Sự Độc Chiếm Của Ác Ma Vô Tình

Chương 44: Tàn nhẫn tù điệp 43: mở rộng trái tim






Nghe được thứ âm thanh yêu kiều của cô, động tác người đàn ông hơi chững lại, tiếp theo đó, hắn lại dùng sức mãnh liệt hơn vừa rồi, cánh tay mạnh mẽ ôm Lạc Khuynh Thành nhấc lên! ! !



Không kịp phòng bị, càng không có thời gian để khống chế, Lạc Khuynh Thành "A" lên một tiếng chói tai, theo quán tính cong người ngửa ra sau, cô của lúc này kết hợp với mái tóc đen nhánh cùng với thắt lưng thon thả, tạo nên một đường cong hoàn mỹ trên không trung, hình dáng của cô, nhẹ nhàng như chim hồng bay, uyển chuyển như rồng lượn. Tựa như Chân Lạc*, "dung nghi tĩnh lặng nhàn nhã, dáng vẻ nhu mì khoan thai, tiếng nói đầy mê hoặc" rung động lòng người ...



Bị một màn quyến rũ của cô kích thích, người đàn ông như con mãnh thú nhất thời bùng nổ, điên cuồng bắt đầu sung huyết mà đâm ra rút vào, khiến cô không trở tay kịp, bị hắn đánh thẳng sâu đến tận giới hạn bên trong, khiến đầu óc trở nên quay cuồng!



Con người hắn là thế, biến hóa đủ mọi loại hình thức hòng ép cô phải khuất phục, ép cô phải thỏa mãn cảm giác và ham muốn của hắn, khiến cô phải chịu không biết bao nhiêu sự trừng phạt và tra tấn về thể xác lẫn tâm hồn, cho dù có trải qua bao nhiêu lần, cô cũng vẫn như vậy, không có cách gì kiềm chế được, huống chi là chống cự ...



Vì sao khi sinh ra thể chất của người đàn ông lại khác xa người phụ nữ đến như vậy? Cô và hắn, khác biệt quá lớn, hắn cao lớn vững chãi, cô mềm yếu, nhỏ nhắn, căn bản không thể phản kháng!



Hơn nữa mỗi lần quan hệ với cô, hắn tựa như một vị chiến thần giữa sa trường, mãnh liệt và quyết tuyệt. Như lưỡi hái tử thần, khiến cả người cô luôn luôn trong tình thế bị động, tất cả mọi tế bào đều thu mình lại. Đến cả nơi sâu nhất trong cơ thể cũng vì sự xâm nhập khổng lổ và dã man mà co rụt và bài xích theo bản năng.Trừ những ngày cô có kinh nguyệt, thì mỗi đêm hắn đều ham muốn cô, dục vọng của hắn áp bức cô đến đòi mạng, không chỉ có một lần, mà là rất nhiều lần, ở rất nhiều thời điểm, cho dù rõ ràng có là ban ngày ban mặt đi chăng nữa thì chỉ cần hắn từ quân đội trở về, có thời gian, hoặc là cô vô tình làm động tác gì đó gợi lên dục vọng của hắn thì ngay chính tại chỗ đó, hắn sẽ giữ chặt cô, bám dính lấy cô, bắt đầu thực hiện màn ân ái!



Lạc Khuynh Thành không hiểu được, lẽ nào tất cả mọi đàn ông trên thế giới này đều như vậy, hay là chỉ có mình hắn?



Cô không hiểu, cũng không muốn hiểu! Bây giờ điều mà cô muốn lúc này chính là ngủ một giấc thật sâu, sau đó, hoàn toàn phớt lờ hắn, không quan tâm đến cái tên đại ác ma điên cuồng này thêm lần nữa! ! !



Bất an lại hoảng hốt đỏ ửng trải dài lên khắp da thịt, Lạc Khuynh Thành nức nở vô lực thừa nhận sự điên cuồng và bạo cuồng của German, không biết rốt cuộc hắn đã làm cô mấy lần, cho đến khi hắn nhẹ nhàng cắn vành tai cô gầm lên một tiếng đầy uy lực, phun thứ chất lỏng nóng bỏng vào trong cô, lúc này hắn mới chịu buông tha cô. Mà cô, sau khi trải qua nhiều trận kích tình mãnh liệt thì sức lực đã hoàn toàn cạn kiệt, xương cốt rã rời, tiếp tục hôn mê...




Ôm Lạc Khuynh Thành, hơi thở hơi gấp gáp, nghe được tiếng thở đều của cô, German chậm rãi lấy lại tinh thần.



Cô lại ngất đi, đã làm cô mấy lần, thế mà thể lực cô vẫn không chịu nổi mà ngất đi? Rất nhiều lúc, hắn đang tận hưởng đến tầng khoái cảm thì lại vì sự mệt mỏi của cô... mà bó tay!



Nâng cánh tay rắn chắc chạm đến hộp thuốc lá bên đầu giường, German lấy một điếu thuốc châm lửa, lặng lẽ tựa người lên đầu giường hút thuốc.



Cánh tay còn lại thì vẫn giữ nguyên tư thế bá đạo ôm trọn Lạc Khuynh Thành vào lòng mình, để đầu của cô nằm thoải mái trong ngực hắn, vô hình chung động tác của hắn lộ ra một chút gì đó thuộc tính chiếm hữu!



Buổi sáng hôm nay, đúng là hắn có hơi mạnh tay với cô, chắc là cô đã rất hận hắn. Về điểm này hắn có thể chắc chắn, vì trong suốt quá trình làm tình, cô hoàn toàn kháng cự và kiềm nén khoái cảm của mình...



Người phụ nữ này thật đúng là, tính khí bướng bỉnh, ngoan cố không ai bì được. Mỗi lần trong lòng có chuyện gì đó không vui, hay bực bội về chuyện gì đó thì ngay cả nói chuyện cô cũng không buồn lên tiếng, cô dùng sự trầm mặc thể hiện sự kháng cự và thái độ bất mãn của mình. Mà tính khí hắn cũng không kém cô là bao, thậm chí có thể dùng hai chữ "tàn bạo" để hình dung. Hắn không thể chịu đựng nổi thái độ coi thường của cô, rất nhiều lần, khi nhìn thấy dáng vẻ yên lặng, nhẫn nhịn làm ra vẻ không quan tâm đến tất cả mọi thứ xung quanh, hắn sẽ không kiềm chế được mà tức giận đến nghiến răng nghiến lợi. Sau đó sẽ tùy tình huống phát sinh và tùy phản ứng của cô mà hình thức trừng phát sẽ biến đổi linh hoạt, còn cô, lại luôn quật cường, chỉ biết cắn răng chịu đựng, không bao giờ chịu hé răng cầu xin hắn, mặc hắn dạy dỗ cô thế nào, cô cũng không thèm quan tâm!



Loại cảm giác này, thành thật mà nói, khiến hắn cảm thấy mình quá thất bại, German hắn, người đã trải qua bao nhiêu năm tháng gian khổ trên chiến trường, để đổi lại vị trí cao quý như bây giờ, ai ai cũng luôn muốn nịnh nọt hắn, tung hô hắn, bày tỏ thái độ tôn thờ cung kính với hắn. Có nhiều người còn phải tốn biết bao nhiêu thời gian và sức lực để làm hắn hài lòng, để chỉ đơn giản là đổi lại một nụ cười ưng thuận của hắn! Đương nhiên với những chuyện xảy ra, dường như hắn đã xem nó như một thói quen.



Nhưng cô thì không, cô không chỉ không có ý định lấy lòng hắn, thậm chí còn luôn tìm mọi cách kiếm chuyện với hắn, chọc hắn nổi điên!



Đúng là từ trước đến nay hắn chưa bao giờ gặp loại phụ nữ nào giống như cô, cho dù là nam hay nữ...



Tính cách bướng bỉnh, kiên cường của cô, phải nói là không thích trải qua cảm giác thua thiệt người khác, chỉ biết "lấy đá mài đá", "dùng kim cương cắt kim cương", luôn cứng đầu đối chọi với hắn. Cho dù rõ ràng cô biết rõ một khi hắn nổi giận thì cô sẽ phải hứng chịu hậu quả gì, nhưng chính vì sự cố chấp của cô là động lực để thúc đẩy cô tiếp tục giữ thái độ chống đối, ngẩng đầu cao ngạo, tựa như một vị nữ thần xinh đẹp và tôn quý, đang trừng mắt nhìn hắn, liều chết để bảo vệ lòng tự tôn của bản thân.



Mà cô của khi đó, đúng là có ngốc với đi ngang nhiên đối nghịch hắn!



German không thể nghĩ ra được lý do vì sao, chẳng phải cô rất thông minh sao?!



Nếu biết rõ việc chọc giận hắn, kết cục sẽ trở nên rất thảm, vậy thì vì sao cô không chịu ngoan ngoãn nghe lời hắn, tỏ ra yếu đuối một chút? Cho dù thứ mà German ấn tượng nhất ở Lạc Khuynh Thành chính là sự chân thật, không giả dối, nhưng chỉ cần cô tỏ thái độ mềm mỏng một chút, giọng điệu ngọt ngào, dễ nghe một chút thì có lẽ hắn sẽ thương tiếc và không bắt nạt cô hơn. Sẽ không xảy ra tình trạng giống như sáng nay, ở trước mặt Hobart, dùng thuốc lá trực tiếp... làm bỏng cô!



Cô đau lắm, hắn biết, không chỉ có đau bởi vì bị lửa làm cho bỏng rát, cảm giác đó hắn cũng đã từng trải qua, mà còn vì tiếng kêu thê lương thảm thiết của cô cùng với sự run rẩy không ngừng ở hai bờ vai nhỏ bé.



Thật sự mà nói thì, ngay khi đưa đầu thuốc nóng bỏng đó xuống cổ cô, hắn đã có một chút hối hận vì hành động quá tay của mình. Tuy chỉ xuất hiện trong nháy mắt nhưng cũng đủ khiến hắn khiếp sợ bản thân mình, mỗi một quyết định của hắn, một khi đã thực hiện thì dù thắng hay thua, thành hay bại, hắn cũng chưa bao giờ hối hận, đó cũng là nguyên nhân vì sao, hắn lại không chịu dừng lại, bởi vì, hắn không muốn bản thân mình lâm vào cảm giác kỳ lạ đó...



Mà khi bờ môi cô vang lên từng tiếng kêu thảm thiết, trái tim hắn, giống như viên đá thủy tinh rơi xuống vực sâu, đến một điểm giới hạn, viên đá vỡ vụn thành từng phiến, từng mảnh! Tuy rằng rất nhỏ, nhưng hắn cũng rõ ràng cảm nhận được.



Cái cảm giác này, có tên gọi là "đau lòng" sao?




Trái tim hắn, đã hoàn toàn chết theo khoảng thời gian năm mười tuổi về trước, đã hoàn toàn yên lặng đóng băng. Nhiều năm trôi qua, hắn lấy sự lạnh lùng, máu lạnh cùng với trái tim hóa băng của mình để đấu tranh và tồn tại, càng cường đại, càng mạnh mẽ hơn, hắn mới có cảm giác mình còn sống trên thế giới này, có trải qua thương tích, trải qua lạnh giá, trải qua đau đớn, hắn cũng chỉ như một đế vương không tim không phổi, không biết cảm giác đau đớn là gì. Nhưng cô là ngoại lệ, một người phụ nữ ngoại quốc, chỉ ở chung với cô vài ngày, lại có thể khiến trái tim hắn trải nghiệm nhiều cung bậc cảm xúc như thế...



Ban đầu vì tò mò với vẻ đẹp đặc trưng của cô nên mới tìm mọi cách thỏa mãn tính tò mò đó. Sau khi kiểm nghiệm xong, hắn không hiểu trái tim mình đã lạc nhịp thế nào ngay từ khi bắt đầu có ý nghĩ muốn giam giữ cô, muốn chiếm hữu cô, cảm giác khác thường và kỳ lạ, khó có thể định nghĩa được trong cái thế giới đen tối và máu lạnh – nơi mà German thuộc về.



Là một thế giới chỉ có máu và máu, có quyền lực và địa vị, có hờ hững và vô tâm. Thậm chí cho tới bây giờ, bản chất tàn ác và hung bạo đã ăn sâu vào máu của hắn, dù có phát sinh ra tình huống gì, tâm tư hắn cũng không hề dễ dàng lay chuyển, chỉ có khi đối mặt với cô, tâm tình mới có chút lay động!



Vì sao khi nhìn vào đôi mắt của cô, hắn lại đột nhiên nhớ đến khoảng thời gian đau đớn của quá khứ, khi mẹ hắn rời bỏ hắn, để hắn một mình tồn tại ở nhân thế. Có phẫn nộ, có lạnh lùng, đúng là rất giống nhau, chẳng qua, con người của mẹ so với cô phức tạp hơn nhiều, bà không bao giờ bỏ rơi người thân, luôn chăm sóc lo lắng cho hai anh em bọn hắn, còn có...



Đột nhiên hắn cảm thấy vị khói thuốc quá đắng chát, khiến cho yết hầu trở nên chua xót khó chịu, German nhíu mày vứt điếu thuốc vào trong gạt tàn, cúi đầu nhìn Lạc Khuynh Thành.



Cô ngủ rất sâu, có lẽ là rất mệt đây, cũng đúng thôi, đêm nay hắn dùng sức để hành hạ cô, cô thì lại cố tỏ ra kiên cường, cứng đầu, giọt lệ cứ theo đó mà thấm đẫm gối ôm, nhưng điều đó chỉ khiến cho dục vọng của bản thân hắn được kích thích mạnh mẽ hơn, khát vọng chinh phục và sự độc chiếm, trong cơ thể hắn sản sinh ra một thứ nhiệt huyết sung mãn, kết cục, bản thân mình đã làm ra chuyện gì với cô, tất cả đều nằm ngoài tầm kiểm soát... !



Tuy vết thương rất nhỏ xuất hiện trên cái cổ cao nhỏ nhắn, trắng ngần, tựa như một viên bạch bích, hoàn mỹ không tỳ vết, cho dù có nhỏ thế nào đi chăng nữa thì cũng là một loại vết thương xấu xí, là một thứ sinh ra vốn không thể nào đứng ngang hàng với sự xinh đẹp, khiến cho đối phương cảm thấy thương xót, không nỡ!!!



Vì thế, hàng lông mày lại tiếp tục chau lại, con ngươi chợt lóe lên một tia đau lòng, vừa hối hận, vừa thương xót, nhưng bởi vì thứ cảm xúc này xuất hiện quá nhanh, cũng biến mất quá nhanh nên không ai có thể bắt giữ được thứ cảm xúc phức tạp đó, càng không cách gì đoán ra.



Nhẹ nhàng vuốt ve vết thương, càng nhìn càng cảm thấy vết thương này thật ngứa mắt, môi mỏng mím chặt tỏ ý khó chịu, German bỗng nhiên nhấc thân, bước xuống giường, thân hình to lớn nổi bật giữa căn phòng ngủ u ám, đen tối, hơi thở dã tĩnh bắt đầu tản ra trong không khí, khiến cho người ta không thể hô hấp được...



Lấy chai thuốc mỡ từ trong hộp thuốc tiện lợi, trở về bên giường, German khẽ khàn ngồi xuống, lấy một chút thuốc mỡ từ trong chai, lặng lẽ thoa lên cổ Lạc Khuynh Thành.



Thuốc mỡ lành lạnh tiếp xúc lên bề mặt da, bởi vì nhiệt độ ấm nóng của màn kích tình vừa rồi vẫn chưa kịp tan đi nên hai luồng nhiệt nóng lạnh đột nhiên kết hợp với nhau khiến cho Lạc Khuynh Thành dù có đang ngủ say vẫn cảm thấy có chút kích thích .



"A..."



Nhẹ rên một tiếng, cơ thể nhỏ bé của Lạc Khuynh Thành khẽ giật lên, giống như có xu hướng tỉnh dậy, thì đúng lúc này đáy mắt German bất ngờ xuất hiện một tia khẩn trương, khẩn trương vì sợ động tác và hành vi của mình sẽ bị cô phát hiện.



Cũng may, Lạc Khuynh Thành chỉ không thoải mái trở về, theo bản năng vặn vẹo người, không có tỉnh giấc, đồng tử từ trạng thái hơi co đã bắt đầu thả lỏng, German tiếp tục giúp cô thoa thuốc mỡ, nhẹ nhàng mát xa quanh vùng vết thương ..



Bị thuốc mỡ lạnh lẽo kích thích, Lạc Khuynh Thành như mơ hồ ở trong trạng thái nửa tỉnh nữa mê, cô khẽ nâng cánh tay nhỏ nhắn lên, hướng về phía bên cạnh, theo thói quen định ôm German.



Cô rất sợ lạnh, dưới cái thời tiết hanh khô giá lạnh này thì cả người cô như hóa thành một viên đá bị ủ trong lớp băng khó tan, còn German thì lại rất ấm áp, cho dù trời có lạnh cách mấy thì cả người hắn cũng giống một cái lò sưởi, thích vô cùng, cho nên mỗi đêm, may là nhờ có cơ thể của hắn sưởi ấm cho cô, chứ nếu không có lẽ cô sẽ bị chết cóng từ thuở nào, hơn nữa bây giờ, cả người cô toàn bộ đều trần trụi, không một lớp vải che thân, nói không lạnh sao được?



Không may sao, hôm nay lại không giống mọi hôm, German đột nhiên không nằm bên cạnh cô, mà là ngồi ở bên giường cho nên tất nhiên Lạc Khuynh Thành không ôm được hắn...



Mi nhỏ nhăn lại, biểu tình kháng nghị, khó chịu, miệng nhỏ nhắn chu lên, giống như một đứa trẻ con bất mãn vì bị ai đó lấy đi đồ chơi của mình.




Một loạt biểu cảm của cô hoàn toàn rơi vào đáy mắt German, đáy mắt người đàn ông thoáng chút vẻ động tâm, hắn hạ thấp người...



Đuôi lông mày cong lên biểu hiện ý cười thích thú, German chậm rãi ôm Lạc Khuynh Thành lên, dùng cả cơ thể rắn chắc và ấm áp của mình tiếp xúc với làn da lạnh trên người cô, hơi ấm dần dần ngấm vào từng tế bào trong cơ thể. Sự thô ráp của hắn kết hợp với cái nhẵn mịn của cô hình thành một sự tương phản rõ rệt...



"A... German..."



Nhiệt độ quen thuộc của người đàn ông bắt đầu truyền đến, tập kích lên từng lỗ chân lông khiến Lạc Khuynh Thành bất giác thoải mái, tự nhiên ôm lấy "cái lò sưởi di động", mặt mày thỏa mãn áp lên ngực hắn, nhẹ nhàng ma sát cọ cọ, thì thào nhỏ giọng nói.



Âm thanh Lạc Khuynh Thành nhỏ như tiếng muỗi kêu, người bình thường rõ ràng không thể nghe ra được cô đang rầm rì cái gì, nhưng German lại loáng thoáng mơ hồ nghe ra được...là cô đang gọi tên hắn...



Chậm rãi đưa tai mình ghé sát bên môi Lạc Khuynh Thành, German nửa híp đôi mắt, cẩn thận nghe, quả nhiên, đúng là cô đang gọi tên hắn, âm thanh cô, vừa mềm mại, vừa yêu kiều quyến rũ, lại còn có chút hờn giận!



Cô nói: "German, tôi ghét anh...thôi đi.".



Đây là câu mà cô đã từng nói ... ở trên giường, thì ra cả trong lúc ngủ cô cũng luôn cho rằng hắn còn đang ép buộc cô, thì ra cả trong lúc ngủ, cô vẫn không ngừng chán ghét hắn; thì ra, cả trong giấc mơ, trong đầu cô cũng đều là hình ảnh của hắn... !



Ghét thì cứ ghét, dù sao hắn cũng không cảm thấy bài xích với câu này.



Lại lần nữa cúi đầu German lặng lẽ ngắm nhìn người con gái nhỏ nhắn xinh đẹp trong lòng mình, cô trông chả khác một con mèo nhỏ với bộ lông trắng tinh mềm mại, tuy miệng luôn nói rằng chán ghét hắn, nhưng biểu cảm trên mặt lại hồn nhiên và dễ thương đến lạ. Nhất thời, trái tim đột nhiên mềm nhũn, vô lực như kẹo bông gòn, đáy lòng người đàn ông bỗng nhiên trở nên ngọt ngào khác thường...



Có điều, hàng lông mi vẫn không ngừng nhăn lại, đúng là có chút phá hỏng cảnh quang mỹ cảm .



Môi mỏng, không kiềm chế được mà phủ lên vầng trán Lạc Khuynh Thành, hôn nhẹ, German dịu dàng dùng chính môi mình, vì cô mà xoa dịu nếp nhăn trước trán đó...



Màn đêm ám dạ, thật đẹp, thật mê ly, quyến rũ, dụ dỗ lòng người, khiến đối phương bất giác mở rộng trái tim mình, bộc lộ hết mọi tâm tư giấu kín sâu dưới đáy lòng. Cho tới bây giờ, người đàn ông luôn gắn liền với sự tàn bạo và máu lạnh kia, cho dù trong mắt người con gái đó, có lẽ chỉ tồn tại một kẻ độc tài, một ác ma máu lạnh không hơn không kém, nhưng hắn lại vô tình mở cửa trái tim mình, dù chỉ là một khe hở be bé, nhưng để làm được điều này, hẳn phải rất khó khăn, khó như lên trời!



Nhưng tiếc thay, một màn dịu dàng và đầy tâm tư này lại không được chính Lạc Khuynh Thành tận mắt chứng kiến, được bao bọc bởi một nguồn nhiệt ấm áp, quen thuộc, cô rất nhanh lại tiếp tục rơi vào giấc ngủ sâu, ngủ thẳng một mạch đến khi bình minh mới lại bắt đầu, một ngày không bình yên, lại đến ...