Vừa về đến nhà nó đã phi thẳng 1 mạch vào phòng tám ngâm mk trong dòng nc lạnh cho thư thái 2 tiếng sau nó mới vác đc cái xác của mk ra khỏi phòng, vừa đi vfừa lau tóc nó nhìn mấy đứa kia đang lướt trên bàn phím máy tính cứ lạch cạch như muốn phá tan cái máy ra vậy, nó lắc đầu nhìn qua
-tới r à-nó hỏi khi thấy Mia đang ngồi 1 góc như con tự kỉ
-uk mk tới lâu r nhưng k dám làm phiền mọi ng nên ngồi im thôi
-uk khổ thân bà quá-nó gật đầu ánh mắt hơi áy náy vì Mia dù gì cũng là thành viên của nhóm mà toàn bị ăn bơ nên cô thấy mk thật có lỗi
-bọn họ đang làm gì z-cô hỏi nó
-uk chuyện này khó nói lắm tốt nhất bà k nên biết-nó cũng chỉ trả lời cho qua
-có phải mk là ng ngoài k?-cô cụp đôi mắt, gương mặt buồn
-cũng k phải đây là....-nó chưa nói hết câu thì kin kêu lên
-có r này-kin hét nên như kiểu mk làm nên 1 kì tích đáng có nào đấy mà ng khác k làm đc, sau tiếng hét đó mọi ng chúi mũi vào máy tính lại cho Mia ăn bơ tiếp
-ra vậy -nó thốt nên- tới TH thôi có việc cần làm r-ai cũng hiểu ý nó và làm theo vì ai cũng có chung suy nghĩ đó mà- à quên Mia bà k cần phải theo đâu đây là 1 nhiệm vụ nguy hiểm chỉ sợ bà gặp bất trắc thôi
-mk hiểu r-Mia k còn gì để nói cô dời khỏi nhà nó còn bọn nó thì tới TH, cô lang thang trên đg ngắm nhìn dòng ng qua lại tấp nập đông đúc nhưng cô chẳng cảm thấy vui tẹo nào mà thấy mk thật lạc lõng thật cô đơn, cô tự hỏi mk từ khi nào mà đã k còn giá trị vs tụi nó cô buồn cô cứ nghĩ rằng mk tìm đc 1 ng bạn tốt ai ngờ đâu ng bạn tốt này cũng từ bỏ cô mà đi r...
TẠI TH..nó bước vào mang vẻ bá đạo bất cần, thường thì bang chủ mới là ng cần như z nhưng mà nó k phải bang chủ mà thể hiện như z có thể coi là tạo phản điều này chỉ đối vs ng k biết gì chứ còn biết r thì đây là 1 việc hết sức bình thường, trong bar mặc dù nó k phải bang chủ nhưng lời nói cũa nó lun có trọng lượng nhất
-chị ba, bang chủ, bang phó sao lại tới đây h này z - K chạy ra chào hỏi, bang bây h k còn hỗn độn như lúc trc nữa mà quay trở lại vs vẻ hào nhoáng như lúc đầu, khách lại đến đông tiếng nhạc sập xìng vang tới từng ngóc ngách tạo nên 1 bản nhạc nghe thật chối tai chẳng có gì hấp dẫn mà cái lũ này cũng nghe đc mới chịu chứ.
-vào trong r nói-nó đi thẳng vào phòng vip I
-có chuyện gì vậy ạ mau nói cho em biết đi- K nói liên mồm còn bọn kia có nói câu nào đâu, sự im lặng bao trùm lên mọi thứ K vẫn đứng im tại chỗ chờ đợi câu trả lời
-WW mới là kẻ đáng chúng ta-kin nói làm K trợm mắt
-sao có thể chứ chúng ta đâu có gây thù chuốc oán gì vs bọn chúng đâu ngay cả địa bàn còn k biết thì làm sao đi gây xích mích đc...chỉ có thể là có ng bỏ tiền ra thuê bọn chúng trừ khử chúng ta mà thôi chứ bọn chúng đâu có thừa hơi rảnh việc mà đi gây lộn vs chúbg ta-K nói 1 thôi một hồi mặc dù vào trọng điểm đấy nhưng bọn nó nghĩ ra từ lâu r và đây cũng chính là khúc mắc đang cần giải quyết, nó và ken ngồi tách biệt vs bọn kia 2 đứa cứ thì thầm to nhỏ gì đấy thi thoảng thấy hắn gật đầu r biến mất cho đến khi kết thuúc buổi họp. Mọi ng ra về, nó và ken đi cũng nhau
-ken nhà ông ở đâu z?-nó hỏi
-chi z cháy r còn gì
-ông k thấy lạ khi 1 toà biệt thự lớn như z mà chỉ trong 1 đêm đã cháy tàn rụi r hay sao thường thì những nơi như thế sẽ có hệ thống an ninh dày đặc đó chỉ là nói chung nhưng nhà ông thì phải gấp vài lần, hệ thống cứu hỏa cũng rất tốt lẽ ra khi có cháy là phải phun nc ngay nhưng k...biệt thự cháy hết r mà k có 1 giọt nc nào ông k thấy lạ à-nó luyên huyên 1 hồi r dừng lại
-bà nói có lí chẳng lẽ trong nhà tui có...nội...gán
-yes ông rất thông minh...chỉ có nội dán thì mới có chuyện như z-ken gật gù có lí
-vậy thì mau chỉ chỗ đi-nói giục
-uk đi thôi