(chap này chỉ nói về Yumi và Kin)
-yumi...yuiki....yui..kan..mấy ng đâu hết r-Kin gọi vì ở đây tối đen như mực k nhìn rõ cái gì hết
-tui đây nè-yumi lên tiếng
-Yumi đó à mọi ng đâu sao chẳng thấy ai trả lời hết z-Kin thắc mắc
-chúng ta bị thất lạc bọn họ r-yumi xụ mặt, k thể tả nổi cảm giác của cô lúc này
-k sao có tui ở đây r-Kin nghe thấy yumi nói chúng ta trong lòng dâng lên cảm giác vui sướng lạ thường định an ủi cô ai ngờ bị cô thụi cho 1 phát vào bụng (bọn nó tuy là cậu ấm cô chiêu nhưng đều đc học qua các môn võ để phòng thân mà mk cũng chẳng hiểu như yumi và Kan đc gia đình bảo vệ như z mà mà karate hẳn đai đen, học qua bắn súng, đánh kiếm,..v.v..phòng thân mà như thế r như mk chẳng có món võ nào chắc bị đè bẹp lun =.=)
-bớt nhảm đi-con gái trong nhóm ai cũng thế 1 khi đã lâm vào thế bị động ai nấy đều giương vẻ lạnh lùng ra k 1 đối thủ nào có thể đánh bại đc càng lạnh hơn khi 1 ai đó nói họ yếu đuối và cần đc bảo vệ đảm bảo đứa nào phát ngôn câu đó sẽ chết ngay tức khắc k kịp biết lí do vì sao mk chết.
Ngay cả Yumi và Ken cũng bị lọt vào 1 căn phòng tương đối kín vì phía bên trên có 1 lỗ thông hơi nhỏ, trong căn phòng này chẳng có lấy 1 món đồ nào từ nhỏ tới lới căn phòng hoàn toàn trống rỗng
-yumi để ý vào ở đây k đơn giản đâu thấy cái gì lạ thì đừng có động vô biết chưa-Kin chưa nói xong thì Yumi liền nhặt 1 viên đã cẩm thạch ở dưới đất lên nhìn....KETTT....tiếng kêu chói tai vang lên....XÌNHHHH.....tiếng động va đập giữa cái gì đó
-Yumi bà làm gì z đã bảo r mà-Kin quát
-tui...tui k cố ý nhưng đó là tiếng gì z-Yumi k có kinh nghiệm lắm trong mấy lĩnh vực kiểu này nên cô tin tưởng rằng Kin sẽ biết
-bà vừa khởi động cơ quan xong đó đứng im 1 chỗ đi-Kin nói như quát nhưng yumi cũng k hề giận kin vì trong hoàn cảnh này có giận cũng chẳng đc tích sự gì. Hai ng tựa lưng vào nhau phán đoán tình hình đúng hơn là xem chuyện gì đang diễn ra ở đây. Hai bên tường dần dịch chuyển ép vào nhau
-kin làm sao bây h-k thấy kin trả lời yumi lo lắng nhưng k dám quanh đầu lại vẫn nhìn chằm chằm vào bức tường
-đặt lại viên đá về chỗ cũ may ra có cơ hội k thì chẳng còn cách nào khác bỏ mạng tại đây thôi-câu nói của Kin đột ngột vang lên k khí ở đây căng thẳng hơn bao h hết yumi cố gắng nhớ ra vị trí lúc đầu của viên đá, k biết có phải do tập trung quá k mà yumi lặng im k lên tiếng cũng chẳng cử động khi hai bên tường gần chạm vào cô thì viên đá đc cô đặt lại xuống nền.....XỊCHHH.....vừa lúc ép ng cô và kin lại vs nhau k nhúc nhích đc nữa thì dừng lại
-phù... may quá nhưng làm thế nào để đẩy hai bức tường này về chỗ cũ đc-yumi lo lắng hỏi trong trường hợp này thì ai k lo cho đc khi tính mạng đang nằm trong gang tấc
-cái này thì tui cũng hết cách r-kin thở dài nhưng vừa dứt lời hai bức tường từ từ tách nhau ra di chuyển về đúng vị trí ban đầu
-chuyện này là sao z-yumi ngạc nhiên nhìn bức tường đang đứng im k khỏi dụi mắt xác thực lại những gì vừa xảy ra
-có thể đúng như lời tui nói thì sao-kin cũng ngạc nhiên k kém
-k có chuyện đó đâu cái gì cũng cần phải có lí do chứ-hắn đột ngột lên tiếng khiến cho kin và yumi giật mk
-ai?-sở dĩ yumi hỏi như z vì ở đây k hề có chút ánh sáng nào hết, yumi đặt viên đá đúng chỗ đc cũng là vì có trí nhớ tốt và óc phán đoán nhanh nhạy
-ken-chỉ 1 từ thôi cũng làm cho yumi và kin thở phào nhẹ nhõm
-sao ông biết tụi tui tới đây mà tìm tới
-nếu k phải có cái ''điện thoại miễn phí'' mà yui vẫn nói thì làm sao tui biết đc
-oh..thì ra cái đó cũng đc coi là thiết bị định vị nữa sao
-đc r k có thời gian nói chuyện phiếm đâu mau ra chỗ cửa lúc đầu đi yui đợi sẵn ở đó r-ken giục
-z sao mà có chuyện gì z-kin hỏi lại
-bây h k tiện để sau khi ra khỏi đây r thì khắc sẽ biết mau lên k có thời gian đâu-yumi và kin biết rằng bây h k thể tranh cãi vs ken đc vì ken nói z chắc hẳn có ý đồ gì đó nhưng cũng k làm hại đến ai thì cũng k hỏi nhiều cho mất thời giờ mà ra ngoài lun.