Sứ Giả Địa Ngục

Chương 49: Giải thoát




Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, vẫn là không gian tăm tối của "địa ngục" ký ức chết đó. Cô gái tóc dài kì lạ kia ngước lên nhìn kẻ lạ mặt mà cô ta đã sớm ngửi ra đó không phải mùi của Lin. Nhưng mà mùi này lại là....

- Thật không nghĩ em lại là người bị Lin giam giữ ở đây Rin.

Shin mỉm cười nhìn người con gái đầu tiên đến bên hắn, còn là vị hôn thê của hắn cùng hắn tham gia trận chiến năm đó. Qua cuộc nói chuyện của mẹ con Lin và Nicolas thì Shin đã biết Lin muốn ám chỉ tới điều gì cho nên hắn đã rất nghi ngờ. Mà gần đây cô rất hay chú ý tới ký ức chết cho nên hắn muốn đến thăm dạo một lần xem xem cuối cùng là cô có dấu mọi người cái gì hay không.

- Shin...anh không hỏi em lí do sao?

- Anh không muốn biết chuyện đó Rin. Nhưng nếu em muốn ra khỏi đây anh sẽ làm.

Shin nhìn Rin mà tiến về phía cô nhưng ngay lúc đó một bức màn vô hình ngăn cản hắn lại. Xem ra Lin đã lường trước được chuyện này rồi. Rin nhìn về phía Shin.

- Cô ấy không phải người bình thường. Anh còn nhớ lần đó khi anh tiến vào trong cung điện chứ? Vua Shera đã được em trai song sinh của mình là Shura thế chỗ chết, ngay cả hoàng hậu cũng là vợ của Shura.

- Tất nhiên là anh vẫn nhớ, nó chỉ như vừa mới hôm qua.

Shin mỉm cười, cũng vì chuyện này mà mới có Reiji như ngày hôm nay chứ. Nhưng chuyện này liên quan gì sao? Chẳng lẽ lại là...

- Anh nghĩ ra rồi đó Shin. Lin là con gái của Shura, anh không để ý tên con trai của mình và Lin sao?

- Chuyện đó là sao?

- Lin đã chứng kiến anh giết ba mẹ của cô ấy cho nên cô ấy thù hận anh cùng lão vĩ nhân. Cô ấy để có thể sống sót trả thù anh mà thực hiện tà thuật cấm. Có thể hiểu rằng cô ấy liên tục sống nhờ trong bào thai của người khác mà cuối cùng đó là nhà công tước. Tuy nhiên yếu điểm lại là phải qua giai đoạn khởi đầu cô ấy mới nhớ được toàn bộ mọi chuyện.

Rin mỉm cười nhìn Shin rồi lại nhìn xuống xích ở cổ tay mình. Mọi chuyện sẽ đi đến đâu đây? Cô thực sự mong đợi chuyện này sẽ đi tới đâu.

- Shin, cô ấy sẽ giết anh hay là không đây? Lão vĩ nhân đang chìm vào giấc ngủ là do cô ấy làm ra. Những Thánh Thần đó không phải là đang duy trì sự sống cho ông ấy mà ngược lại, những Thánh Thần đó đang hút đi sức mạnh mà khiến ông ấy càng ngủ sâu hơn. Em mong rằng anh hãy suy nghĩ thấu đáo.

- Anh sẽ đưa em ra Rin.

Shin nói rồi hắn đưa tay chạm vào màn chắn vô hình đó mà ngay tức khắc màn chắn đó bị thiêu đốt dần. Shin tiến tới giật phăng những sợi xích đang giam giữ Rin bấy lâu kia. Trong khoảnh khắc đó Lin đang đứng từ trên đỉnh của lâu đài đen một mình bỗng dưng ôm lấy ngực trái ngã khuỵu tại chỗ.

Không thể nào, sao lại có chuyện này?

- Ba, ba đi đâu vậy? Mẹ đã, mẹ đã bị rơi xuống từ trên đỉnh của lâu đài.

Shu và Nicolas đồng loạt chạy vội tới chỗ Shin mà báo cho ba mình biết trong khi cùng tò mò về người phụ nữ kì lạ với mái tóc rất dài, rất đặc biệt kia đi theo ba. Nghe hai đứa nhóc nói vậy mà cả Shin và Rin đều rất nhanh đi xem Lin đã được hai đứa nhóc kia mang về phòng.

Bước vào phòng, nhìn Lin đang nằm trên giường mà toàn bộ làn khói bóng đêm đang vây lấy cô kia, làn khói đó đang tái tạo lại các vết thương từng chút một trong khi đôi mắt Lin vẫn mở lớn nhìn thẳng lên trần nhà.

- Đừng qua đây.

Lin đột nhiên lên tiếng khiến cho Shin phải dừng bước. Nicolas và Shu đứng phía sau không dám tiến lại gần. Làn khói đen đó đang tiếp tục lan rộng ra khắp giường mà cả ra sàn nhà rồi dừng lại trước khi chạm tới Shin, nó đang cố tạo ra một vạch ngăn cách.

- Nếu đã rõ chân tướng thì tôi và ngài nên ngả bài, chúng ta là kẻ thù. Cô ta chắc đã nói hết với ngài rồi. Tôi không muốn gì hơn là mong ngài hãy giữ lời hứa đó với tôi.

Lin tiếp tục nói nhưng không hề nhìn họ. Shin hiểu cô đang muốn nói đến việc bảo vệ Shu và Nicolas. Ngay lúc đó Lin đang chìm dần rồi cứ vậy chìm dần vào trong làn khói đen đó mà biến mất. Làn khói đen đó cũng thu lại phía Lin mà mọi thứ cứ như chưa từng tồn tại. Lin đã đi đâu?

- Mẹ ơi.

Shu và Nicolas đồng thanh lên tiếng khi mẹ của họ đi đâu rồi và có vẻ ba mẹ cãi nhau. Chẳng lẽ là vì cô gái tóc đen kia? Shu và Nicolas đồng loạt ngước lên nhìn cô gái kia, cả hai anh em xem ra rất ăn ý với nhau.

Học viện hoàng gia, lớp 1-S.

- Chúng ta còn ngày hôm nay trước cuộc đua cúp nhà ngày mai. Tất cả hãy cố gắng theo cường độ luyện tập mà tôi đưa ra.

Lucy nói rồi ngồi ở chỗ của mình theo dõi đám nhóc đang chăm chỉ luyện tập kia. Ngày hôm qua khi về phòng cô cùng đám nhóc đã xem hòn ngọc đen đó, là tin nhắn của nữ hoàng gửi cho Sakura giúp cô nhóc tìm ra không gian ký ức chết cho riêng mình. Lucy cũng đã dựa vào đó mà hướng dẫn tận tình cho Sakura rất nhiều, nếu thành công thì sẽ là lợi thế "sân nhà" cho đám nhóc lớp 1-S.

- Lucy-sensei, có người tìm cô nói rằng đợi cô ở căn phòng kín.

Một học viên lớp trưởng thành mở cửa thông báo với Lucy rồi nhanh chóng rời khỏi. Nhìn cả lớp một lượt rồi Lucy cũng nhanh chóng đến căn phòng bốn khung cửa sổ mà hôm qua cô mới đưa Sakura tới kia. Đó là một căn phòng mà không một ai bên ngoài biết được bên trong đang diễn ra điều gì cũng không thể phá được cho nên rất an toàn.

- Cô là...

Lucy tò mò nhìn một cô gái tầm tuổi mình đang mặc áo choàng đen kia mà tiến tới nhẹ nhàng. Cô gái đó đột nhiên quay lại nhưng mang mặt nạ bóng đêm nửa gương mặt bên trái, bên phải lộ ra là một nhan sắc không thua kém ai.

- Lucy.

Người lạ này vừa cất tiếng thì Lucy liền nhận ra đây là một thế thân của nữ hoàng. Cô vội vàng tiến tới trước mặt thế thân này mà cúi đầu chào sau đó đứng thẳng.

- Nữ hoàng sao người lại tới đây?

- Em còn triệu hồi được mama chứ?

Thế thân đó đặt câu hỏi mà không trả lời câu hỏi của Lucy. Nghe thấy vậy Lucy liền kinh ngạc thử triệu hồi sứ giả ánh sáng nhưng là không được. Chuyện này là sao đây? Thế thân kia mỉm cười nhìn Lucy.

- Cô ta quay trở lại rồi cho nên mama cũng đã quay trở lại với chủ nhân đích thực của mình.

- Chủ nhân đích thực?

Lucy nhíu mày không hiểu gì cả, cô từng biết mama đã phục tùng một vài chủ nhân mạnh hơn cô rất nhiều trước đó nhưng... Thế thân kia đưa tay nắm lấy bàn tay của Lucy.

- Đừng lo gì cả Lucy ta đến đây là mang quà tới cho em. Chỉ có bóng đêm mới nuốt chửng được ánh sáng đó là đạo lí muôn thuở rồi.

Thế thân vừa rứt lời buông tay Lucy ra mà ngay lúc đó Lucy nắm chặt vật gì đó trong tay mình cùng nở nụ cười khó đoán. Lucy nhìn Thế Thân này.

- Nữ hoàng, đã xảy ra chuyện gì sao?

- Em không cần lo lắng, xung quanh đây có rất nhiều tai mắt của ta. Món quà ta cho em ta mong em sử dụng nó hợp lí.

- Vâng.

- Chúc em may mắn trong cuộc tranh cúp nhà ngày mai, ta cũng sẽ đến đó xem.

Thế thân đó nói rồi liền biến mất trong làn khói đen. Lucy đứng đó cúi đầu đợi khói tan hết rồi mới xoay người rời khỏi căn phòng. Chủ nhân đích thực kia cô không biết là ai nhưng món quà mới này là ngoài sức tưởng tượng của cô. Xem ra nữ hoàng đã thực sự có chuyện gì đó xảy ra rồi.

Phía sau học viện, trong một góc hẻm vắng, thế thân của Lin đang đứng chống tay vào tường mà đưa tay ôm lấy ngực trái. Sức mạnh của cô đang dao động, xem ra bọn họ đã động tới Thánh Thần rồi. Bỗng dưng một bóng bạc nhỏ bé xuất hiện phía sau mà đưa tay phải lên trước ngực cúi chào thế thân.

- Nữ hoàng người tới rồi.

- Shiro, mau khuếch đại phòng thủ lên, bọn họ đang động tới Thánh Thần.

Thế thân vừa rứt lời Shiro với đôi mắt u tối liền đó tiến lên đưa ngón trỏ và ngón giữa ở bàn tay phải chạm vào con mắt bên mặt nạ khói đen của thế thân sau đó lẩm bẩm mà đôi mắt khép lại. Ngay lập tức chỗ đứng của hai người tạo ra một hồi rung chấn, phía căn phòng đó ở lâu đài đen cũng lập tức chấn động theo. Nhóm của Shin và Rin cùng hai nhóc kia nhìn các Thánh Thần này và những sợi xích đang rung lên mà nghoe nguẩy loạn xạ như sinh vật sống.

- Có người đang tạo màn chắn bảo vệ Thánh Thần, chúng ta không rút được sức mạnh nữa.

- Cô đã làm gì Thánh Thần của mẹ vậy?

Shu nhìn các Thánh Thần rồi lại nhìn Rin. Đang xảy ra chuyện gì vậy chứ? Nicolas đứng phía sau đưa tay phải lên chạm vào ngực trái của mình. Cái gì thế này? Ngực của Nicolas như bị đè nén xuống vậy mà toàn bộ cơ thể như được một luồng sức mạnh tươi trẻ chạy liên tục mang đến một sự "hồi sinh" lạ thường.

- Hồi thuật của ngươi rất tốt.

- Đều là nhờ vào người.

- Ngươi biết phải làm gì rồi chứ?

- Vâng.

Shiro nói rồi lại đưa tay phải lên trước ngực cúi chào rồi lập tức biến mất. Thế thân của Lin ngay lúc đó được làn khói đen vờn quanh mà bao trùm toàn bộ sau đó cô lập tức biến đổi thành người khác.

Hồ sao, nằm ở một khu tách biệt không quá xa học viện chính, cô gái với mái tóc đỏ rực đang đứng bên bờ hồ, cô mặc trang phục ống tay dài mà hai tay đút vào trong ống áo che lại, đôi mắt cô vô hồn nhìn chằm chằm xuống mặt hồ phẳng lặng.

- Phải làm sao đây?

Nói ròi cô gái tóc đỏ liền đó bước xuống hồ cứ vậy đi ra giữa hộ mà toàn thân ngập chìm trong nước. Một sức mạnh liền đó phát sáng thổi bay mái tóc đỏ đó lên cũng như cuốn dòng nước thành một vòng lốc xung quanh cô gái đó. Từ trên bầu trời ngay phía trên đầu của cô gái đó là một vòng tròn ma pháp màu đen xuất hiện. Một người con trai phương tây quen thuộc cùng một cô gái cũng rất quen thuộc với ngoại hình có điểm giống nhau xuất hiện từ vòng tròn ma pháp đó. Rất nhanh cô gái kia liền tiến lên bờ cũng là lúc nước lại hạ xuống trở về vẻ bình lặng vốn có, hai người mới vừa xuất hiện kia lập tức xuất hiện trước mặt người con gái tóc đỏ này rồi cùng lúc quỳ xuống trước mặt cô với tay phải để trước ngực.

Sự xuất hiện của những nhân vật không thể ngờ tới sẽ đưa cuộc chiến tới đâu đây?