Sứ Giả Địa Ngục

Chương 74: Kẻ thông thấu vạn vật




- Chuyển hướng rồi, Teddy-sama đang quay lại khu rừng.

Hina đưa tay ra ngăn Shin lại. Càng ngày cô bé càng cảm nhận được Teddy rõ ràng hơn, chắc chắn bọn họ đang ở gần nhau. Cả hai tiếp tục hướng về nguồn sức mạnh mà Hina cảm nhận được của Teddy. Phải mau chóng gặp lại nữ hoàng của họ.

- Tới rồi nữ hoàng, người đi được chứ?

Teddy quan tâm nhìn Sekira đang đứng bên cạnh. Cả hai bọn họ đứng trước căn biệt thự cũ đã được phủ đầy những cây thường xuân, Sekira mỉm cười nhìn căn biệt thự, đã bao nhiêu thế kỷ cô không trở lại nơi này rồi. Thời gian ở nơi này còn được tính lâu hơn cả ở địa ngục. Cô đã quên đi thời gian mất rồi.

- Chúng ta cùng đi gặp bạn cũ nào.

Sekira nắm lấy bàn tay của Teddy cùng cậu ta bước vào trong biệt thự cũ. Cánh cửa vừa được mở ra đã đóng lại ngay lập tức, kết giới màu đỏ trong suốt lập tức được dựng lên rồi lại biến mất như chưa từng xuất hiện.

Sekira cùng Teddy bước đi chậm dãi trong căn biệt thự, họ đang hướng lên tầng hai, tại căn phòng cổ tích thuộc về kẻ thông thấu vạn vật đó, một người bạn cũ của họ từ những thế kỷ trước khi cả hai vẫn còn ở lại ký ức chết này và chưa hề rời đi.

- Ngươi trở về rồi sao Kira?

- Đã rất lâu rồi chưa từng ai gọi tôi bằng cái tên đó Kunoreji Chishiki.

Sekira cùng Teddy đứng bên ngoài cánh cửa mỉm cười cất tiếng đáp lại giọng nói của một cô bé bên trong đồng thời cánh cửa của căn phòng cổ tích đang được mở ra. Mặt đối mặt, ba người cùng nhìn nhau, theo thời gian bọn họ đều không thay đổi, phải chăng thay đổi chính là thứ sức mạnh mà họ đang nắm giữ. Sekira đã chia sẻ sức mạnh của bản thân cho quá nhiều người rồi.

- Kuno, cứ gọi tôi như ngày xưa đi.

- Phải rồi, cứ như những ngày xưa khi cô giúp tôi và Ted rời khỏi vùng đất này, tuy rằng cánh cổng đã bị cấm sử dụng và phong ấn hoàn toàn ở Paradise.

Sekira mỉm cười ngồi xuống sàn nhà đối diện với Kuno đang pha trà cho cô cùng Teddy dùng. Kuno vẫn không hề thay đổi, vẫn là một cô nhóc mang ngoại hình dễ thương như vậy. Theo như những gì Sekira biết về Kuno thì người phụ nữ này tồn tại từ rất lâu rồi, lâu hơn bất kì ai đang ở ký ức chết.

- Ngươi lần này là muốn đạt được thứ gì đây Kira?

- Tôi muốn biết kẻ cai ngục ở Paradise liệu vẫn là người đó?

Sekira mỉm cười lên tiếng. Kuno im lặng một lúc lại quay sang liếc nhìn Teddy sau đó cúi đầu cầm thìa khuấy khuấy trà của cô.

- Hừ ngươi bận tâm kẻ cai ngục làm gì? Hắn dù sao vốn cũng là một kẻ lợi hại, hắn mắt nhắm mắt mở để ngươi cướp đi đám tù nhân của hắn trước khi ngươi rời khỏi nơi này không có nghĩa hắn vẫn sẽ để yên lần nữa.

- Nghe khẩu khí của cô thì có lẽ hắn vẫn sống tốt. Vậy...

- Thứ sinh vật đó quay trở lại rồi. Ngươi đã đem sự hủy diệt về ký ức chết một lần nữa. Hãy nhớ lấy Kira, ký ức chết là một phần của ngươi và ngươi phải có nghĩa vụ bảo vệ ký ức chết trước bọn chúng.

- Tại sao cô không kể rõ thứ cô đang lo sợ là gì Kuno. Nếu cô không nói rõ thì tôi không thể giúp cô được.

Sekira vẫn mỉm cười như vậy. Kuno bình thản đến đáng sợ, cô vẫn chầm chậm khuấy cốc trà của mình. Kuno vẫn luôn bình tĩnh như vậy, chưa từng có gì có thể khiến cô biến sắc theo như những gì Sekira và Teddy được biết.

- Ta đã hứa với người đó sẽ không nói ra chuyện này. Ea, hắn ta biết một chút về lịch sử đó.

- Vậy ra cô đã thay đổi cả dòng lịch sử mà Nana và Time đang lưu giữ.

- Bọn nhóc đó biết vậy là được rồi. Nếu không còn gì nữa ta sẽ giúp ngươi mở cổng tới Paradise để ngươi gặp lại bạn cũ của ngươi hoặc giả ngươi muốn gặp thằng nhóc Ea đó.

Kuno mỉm cười lên tiếng. Sekira đứng dậy cùng Teddy, cô vẫn nắm lấy tay Teddy từ khi bước chân vào biệt thự này tới giờ.

- Không cần gặp lại ông ấy vội, trước hết tôi sẽ tới Paradise vì nếu cô nói đúng thì ở đó có vài thứ sai trái.

- Đi vui vẻ.

Kuno vừa rứt lời đã đẩy Sekira và Teddy biến mất. Cô bé đứng dậy rời khỏi căn phòng cổ tích hướng tới tầng hầm của căn biệt thự cũ kĩ này. Paradise sẽ là chuyến dừng chân sai trái của Sekira, con bé sẽ sớm muộn khám phá ra bí ẩn của chính mình mà thôi.

- Dotori, ta đã giúp ngài ghi chép lịch sử một cách cẩn thận, ta đã giúp ngài che dấu lịch sử ở địa ngục trước thời kỳ sơ khai, trước tất cả. Thánh điện ký ức chết vẫn luôn an toàn ở vùng đất Thánh Holy nhưng ta lo lắng những đứa con của ngài sẽ phá hủy tất cả.

- Kuno.

Một giọng nói nam nhân trầm lạnh mà xa lạ vang lên khiến Kuno giật mình quay lại đằng sau, bóng đêm như một làn khói dưới chân cô đang dần hiện thân một bóng dáng người con trai quen thuộc, bóng đen đó đang vòng tay ôm lấy Kuno vào lòng. Trước mặt bọn họ chính là căn phòng lịch sử dưới lòng đất mà một kẻ ghi chép lịch sử như Kuno luôn phải bảo vệ và lưu giữ lại an toàn nhất.

- Kise... không thể nào.

- Ta sẽ đem thời kỳ hoàng kim nhất tới ký ức chết. Để làm được điều đó ta phải loại bỏ chị, để những đứa em của ta mãi mãi không biết về sự thật duy nhất mà chị ghi chép lại Kuno.

- Kise, đừng, dừng lại đi, cậu đừng làm điều ngu....

Kuno chưa rứt lời thì cô hộc ra máu, bụng của cô đã thủng một lỗ thật lớn, bóng đen đó vẫn đang ôm lấy Kuno, hắn thì thầm với cô trước khi cô nhắm mắt lại. Hai bọn họ, đều là sự sai lầm của tạo hóa.

Rất lâu rất rất lâu về trước, trước tất cả khoảng thời gian mà ai đó biết đến, tại địa ngục, thời kì sơ khai, sự nghèo khó cộc cằn từ đất đai sinh sống đẩy những công dân địa ngục vào hoàn cảnh tranh chấp tới đầu rơi máu chảy. Kẻ sống trên cao trà đạp kẻ dưới thấp để tiếp tục sống trong giàu sang và hạnh phúc của bọn họ.

Phía bên kia ngôi làng nhỏ ở địa ngục, có một cô bé tên gọi Kuno, một đứa trẻ ăn mày bẩn thỉu bị bỏ rơi. Kuno ngày ngày chạy loanh quanh vào tận rừng sâu nguy hiểm để cứu bản thân trước cái đói tới gần. Kuno hiểu ra rằng ở địa ngục này, sự sống đang chết dần, sẽ chẳng mấy chốc bọn họ sẽ trở nên điên loạn mà hủy hoại cả một thế giới quyền lực nắm giữ sinh mạng của những thế giới khác.

- Cô bé là người tạo ra chúng sao?

Người đàn ông mặc áo choàng màu trắng có ký hiệu hoa văn đen biểu hiện của những nhà quý tộc tới bên Kuno hỏi chuyện khiến Kuno cảnh giác vô cùng. Sức mạnh của Kuno chính là ghi chép, cô bé ghi chép rất nhiều thứ từ khu rừng, từ những gì xung quanh và cả những gì cô chứng kiến trong giấc mơ như một sự tiên đoán tương lai gần.

- Phải, em viết ra chúng. Nó sẽ xảy ra vào một thời điểm nào đó nếu không có sự thay đổi to lớn.

- Phải rồi, em có muốn đi theo bọn ta để tiếp tục ghi chép chứ? Bọn ta sẽ rời khỏi địa ngục để tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn, quyền lực hơn. Tại nơi đó bọn ta sẽ không còn giao tranh ác liệt, sẽ không phải trà đạp lên bất cứ ai để sống vì quyền năng của bọn ta đủ để áp chế tất cả.

- Không, thế giới nào cũng vậy, mọi người đều tiến lên cao mà để lên được đỉnh cao phải đạp đổ những kẻ dưới thấp.

Kuno nhìn người đàn ông quý tộc lên tiếng. Dotori thực sự thấy hứng thú, cô bé này có cái nhìn rất sắc bén, hơn nữa thứ sức mạnh đáng sợ mà cô bé sở hữu sẽ thật nguy hiểm nếu rơi vào tay của những quý tộc kia.

- Có lẽ cô bé mang dòng máu của gia tộc huyền thoại Historie, gia tộc đó có thể ghi chép chính xác những gì xảy ra nhưng chưa ai có thể thông thấu tất cả hay nhìn rõ tương lai gần.

- Em sẽ đi theo mọi người, em muốn biết về thế giới mà ngài nói mặc dù em không hy vọng hơn thế.

- Được, bọn ta đang sắp hoàn thành rồi, chỉ cần một chút nữa thôi. Đó là một thế giới tự phát triển, cần phải có sức mạnh mới có thể mở rộng vùng đất đó theo ý mình.

Dotori thực sự đã đem Kuno vào chuyến hành trình tạo ra một ký ức chết huyền thoại sau này. Nhóm người quý tộc cùng với Kuno chính thức khai mở ra một thế giới tốt đẹp hơn.

- Chúng ta cần các công dân khác, để làm vậy phải sửa lại cấu tạo cơ thể bọn họ, phải đem ký ức của bọn họ tóm gọn lại để có thể kiểm soát nhiều hơn trước khi họ muốn gây chiến.

- Vậy chúng ta làm kho tàng lưu giữ ký ức đi, chỉ những đấng sáng tạo là mọi người mới có thể vào đó, hãy đặt nó ở Thánh điện của vùng đất Thánh Holy này. Sau đó chúng ta sẽ xây dựng không gian bên cạnh là Paradise, nơi kiểm soát những thứ nguy hiểm hơn, một nơi có thể mở các cánh cổng, nơi lưu chuyển thông hành.

Kuno mắt sáng như sao dơ tay cho ý kiến. Mọi người trong căn phòng đều mỉm cười theo cô bé và họ thực sự đã tạo ra điều đó, họ luôn biến những câu nói của Kuno thành sự thật.

- Kuno, hãy thay ta ghi chép lại toàn bộ những gì tốt đẹp sẽ xảy ra ở đây, sẽ làm lưu chuyển nơi đây. Bọn ta đã gắn số mệnh của em vào Paradise, đừng lo lắng em sẽ không bao giờ chết, em sẽ bất tử hơn bất kỳ ai.

- Nếu một ngày nào đó em...

- Ta biết, ta còn muốn em làm thầy của những đứa con của ta. Cô ấy vừa mới sinh đứa con đầu lòng, ta muốn đặt tên thằng bé là Kise, Kise chính là điều kỳ diệu, là kỳ vọng của bọn ta vào một thế giới mới tốt đẹp hơn.

Dotori mỉm cười, hắn mong muốn và kỳ vọng vào chính con trai vừa trào đời của mình cũng chính là đánh lên hồi chuông cho thế kỷ mới ở ký ức chết.

- Em sẽ là người ghi chép lịch sử của ngài Dotori, em muốn chứng kiến ước mơ cuối cùng của chúng ta. Dotori, cho tới lúc đó xin ngài đừng rời bỏ em.

Nhiều thế kỷ sau đó, Kuno đã chính thức khóa ký ức của người cai quản Paradise để các đấng sáng tạo lưu trữ vào Thánh Điện. Điều khiến Kuno không ngờ đến chính là...

- Kuno, thì ra tên của chị chính là Kunoreji Chishiki Historie. Chị chính là kẻ đã khiến các đấng sáng tạo lạc lối sao? Không kẻ nào được phép loại bỏ quyền lực tối cao hết. Tôi sẽ loại bỏ Historie bằng mọi giá, bọn gia tộc các người luôn là những kẻ cầm bút ngồi đó mơ mộng.

Kise tức giận khi hắn lần đầu vào trong khu lưu giữ ký ức và phát hiện ra ký ức của chính người hắn yêu mến. Kuno, sao có thể dấu hắn điều đó, chính người con gái này đã biến các đấng sáng tạo thành những kẻ nhu nhược muốn trung hòa ký ức chết đầy quyền năng này. Hắn không bao giờ cho phép điều đó xảy ra, hắn không cho phép.

- Không, dừng lại đi Kise, đừng làm vậy hãy nghe ta giải thích.

Kuno cố gắng ngăn Kise lại nhưng bị hắn hất bay ngã nhào ra giữa thánh điện của Paradise. Hatori ngồi trên ngai quyền lực ở thánh điện Paradise nhìn diễn biến bên dưới để Kise rời đi mà không ngăn cản theo mệnh lệnh của Kuno.

- Chishiki, tuy cô là người phong ấn ký ức của ta nhưng cô phải hiểu rằng, ta từng là chiến thần cũng là vua của địa ngục bên kia. Cô nghĩ ta dễ dàng bị kiểm soát và đánh bại vậy sao? Ta rất mong chờ vào kỳ tích mà Kise đem lại. Thằng bé không hề nhu nhược như các đấng sáng tạo kia.

- Hatori, ngươi định làm gì? Có phải chính ngươi là người đã để Kise thấy được đoạn lịch sử loại bỏ mục đích của ký ức chết khởi nguyên phải không?

Kuno kinh ngạc nhìn về phía Hatori, nơi này vốn ban đầu được gọi là ký ức chết nhưng chính Kuno đã reo vào các đấng sáng tạo sự hy vọng về hòa bình để rồi gọi nơi này là ký ức hồi sinh. Kise đã được Hatori giật dây để mở ra ký ức của Kunoreji Chishiki Historie và biết được sự thật về lịch sử loại bỏ mục đích của ký ức chết ban đầu.

- Hatori, Hatori đang bắt nạt chị gái đó sao?

Một cô bé xinh xắn nhìn qua mang ngoại hình của một con nhóc năm tuổi ở Trái Đất đang bập bẹ đi về phía Hatori túm lấy tà áo của hắn chỉ chỉ vào Kuno đứng phía dưới. Kuno nhìn cô bé này, là tiểu thư Kira, cô ấy là con gái thứ hai của Dotori, là người sinh ra với một sức mạnh hắc ám to lớn hơn cả Kise.

Ánh mắt của Hatori nhìn cô bé này rất khác, nó dịu dàng nhất mà Kuno từng biết. Chẳng lẽ...

- Hatori ngươi định....

- Vậy là ngươi thông minh đó Kuno. Ta nhất định sẽ chăm sóc và yêu thương Kira của ta. Kira rất giống ta, con bé sinh ra chính là để phù hợp với ta. Ta đã đi tìm người phù hợp với bản thân từ rất lâu rồi.

Hatori nói rồi ôm lấy cô bé tóc bạc xinh đẹp Kira vào lòng. Công dân ở nơi đây đều được biến đổi gen và cấu trúc để mang một màu tóc đặc trưng chính là màu bạc của những vị chiến thần. Ngay từ ngày Kira được sinh ra thì ký ức chết đã tạo ra một hồi phong ba để chào đón đứa bé mang trong mình sức mạnh bóng đêm quyền năng nhất. Hatori đã nguyện ý để bị đưa tới nơi này chính là hy vọng tìm được đứa bé này.

- Kira có yêu ta chứ?

- Ừm, Kira yêu nhất là Hatori.

Cô bé Kira nói rồi hôn thật mạnh vào bên má của Hatori. Kuno thực sự kinh sợ mà ngã khuỵu xuống nền nhà hoa cương lạnh lẽo. Hatori nhất định sẽ biến Kira hoàn toàn thành bóng đêm, không được, tiểu thư là sự hy vọng mới mà Dotori hướng tới, sao có thể để điều đó xảy ra chứ?

- Kuno đến lúc cút về cái nơi thánh điện mà ngăn chặn cuộc chiến của ngươi rồi.

Hatori vừa rứt lời Kuno đã biến mất, hắn vui vẻ ôm lấy Kira. Đúng vậy, hắn và Kira chính là dành cho nhau, sức mạnh của bọn họ hoàn mỹ đến mức chỉ cần ở chung là sẽ dung hòa với nhau một cách sinh động và mạnh mẽ nhất.

Hắn đã đánh lừa được kẻ thông thấu vạn vật từ nhà Historie, gia tộc đáng nguyền rủa có thể phán đoán tương lai, hắn đã tốn không ít sức để biến đổi giấc mơ tương lai gần của cô ta. Vậy là kết thúc đối với ký ức hồi sinh của bọn họ, sẽ chỉ còn một ký ức chết mạnh mẽ nhất.