Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 93: xin lỗi!






German là người đàn ông tuy một khi đã tức giận thì chuyện gì cũng có thể làm nhưng anh lại là người làm việc rất có nguyên tắc, anh sẽ không vô duyên vô cớ hại người người của anh, vốn dĩ ban đầu Gina là người có lỗi, anh rất rõ điều đó, cho nên làm gì có chuyện anh đổ hết mọi tội lỗi lên đầu lão quản gia?



"Sau khi trở về, chủ động nhận phạt."



Cho cô ta nếm mùi roi đòn mới khôn ra được!



Con ngươi màu hồ lam di chuyển, sau đó hoàn toàn dừng trên người Gina, một câu tưởng như hững hờ của German nhưng lại khiến Gavin và Gina nghe xong đều trừng mở hai mắt, đầu óc ong ong như bị sét đánh ngang tai...



"Nhận phạt? !"



Âm thanh có phần nghẹn ngào nói không nên lời, cô không dám tin vào mắt mình nhìn thẳng vào German, cô không phục...




Dựa vào cái gì lại bảo cô đi nhận phạt? Cô đã làm sai cái gì? Là tự tiện mặc người cản trở xông thẳng vào biệt thự, rồi sau đó xông thẳng vào phòng mà không gõ cửa? Chỉ một chút chuyện nhỏ không đáng nói này, Thượng tướng cũng nghiêm túc như vậy? Anh bao nhiêu tuổi rồi mà còn keo kiệt thế hả?



Hay là vì cô đã phá hỏng màn tình cảm thắm thiết giữa anh với con nhóc kia?



Cô không rõ, cô gái ngoại quốc kia rốt cuộc tốt ở điểm nào? Dáng người không cao, không thon thả bằng mình, đùi cũng không lớn bằng mình, bộ ngực cũng không to bằng mình, thậm chí đến mông cũng chẳng đầy đặn bằng mình, xấu xí như thế cũng có thể khiến anh mê đắm được sao? Anh hứng thú với cô ta sao? Vì sao anh không chịu chú ý đến cô dù chỉ một chút?



Dựa vào cái loại đàn bà tầm thường này mà cô sẽ bị phạt? !



Anh thật quá đáng! Một chuyện nhục nhã như vậy, cô không thèm nghe!



"Lôi thượng tướng, em không phục!"



Nói xong bèn ưỡn ngực ra trước, âm thanh Gina rất lớn, có vẻ như đang rất tức giận, khẩu khí ngang tàng khiến cho Gavin đau đầu không thôi...



"Mệnh lệnh của Thượng tướng, em muốn phản bác là được sao?"



Nâng lên tay vỗ lên đầu Gina, Gavin không chút nể tình răn dạy cô, anh cũng không thể không nổi giận đến nghiến răng nghiến lợi!



Lôi là một người làm việc có nguyên tắc, chừng mực, cho tới bây giờ đều chỉ nói một là một, hai là hai, không ngoại lệ với việc đưa ra mệnh lệnh, anh tuyệt đối luôn kiên quyết với quyết định của mình, tuyệt đối không thay đổi, đến cả hắn cũng sợ hãi với uy nghiêm của Lôi, đặc biệt là những lúc Lôi đang trong trạng thái không vui hay tức giận, mà Gina là một đứa, không biết trời cao đất rộng là gì.




"Đừng có đánh em!"



Uốn éo cổ, né tránh bàn tay của Gavin, Gina nâng tay lên phát mạnh vào cánh tay hắn, dùng bộ dáng hung hăng dữ tợn trừng liếc hắn, miệng thì hùng hổ rống lên, âm thanh chói tai như vậy khiến màng nhĩ của Lạc Khuynh Thành cũng sắp bị cô xuyên thủng ...



Cô gái này, coi bộ hung dữ thế kia, có lo lắng cũng bằng thừa!



"Anh ấy dựa vào cái gì lại đi trừng phạt em, chỉ vì người đàn bà kia sao? Không phải chỉ xông vào đây thôi sao? Không phải đó là vì em rất muốn gặp anh ấy hay sao?"



"Lôi thượng tướng, em vừa mới lập công lớn cho anh, anh chưa thưởng cho em, em còn chưa tính toán, đằng này lại đi trừng phạt em? Anh có biết, nếu không phải vì em lấy sắc quyến rũ moi tin từ miệng Augustine thì anh nghĩ anh có thể dễ dàng khinh địch, lật đổ được tướng quân Simon sao? Trong toàn bộ chuyện này, em là người vất vả nhất, anh phải khen ngợi em mới phải!"



Tức giận rống lên một tiếng, Gina hùng hổ kể công khiến mọi thắc mắc trong lòng Lạc Khuynh Thành gần như được giải đáp...



Thì ra hai người làm tình ở góc tối đêm đó, người con gái phóng khoáng với tiếng kêu đầy dâm đãng đó, thật sự là cô ta. Nói vậy, công lao lớn nhất để German có thể đường đường chính chính lôi Simon đến trước mặt Hitler để vạch tội, chính là cô ấy?



Sự kiện tối hôm qua, thì ra đã được German chuẩn bị kỹ lưỡng, thái độ hững hờ đằng sau nó, chỉ là để ngụy trang cho một âm mưu lớn hơn?



Người đàn ông này thật đáng sợ, không biết trên đời này, rốt cuộc có chuyện gì là anh không nắm rõ trong lòng bàn tay?



Con ngươi đen láy, trong trẻo chợt lóe lên một tia hoang mang sợ hãi, Lạc Khuynh Thành đem tầm mắt chuyển hướng về phía German, anh vẫn không lên tiếng nói gì, thậm chí đến cả một cái liếc mắt anh cũng không trao cho Gina, chỉ xoay người đi về phía tủ đầu giường...



Không biết, anh đang muốn làm cái gì? Đi lấy thuốc hút sao?




"Lôi, có gì thì cứ bình tĩnh thương lượng cái đã, cậu đừng quá tức giận."



Hắn khó xử ôm trán, sau đó quắc mắt trừng liếc Gina, hắn thở dài một hơi không biết làm sao, sải lớn bước chân chạy vọt vào phòng, hắn lấy thân mình to lớn chắn trước mặt German, hắn trắng mặt lên tiếng giảng hòa...



German chỉ lạnh lùng quét mắt nhìn Gavin một cái, không nói lời nào, tiếp tục thong thả bước về phía trước, gạt cánh tay đang dang rộng cản đường anh đi, đến trước tủ đầu giường, anh cầm lấy điện thoại lên, lúc này Lạc Khuynh Thành mới ngộ ra, sự thật là anh chỉ muốn gọi điện thoại.



Ngay sau đó, âm thanh lãnh đạm, hờ hững không chút gợn sóng vang vọng khắp phòng ngủ...



"Gina, gấp hai roi hình."



"Lôi!"



"Cái gì? !"



Gavin và Gina sợ hãi đồng thời hét lên, không giấu được vẻ tổn thương trên nét mặt, Gina sững sờ ngây ngốc ở cửa, con ngươi trừng lớn có chút không tin vào mắt mình nhìn chằm chằm German, trái tim, cũng theo từng câu từng chữ của anh mà trở nên nhói đau...



Từ trước đến nay anh vẫn luôn là người đàn ông như thế, máu lạnh vô tình, không động lòng trắc ẩn hay thương ai bất kỳ ai, là một người coi trọng nguyên tắc với phong cách làm việc quá mức hoàn hảo, cô biết, lời nói của anh có sức mạnh và uy lực đến mức nào, cô lại càng rõ một khi câu chữ đã đặt trên đầu môi thì tuyệt không có chuyện anh thu hồi về, nực cười nhất là cô từ đầu đến cuối vẫn cứ ngây thơ, cho rằng vì hành động bán thân bán thịt của mình đổi lấy tin tình báo bí mật, sẽ khiến cho anh không nỡ đối xử tàn nhẫn với cô!