Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 82: Tàn nhẫn tù điệp 81: ánh mắt, như si như cuồng.






Âm thanh sợ hãi, hòa lẫn với một tia ngỡ ngàng lập tức vang lên khắp phòng tắm!



"German!"



Hai gò má mềm mại tựa như đóa phù dung trắng noãn, xuyên qua thứ ánh sáng chói lọi ở phòng tắm đóa hoa như chậm rãi đổi màu, từ sắc trắng trong đến gam màu hồng nhạt nhẹ nhàng điểm tô cho sự bồng bềnh và mong manh của nó, chiếc cằm xinh đẹp tuyệt trần nhếch lên cao, vẽ lên một đường cong vô cùng hoàn mỹ trên không trung, Lạc Khuynh Thành không biết rốt cuộc là vì sao cô lại e thẹn, nhẹ giọng lên tiếng gọi tên trách anh, mà trong giọng điệu lại mang chút nũng nịu, nếu nói cô không phải đang làm nũng, chỉ sợ, không ai thèm tin...



"Hửm?"



German nhiệt tình đáp lại cô, môi chậm rãi di chuyển đến vành tai nhỏ nhắn của cô, nhẹ cắn lên, âm thanh anh nghe ra có sự gần gũi cùng ái muội, anh của lúc này, mỗi một cử chỉ động tác của mình, đều quá quyến rũ, quá gợi cảm, đến cả hô hấp của anh cũng trở nên mị hoặc, đầy tính dụ dỗ...



Người đàn ông như anh, chắc chắn là được thượng đế ưu ái chế tạo ra trong lúc ông ta mơ thấy hình mẫu nàng tình nhân nào đó trong lúc ngủ quên, nếu không, vì cái gì anh lại quá hoàn mỹ đến vậy, đến cả thứ âm thanh phát ra từ yết hầu thôi cũng đã gợi cảm đến mức chấn động lòng người, nó có thể kích thích đối phương phải buông bỏ hàng phòng bị, sẳn sàng nghe theo lời sai bảo của anh. Lạc Khuynh Thành không nằm trong số ngoại lệ đó.



Cả người cô lập tức mềm xuống, không khống chế được bản thân mà dựa cả người vào lòng German.



Cảm giác quá đáng sợ! Người đàn ông này, ngoại trừ tàn khốc ra, vì sao lại có khả năng mê hoặc lòng người kinh khủng như vậy?



Thật trướng, thật khổ sở, cô nâng cánh tay mềm nhũn của mình lên quấn quanh cổ anh, định cứ giữ tư thế đó mà dựa cả vào anh, giao quyền kiểm soát cho hắn, nhưng, trong chốc lát cô lại không cam lòng! Không cam lòng bị anh dễ dàng chinh phục mình như vậy!



Lạc Khuynh Thành không rõ, tự khi nào bản thân lại bắt đầu thay đổi, không còn kháng cự anh như trước nữa? Tự khi nào anh đã bắt đầu len lỏi vào trái tim cô, xâm chiếm toàn bộ cảm xúc của cô?




"Anh, anh đi ra đi!"



Bàn tay nhỏ nhắn mềm nhẹ đặt lên trên lồng ngực German, miễn cưỡng dùng chút sức lực đẩy anh ra khỏi phạm vi của mình, Lạc Khuynh Thành không muốn bị anh khống chế, chỉ biết dùng loại ngữ điệu mềm mại như tơ ngăn cản anh, nhưng cô nào biết, thứ âm thanh nỉ non đầy ái muội đó, lại khiến cho dục vọng đang hừng hực lửa nóng trong người cô, lại tăng lên gấp bội...



German càng lúc càng vì bộ dáng quyến rũ của cô mà điên cuồng.



Với vẻ đẹp tinh thuần của cô, ngay từ lần đầu tiên gặp cô cho đến bây giờ, anh chưa bao giờ phủ nhận một điều, cô là một người con gái xinh đẹp, luận từ vóc dáng đến khuôn mặt, anh hoàn toàn yêu thích và say mê, cô như đóa hoa mỏng manh nở rộ dưới lòng bàn tay anh, yêu kiều nghiên mỹ; đôi khi lại có chút ngây ngô, đáng yêu, phảng phất hương vị yêu dã, vô tình lấy đi hồn phách của anh...



Đối với một quân nhân mà nói, tính kiên nhẫn và sự kiềm chế đều là những thuộc tính bắt buộc phải luôn vận dụng nó một cách triệt để trong mọi hoàn cảnh, với German mà nói, loại cứng rắn, lạnh lùng này, là dư sức với anh, cho nên việc cấm dục không phải là chuyện khó khăn.



Nhiều năm trôi qua, sống dưới một trái tim băng giá cùng với gương mặt điển trai nhưng lạnh lẽo, không khối cô gái nóng bỏng đều ước ao được một người mặt lạnh tuấn tú quyền lực như anh đoái hoài đến, nhưng cuối cùng hy vọng của bọn họ hoàn toàn bị thái độ và phong cách làm việc máu lạnh của anh dập tắt. Mãi cho đến thời điểm này, German đột nhiên phát hiện ra, người con gái nằm trong lòng mình, sở hữu một loại tính cách vô cùng đặc biệt, cô luôn khiến anh ở trong trạng thái hưng phấn, kích thích bản tính đi săn vốn ăn sâu từ trong máu trêu vờn, bắt trọn con mồi, mỗi khi con mồi tỏ ra run sợ, anh lại như muốn ăn sạch nó, mỗi khi con mồi bày ra ánh mắt quật cường, không chịu khuất phục, anh lại càng muốn trêu chọc cho đến khi nó thuần phục dưới gối anh, rồi dần dần, thứ cảm xúc được cho là hứng thú đó, càng lúc càng ăn mòn anh, đến khi toàn bộ đều lệch ra khỏi dự liệu...



Con thỏ trắng này đúng là lợi hại, mọi hành động, cử chỉ của cô, đều xuất phát rất tự nhiên, tự nhiên đến mức khiến anh chỉ muốn chìm đắm sâu vào nó, mùi hương dễ chịu, êm ái từ cơ thể cô, luôn khiến mọi tế bào trong anh đều bỏng lên, dẫn đến dục vọng ham muốn nguyên thủy của người đàn ông bộc phát, anh không khống chế được bản thân muốn ngay lập tức ăn sạch cô, thậm chí đến tận xương cốt! Giống như bây giờ!



"Muốn tôi đi ra, vì sao còn cắn chặt không buông? Hửm?"



Giống như để chứng minh lời nói của mình là thật, thắt lưng anh hơi chấn động, anh ra vào cự vật một cách chậm rãi : "Sao đây, lại cắn tôi, cho nên tôi vốn không thể di chuyển được."



"Em nói xem, phải làm sao tôi mới ra được, hửm?"



"Anh... anh... Không được phép động nữa!"



Hốt hoảng ngẩng đầu lên, Lạc Khuynh Thành lập tức bị miệng German bịt chặt, cảm thấy toàn bộ trái tim mình, đều bị những lời nói ám muội của anh mà vỡ nát!



Làm gì có loại người nói chuyện vô lý như anh chứ?



Rõ ràng là háo sắc, lại còn không chịu tội, cứ đổ thừa lên đầu cô! Anh đúng là tên vô lại nhất mà cô từng gặp!



Bị môi German công chiếm, Lạc Khuynh Thành cảm thấy kiệt sức, hàng lông mi tựa như cánh bướm run rẩy khi bị lọt bẫy vào lưới nhện, vừa tinh tế lại yếu ớt, vùng vẫy vung loạn xạ, nếu chỉ dùng hai từ "xinh đẹp" để hình dung cô thì vẫn chưa đủ, cô có sức quyến rũ trong đôi mắt, có vẻ gợi cảm nơi đôi môi và một đôi mắt đen láy hớp hồn lòng người, ...



German chậm rãi nhấm nháp cô, cúi đầu gầm lên một tiếng, anh nhướn mày quan sát dáng vẻ hấp dẫn của cô, cô đã không còn sức để giãy dụa hay chống cự, điều này lại khiến cho anh không kiềm chế được muốn trêu chọc cô, đầu lưỡi vươn ra nhẹ liếm lên lòng bàn tay cô, gây cho cô cảm giác mới lạ và lênh đênh chưa từng có!



Cảm giác được đầu lưỡi ấm nóng của anh, bị anh liếm như vậy, cả quả tim cô như muốn bùng nổ, cô gần như lạc hướng theo từng động tác của anh, mãnh liệt, ái muội quấy động trong từng mạch máu cô, nóng bỏng đến quay cuồng...



"Anh!"



Lưu, lưu manh! Anh xấu xa lắm!



Cánh tay nõn nà chợt mềm nhũn, Lạc Khuynh Thành vừa kinh ngạc vừa thẹn thùng trừng mắt nhìn German, ...




"Oanh" một tiếng, cả khuôn mặt với làn da mỏng dính đều đỏ lự lên, Lạc Khuynh Thành lập tức ngoảnh mặt sang hướng khác, trong lòng vô cùng hoảng loạn.



Đôi mắt anh rất lợi hại, giống như ánh mắt sắc bén của loài chim ưng, có thể lấy mạng con mồi một cách dễ dàng, về điểm ấy, cô biết rất rõ, nhưng, chưa bao giờ cô đối diện một cách chăm chú và can đảm như giờ phút bối rối khi hai người ở trên giường, nó khiến cô có cảm giác như bị nuốt bởi chính đôi mắt nóng bỏng của anh.



Cảm giác này rất đáng sợ, nó gây cho cô một loại cảm giác bất lực và thất bại, cô nhận ra, dù có thế nào, cô cũng không thể nào trốn thoát khỏi lòng bàn tay người đàn ông cao ngạo này, người đàn ông ma quỷ như anh, luôn nắm rõ mọi nhất cử nhất động của cô, cho nên đôi khi lấy điều đó để trêu chọc cô, làm trò tiêu khiển cho mình...



Lạc Khuynh Thành liều chết không dám đối diện với German, gương mặt bởi vì suy nghĩ của mình mà càng thêm bạo đỏ, dưới góc nhìn của người đàn ông, cô không khác gì đóa hoa hồng đào đang ngượng ngùng nở rộ.



Mà chính cả cô và anh đều không biết, thái độ của cô giờ phút này, có ẩn chứa một tia dịu dàng mà cả đời này khiến cho người đàn ông trước mặt cô, yêu cô điên cuồng cả một đời!



Thậm chí không cần phải sau này, thật ra ngay giây phút này, anh cũng đã vì cô mà điên cuồng...



Mắt dài hơi nheo lại một chút, lóe lên một tia ma mị quỷ dị, để ngăn cản hành động ngượng ngùng của Lạc Khuynh Thành, German lập tức động thân mình!



"A!"



Anh như vậy, chẳng khác gì đang trực tiếp lấy mạng cô!



Hành động quá đột ngột khiến cô trở tay không kịp, cô lại sợ hãi hét lên một tiếng, da đầu một trận run lên, phải nói là cô bị anh xâm nhập đến suýt chút nữa hôn mê!



Sự vĩ ngạn của anh, cho dù có là lần đầu tiên hay là nhiều lần sau, cô vẫn đều cảm thấy khó khăn để thích ứng, hiện nay, anh lại hoàn toàn phóng túng, giống như diều gió đứt dây, không một chút khống chế dục vọng bản thân mà muốn chiếm đoạt cả sinh mạng cô...



Yết hầu khẽ tràn ra một loại âm thanh trầm đục đầy từ tính, German thoải mái đến từng lỗ chân lông trên người đều giãn nở, anh mạnh mẽ ôm chặt lấy cô, dũng mãnh rong đuổi trên người cô.



Người con gái này, đúng là trời sinh ra vốn đã là yêu tinh! Anh có muốn cô bao nhiêu cũng không đủ!



Xác định được điểm nhạy cảm của cô, anh điên cuồng muốn đùa vờn cô, bờ môi nóng bỏng khẽ thổi lên vành tai nhỏ của cô, anh bỗng nhiên tà mị gọi cô: "Bảo bối."



"Em thật mềm."



Rõ ràng là những lời nói chẳng hay ho gì, nhưng không hiểu sao, giọng nói tràn trầm của người đàn ông đang đắm chìm trong tình triều khiến đối phương không chỉ không cảm thấy phản cảm mà thậm chí còn mê người và quyến rũ cực hạn, đầu óc như quay cuồng, Lạc Khuynh Thành bị anh kích thích đến máu nóng muốn trào ra...



"Câm, câm miệng!"



Rốt cuộc anh là kiểu đàn ông gì a? !



Bình thường anh rất kiệm lời, nhưng vì sao ở những tình huống thế này, anh lại chẳng ngại mà nói những câu nhạy cảm đáng xấu hổ như vậy? Anh đúng là xấu xa!



Giơ nắm tay vô lực đấm nhẹ lên vòm ngực trần trụi của anh, Lạc Khuynh Thành hổn hển quát khẽ, e thẹn đến mức muốn ngất cho xong...




Cô đang trong tình trạng chân mở rộng ngồi lên người anh, hay nói cách khác, một khi cô cúi đầu xuống, cô có thể dễ dàng thấy được nơi giao hợp của hai người, điều đó cũng đã đủ khiến cô khó xử, đằng này anh lại nói những lời ái muội kia, nếu muốn cô e thẹn đến chết nghẹn thì anh cứ việc nói thẳng a!



Sự xấu hổ của Lạc Khuynh Thành, German lại hồn nhiên không hề để ý...



Đặt từng nụ hôn nhỏ vụn chạy dọc theo sau gáy thon thả xinh đẹp, German tiếp tục di chuyển xuống, mỗi một nụ hôn, anh đều mang theo một câu thần chú bật thốt lên, khi thì nói "em thật căng", khi lại khen "em rất đáng yêu".



Cuối cùng, khi cô thật sự bị anh trêu chọc khắp cơ thể nhưng vẫn cảm thấy trống rỗng, cô không chịu nổi sự khó chịu dưới thân bèn vươn tay ôm lấy German, cô ngẩng đầu lên, chủ động dâng hiến đôi môi mình cho anh, chặn hết tất cả những câu nói càn rỡ...



Được giai nhân yêu thương nhung nhớ, sao German có thể dễ dàng buông tha được?



Cánh tay tráng kiện mở ra, nâng ót Lạc Khuynh Thành đem quyền chủ động đoạt về, anh không chút khách khí hút trọn hương thơm ngon ngọt của cô, bên dưới thân cũng không ngừng ra vào mạnh mẽ, động tác mỗi lúc một mãnh liệt...



Cho đến khi Lạc Khuynh Thành không thể thừa nhận nổi, cổ họng khẽ phát ra tiếng "ưm, ưm" kháng nghị, cô cố gắng vực mình ra khỏi lòng anh, khuôn mặt nhỏ nhắn vì thẹn thùng mà đỏ bừng, hô hấp gần như ngừng trệ.



Mệt mỏi, đầu cô tựa lên lồng ngực chắc khỏe của German, hoàn toàn bị vây bọc bởi hơi thở đầy dục vọng của anh, Lạc Khuynh Thành khó khăn thở hổn hển, xương cốt cả người đều rã rời, cô rất muốn nghỉ ngơi, nhưng người đàn ông kia lại không cho cô có cơ hội làm thế, ánh mắt anh đã bị mỹ cảnh trước mắt che mờ, đỏ sậm một màu, vốn dĩ không cho cô lùi bước...



"Bảo bối, em xem."



Hít sâu một hơi, đớp nhẹ lên môi Lạc Khuynh Thành, German bỗng nhiên nắm lấy cằm dưới cô, ép cô phải cúi đầu xuống...



Có lẽ vì đã không còn chút sức lực nên Lạc Khuynh Thành ngoan ngoãn mắt nhắm mắt mở, cùng German nhìn về phía bên dưới, nơi anh và cô gắn chặt với nhau.



Quả nhiên, chỉ bằng một cảnh tượng này, đã đủ khiến hồn phách cô trôi dạt tận phương trời nào!



Đôi mắt mờ nhạt đẫm một làn sương sớm bên trong, cả cơ thể trần truồng hoàn toàn bị hình ảnh bên dưới làm cho đỏ hồng lên, hàng lông mi run rẩy, Lạc Khuynh Thành lập tức giãy dụa muốn quay đầu sang hướng khác nhưng German lại không cho phép, tiếp tục giữ chặt cằm cô, thậm chí động tác còn cố ý chậm lại, để cho cô có thể thấy rõ chi tiết quá trình anh xâm chiếm cô.



"Xem tôi muốn em thế nào? Ân?"



Với tư thế chiếm đoạt của người đàn ông dành cho người con gái, sự cao to đối nghịch với sự nhỏ bé, cuồng dã và sức quyến rũ của anh như được đẩy cao đến đỉnh điểm dưới ngọn đèn mờ ảo, động tác chậm rãi như biểu thị, German đang cố kiềm nén cảm giác muốn mạnh mẽ ra vào bên trong cô, từng giọt mồ hôi nóng hổi rơi xuống khiến anh càng thêm nam tính và cuồng nhiệt ...



P/s: Cứ phải làm mấy chương giường chiếu thế này, cái thân FA này sắp đi tìm cỗ quan tài nào đó chui vào quá.... ta nói, ta chẳng hứng thú gì edit mấy cảnh này đâu, nó tốn nhiều từ hoa mỹ với lại thứ ta tệ nhất chính là tả chân dung người, chòi má, phải tả từng ngóc ngách cơ thể là não tự động teo lại...



Chương sau ngọt lắm mấy bé yêu, tính tuần sau có mà thi xong thì sẽ tặng cho các bé yêu thêm một chương nữa coi như là quà cho sự chờ đợi của các bé... hy vọng các bé yêu sẽ thấy hài lòng với món quà này.