sụp trong lòng mình như thế nào.Chuyện này vậy mà thực sự xảy ra, hơn nữa còn chưa tới hai tháng, chỉ trong một tháng ngắn ngủi họ đã giúp cho Tiêu Y lĩnh ngộ được kiếm ý.Phương Hiểu không biết là thế giới này quá điên cuồng, hay là nàng không theo kịp xu thế.Là do nàng không theo kịp xu thế bây giờ sao?Kiếm ý đã là một con đường nát, tùy tiện cũng có thể lĩnh ngộ được.Nhìn cánh cửa của Thiên Ngự Phong phía sau, Phương Hiểu rất muốn xông vào xem cho rõ, hỏi cho tỏ tường.Chẳng lẽ Thiên Ngự Phong bọn họ có bí mật gì đó, có thể khiến người ta dễ dàng lĩnh ngộ được kiếm ý.Phương Hiểu cũng không biết mình đã trở về tửu lâu như thế nào.Đến bây giờ, nàng vẫn chưa thể lấy lại được tinh thần.Thật sự là quá chấn động lòng người.Kiếm ý nói lĩnh ngộ liền lĩnh hội, chẳng lẽ Tiêu Y cũng là một thiên tài tuyệt đỉnh?Nói vậy thì, ba đệ tử của Thiên Ngự Phong đều đã lĩnh ngộ được kiếm ý.

Tư chất này là nghịch thiên đến mức nào chứ?Đúng lúc này, ở ngoài vang lên một giọng nói: "Tiểu thư, có người tìm ngài.""Ai?"Phương Hiểu hỏi, sau đó xua tay: "Cứ nói hôm nay ta không có tâm trạng, bảo hắn về đi."Sự kiện hôm nay làm nàng rất khó tiêu hóa, cho nên hiện tại nàng không muốn gặp ai cả.Nhưng một giọng nói từ bên ngoài truyền vào."Chẳng lẽ đến cả muội biểu tỷ cũng không muốn gặp sao?"Sau đó, một bóng dáng cao gầy mỹ lệ xuất hiện ở cửa.Nghe thấy giọng nói này, lúc ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt Phương Hiểu lộ ra vẻ kinh ngạc."Ngữ muội muội? Sao muội lại tới đây?"Người đến là Hạ Ngữ, đại đệ tử của Song Nguyệt Cốc."Mau vào đi."Phương Hiểu dẫn Hạ Ngữ và Biện Nhu Nhu đi vào, sau đó đóng cửa lại."Ngữ muội muội, sao muội lại đến đây?"Mẫu thân Hạ Ngữ là một bàng chi (nhánh bên) của Phương gia.Sau khi Hạ Ngữ trở thành đại đệ tử của Song Nguyệt Cốc, Phương gia đương nhiên rất muốn muốn leo lên mối quan hệ này.Hạ Ngữ và Phương Hiểu trạc tuổi nhau, hai người tình cờ trở nên quen thuộc và mối quan hệ dần trở nên thân thiết hơn.Chính vì mối quan hệ này với Hạ Ngữ mà Phương Hiểu mới có thể đến thành Lăng Tiêu mở một gian tửu lâu.Cũng giúp cho nàng có khả năng lật bàn ở gia tộc trong tương lai."Bọn muội đã tới đây vài ngày rồi.

Nhưng vì bận một số việc cho nên chưa đến gặp Hiểu tỷ tỷ."Giọng nói của Hạ Ngữ lạnh nhạt, mềm mại dễ nghe, khiến người ta cảm thấy như một làn gió xuân.Nói chuyện với nàng, cho dù là nam hay nữ đều có thể cảm thấy bình thản.Điều này cũng có liên quan đến công pháp mà nàng tu luyện.Phương Hiểu nói: "Nếu đến đây có gì cần hộ trợ, cứ mở miệng nói với ta.


Nếu muội không mở miệng, chính là coi ta là người ngoài đấy."Hạ Ngữ nói: "Nào có, hiện tại muội tìm đến chính là vì muốn ngờ tỷ giúp đỡ một chút."Phương Hiểu đột nhiên tò mò.Nàng ngồi đối diện Hạ Ngữ hỏi: "Có chuyện gì mà có thể làm khó được đại đệ tử thủ tịch Song Nguyệt Cốc nhà ta vậy."Hạ Ngữ cũng giống như Kế Ngôn và Trương Tòng Long, là đại diện của thế hệ trẻ trong Song Nguyệt Cốc.Phía sau nàng là Song Nguyệt Cốc, một trong ba môn phái lớn ở Tề Châu.Song Nguyệt Cốc nổi tiếng nhất về tài lực, ngoài ra các đệ tử của môn phái đều là nữ đệ tử.

Các đệ tử của Song Nguyệt Cốc đều là những tiểu phú bà danh xứng với thực.

Không biết có bao nhiêu tu luyện giả muốn lấy một nữ đệ tử của Song Nguyệt Cốc làm đạo lữ.Bởi vì lấy được một nữ đệ tử của Song Nguyệt Cốc tương đương với việc cưới về một ngân khố nhỏ.Nếu đến cả Hạ Ngữ cũng phải nhờ nàng giúp đỡ, điều này chứng tỏ là Hạ Ngữ đã gặp phải một chuyện cực kỳ khó giải quyết.Hạ Vũ nói: "Là như vậy, gần đây muội có biết một bí cảnh.


Muội vốn muốn đi thăm dò cùng sư muội đây.

Nhưng mà bên trong có quá nhiều nguy hiểm, nếu mà chỉ dựa vào hai người bọn muội, e rằng thăm dò sẽ rất khó khăn.

Gọi các sư muội sư tỷ từ môn phái chạy đến cũng không kịp.

Cho nên muội chỉ có thể đến thành Lăng Tiêu này để tìm kiếm sự giúp đỡ."Bí cảnh không giống với động thiên, hoặc là một thế giới nhỏ có thể tồn tại trong một thời gian dài.Nếu bí cảnh chưa mở ra thì nó sẽ tồn tại trong một thời gian dài.Nhưng mà một khi mở ra, linh khí bên trong sẽ dần dần tiêu hao, một khi linh khí ở đó cạn kiệt, bí cảnh cũng sẽ bị chôn vùi và biến mất.Nó giống như đạo lý một linh trứng sẽ biến thành một quả trứng thối sau một thời gian ngắn bị đập vỡ.Biện Nhu Nhu cũng lên tiếng: "Bí cảnh đã được mở ra, theo ước tính của sư tỷ, vẫn còn khoảng một tháng nữa thì linh khí của bí cảnh sẽ hoàn toàn biến mất.


Bên trong đó có một thứ rất quan trọng đối với sư tỷ, bọn muội chỉ có thể tìm người khác giúp đỡ."Hạ Ngữ hỏi Phương Hiểu: "Hiểu tỷ tỷ, tỷ có đề cử nào tốt không? Tỷ hẳn là có quen biết khá rộng ở thành Lăng Tiêu này nhỉ?"Phương Hiểu hỏi: "Ngữ muội muội có yêu cầu gì đối với ứng viên không?"Biện Nhu Nhu nói: "Số lượng khoảng ba hoặc bốn là được rồi.

Thực lực thì..."Hạ Ngữ nói: "Thực lực phải từ Trúc Cơ kỳ trở lên, quá yếu cũng không được."Thực lực của Hạ Ngữ chính là Kết Đan kỳ tầng 8, nàng cũng không yêu cầu xa vời là có thể tìm được một cao thủ cảnh giới Kết Đan.Chỉ cần tìm được một hoặc hai người trợ giúp đạt cảnh giới Trúc Cơ là được rồi.Bí cảnh tồn tại vô số nguy hiểm, những người có thực lực quá yếu đi vào cũng chỉ uổng mạng mà thôi.Phương Hiểu nghe vậy, mặt lộ ra vẻ vui mừng: "Nói như vậy thì ta cũng có thể nhỉ."Thực lực của Phương Hiểu không yếu, nàng cũng đang là Trúc Cơ kỳ tầng 7.Hạ Ngữ nở nụ cười xinh đẹp khẳng định nói: "Muội đến đây vốn chính là tìm kiếm sự giúp đỡ của Hiểu tỷ tỷ mà.

Đương nhiên sẽ không chỉ dừng lại ở Hiểu tỷ tỷ.

Hiểu tỷ tỷ giới thiệu thêm một hai người nữa là gần đủ rồi."Phương Hiểu gật đầu, sau đó dường như nhớ một người nào đó đáp ứng đủ điều kiện của Hạ Ngữ.Không biết tại sao trong tiềm thức của nàng lại nhớ tới bóng dáng của Lữ Thiếu Khanh.Nàng do dự nói: "Có một ứng cử viên, không biết có phù hợp hay không...".