Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

Chương 98: 98




6619499803862883069

“So với những người xa lạ đó, A Thần của hắn đối với hắn là toàn bộ thế giới……”

Mộ Lê Thần tựa như an ủi Tiểu Hắc vỗ vỗ đầu hắn, nói: “Anh tưởng biến thành tang thi là không có ý thức sao? Còn dám đòi hôn sâu?”

Nghe hắn nói như vậy, An Dương trầm mặc, một lúc lâu sau mới gian nan mở miệng: “Anh quên……” Hắn nâng mắt nhìn về phía Mộ Lê Thần “Chẳng lẽ chúng ta về sau cũng chỉ có thể yêu trên tinh thần thôi sao?”

Anh còn muốn làm một chút vận động mà, không muốn đã đến thời điểm này còn phải làm Thầy Tu đâu a QAQ

Mộ Lê Thần bình tĩnh nói: “Dù sao chúng ta đều là nam nhân, vốn chính là yêu trên tinh thần.”

Tha thứ cho sự thuần khiết của bệ hạ đi, hắn cho rằng chỉ có nam nữ mới có thể làm vận động gì gì đó, nam nam nhiều nhất chính là thân thân đôi môi nhỏ, sờ sờ đôi tay nhỏ, ôm ôm một chút……

An Dương bị sự thuần khiết của Mộ Lê Thần làm cho nghẹn họng, hắn còn có thể nói cái gì đây? Chẳng lẽ muốn hắn nói ‘Kỳ thật anh có thể bạo cúc em, hoặc là em bạo cúc anh’? ԅ(≖△≖ԅ)

Người yêu quá thuần khiết thực khiến hắn không thể không biết xấu hổ mà xuống tay ← này thật sự chính là bi kịch. ლ(¯ロ¯ლ)

Mộ Lê Thần trấn an sờ sờ má An Dương, sau đó lại hạ xuống má hắn một nụ hôn, vẻ mặt nghiêm túc lại trang trọng, khiến tim An Dương đập bùm bùm.

An Dương nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của Mộ Lê Thần gần trong gang tấc, lại nhìn hàng lông mi vừa dài vừa đen che khuất nửa đôi mắt, thật sự khiến tâm hắn ngứa ngáy muốn chết.

Đến lúc môi Mộ Lê Thần rời đi, An Dương không biết lụm được lá gan từ nơi nào, bắt lấy cánh tay Mộ Lê Thần, đem người đè trên sô pha.

An Dương từ phía trên nhìn xuống Mộ Lê Thần, sau đó ngây ngẩn cả người.

Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?

Từ phía trên nhìn xuống vừa lúc thấy được phong cảnh trong cổ áo, khiến hắn nhịn không được cúi người xuống, vươn tay cởi cúc áo sơ mi của Mộ Lê Thần.

Bởi vì cúc áo đầu tiên nếu cài vào thì rất chặt, mặc không thoải mái, cho nên Mộ Lê Thần không bao giờ cài cúc thứ nhất.

An Dương sau khi cởi bỏ cúc áo thứ hai, nhìn hình dáng xương quai xanh tinh xảo lộ ra, mắt An Dương thực si mê mà vuốt ve, chỉ là vừa sờ lên, còn chưa kịp cảm thụ xúc cảm tốt đẹp dưới tay, đã bị người mình đặt dưới thân đột nhiên đảo vị trí.

An Dương mở to mắt, vô tội nhìn về phía Mộ Lê Thần.

Mộ Lê Thần đối với An Dương vẫn rất dung túng, nên cho dù bị An Dương áp trên sô pha, tuy rằng không quá thích loại cảm giác bị người khác quản chế này, nhưng vẫn dung túng cho An Dương, hắn muốn nhìn xem An Dương đến tột cùng là định làm cái gì.

Đến khi cúc áo sơ mi bị cởi ra, móng vuốt tên nọ sờ sờ lên xương quai xanh của mình, hắn mới phản ứng lại.

Mộ Lê Thần không rõ tâm tình hắn hiện tại ra sao.

Có chút không vui khi An Dương xem hắn như nữ nhân, lại có chút rung động…… Loại cảm giác này thật phức tạp, mà hắn cũng lười suy nghĩ.

Trực giác nói với hắn, không thể cứ dung túng cho An Dương tiếp tục làm tới, bằng không hậu quả nhất định là hắn không muốn nhìn thấy.

Cho nên hắn liền dựa vào thực lực cường đại của mình ngăn An Dương lại, sau đó đảo ngược vị trí.

Lúc này hắn ở trên, An Dương ở dưới, hắn đại khái hiểu ra cảm giác vừa rồi của An Dương là cái gì.

Khi bản thân nhìn thấy người mình yêu thương, người mình quyết định ở cùng cả đời cứ như vậy không hề phòng bị nằm dưới thân mình…… Mộ Lê Thần cảm thấy, loại tư vị này cũng không tồi.

Hắn chậm rãi vươn tay, nhẹ nhàng xoa trán An Dương, sau đó xoa đến má, cằm, cổ, hầu kết, xương quai xanh…… Nhìn đến đám quần áo vướng bận, Mộ Lê Thần mặt không chút thay đổi nhẹ nhàng dùng lực……

Hắn so với An Dương vừa rồi cởi cúc áo càng khí phách hơn nhiều, trực tiếp đem áo An Dương xé ra, lộ ra cơ thể quyến rũ bên dưới.

Ánh mắt Mộ Lê Thần tối lại, tựa hồ dấy lên một đoàn hỏa diễm, đến khi hắn chuẩn bị cúi người xuống, An Dương đột nhiên hô lên: “Từ từ!”

Mộ Lê Thần ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn.

An Dương ngượng ngùng cười: “A Thần, em…… Biết làm như thế nào sao?”

Hắn không quan tâm chuyện ai ở trên, dù sao lần này bị đè, lần tiếp theo đè trở lại là được, không phải sao!

Mấu chốt là, nhìn phản ứng của A Thần, A Thần giống như hoàn toàn không biết nam nhân cùng nam nhân nên làm như thế nào a, nếu không cẩn thận, cúc hoa không phải sẽ tan nát sao ლ(¯ロ¯ლ)?

Mộ Lê Thần mặt không chút thay đổi nhìn hắn, chuyện này nha, ai mà không biết chứ? Không phải đều sẽ bắn máy bay* sao?

(* Chính là giúp nhau xử lý bằng tay ấy mà ( ・∀・)っ✄╰⋃╯)

An Dương cảm thấy kỹ năng đọc ngôn ngữ mặt than của mình đã đạt tới cảnh giới rồi, hắn phát hiện tựa hồ mình nhìn ra ý tứ của Mộ Lê Thần dưới biểu tình không chút thay đổi đó.

Vì thế hắn nhịn không được hỏi ra một vấn đề mà hắn đã suy nghĩ thật lâu: “A Thần, em trở thành tang thi, còn có thể… cương sao?”

Mộ Lê Thần ngây người.

Đôi mắt tối đen nhìn chằm chằm cái thứ đã sớm lên tinh thần mà đứng thẳng giữa hai chân An Dương, sau đó……

Điên cuồng xé nát quần áo trên người hắn, đem hắn tàn phá dưới thân, để cái người này có thể tự trải nghiệm một chút xem mình đến tột cùng có cương được hay không!

↑ À, câu trên đương nhiên chỉ là một câu của tác giả đáng khinh yy mà thôi, đừng quá để ý.

Mộ Lê Thần dứt khoát lưu loát chuyển thân từ trên người An Dương xuống, sau đó xoay người đi lên lầu, không thèm để ý An Dương vẫn đang ngu ngốc nằm trên sô pha.

Nếu không phải lo lắng virus tang thi sẽ khiến An Dương bị lây nhiễm, hắn thật muốn khiến người này cảm thụ một phen thật chân thật xem đến tột cùng hắn cương được hay không!

Nhưng mà chuyện này trong mắt An Dương, chính là Mộ Lê Thần giận dỗi cùng cam chịu rời đi……

An Dương nằm ở trên sô pha thở dài, aizz, A Thần cương không được cũng không sao, mình có thể thỏa mãn em ấy mà.

Vừa nghĩ như vậy, hắn lập tức hoạt bát trở lại, đứng lên, từ trong không gian lôi ra một cái áo sơmi mới mặc vào, sau đó chạy lên lầu, đi tìm bảo bối nhà hắn.

A Thần nhất định rất khổ sở, mình phải an ủi em ấy.

A Thần, em đừng khổ sở mà, em cương không được thì còn có anh, tính phúc tương lai của em tuyệt đối vẫn có bảo đảm a.

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

Mộ Lê Thần trở lại phòng mình trên lầu ba, sau đó vào phòng tắm.

Cởi hết quần áo ngồi trong bồn tắm, thả nước vào bồn.

Dùng thủy hệ dị năng ngưng tụ ra nên nước đặc biệt sạch sẽ, trong veo, trên mặt nước có thể dễ dàng nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, nhất là nước mà Mộ Lê Thần ngưng tụ ra trong bồn tắm lớn còn là nước lạnh.

Dưới mặt nước là một khối thân thể nam nhân có thể nói là hoàn mỹ, nhưng khi mặc quần áo liền có cảm giác hơi gầy, làn da thập phần tái nhợt, không hề có chút huyết sắc.

Mộ Lê Thần ngửa đầu tựa vào thành bồn tắm, cảm giác được ham muốn *** mỏng manh trong thân thể dần rút đi, sau đó hắn mới lau mặt rồi bò ra khỏi bồn nước lạnh.

Kỳ thật hắn không nói một câu đã bỏ đi, cũng không phải bởi vì câu hỏi của An Dương, mà là vì dục hỏa tuy mỏng manh nhưng lại rất rõ ràng trong cơ thể.

Sau khi trở thành tang thi, hắn tuy rằng nhìn qua không khác nhân loại bao nhiêu, nhưng trên thực tế, dục vọng của hắn so với nhân loại vẫn ít hơn rất nhiều, thậm chí có thể nói là không có.

Bởi vì hắn chưa bao giờ bị kích thích như hôm nay…… Có một khắc, hắn thật sự tự hỏi giống như An Dương, rốt cuộc hắn có thể hưng phấn hay không.

Nhưng vừa rồi, hắn phát hiện mình chỉ mới nhìn cơ thể An Dương một chút liền nổi lên dục hỏa.

Bản thân lại có thể phát tình với An Dương, điều này thật sự giống như suy nghĩ lúc trước, hắn đối với An Dương có phải là tình yêu không?

Hắn cảm thấy mình nên tỉnh táo lại mà suy nghĩ cho kỹ.

Nói thật, nếu như lúc trước chưa từng nghe An Dương nói với hắn tâm tư kia, hắn sẽ không nghĩ như vậy, hắn chỉ biết dù sao An Dương là người quan trọng nhất trong lòng hắn, cùng nhau sống chung một đời, như vậy bản thân có thật sự yêu hay không, cũng không còn quan trọng nữa.

Nhưng hiện tại, Mộ Lê Thần lại cảm thấy, bản thân cần phải suy xét rõ ràng tình cảm của mình đối với An Dương.

Nếu hắn thật sự không có tình yêu với An Dương, vậy thì…… Nhưng mà, hắn hi vọng chính mình có thể dùng một tình cảm tương tự hồi đáp An Dương.

Tình yêu không phải giống như An Dương nói, chỉ có một người.

Trong lòng hắn có An Dương, cho nên hắn không muốn trốn tránh của tình cảm bản thân.

Chỉnh lý rõ ràng tình cảm của mình dành cho An Dương, con đường về sau của hai người, sẽ càng thêm bằng phẳng, không có khúc chiết.

Mộ Lê Thần mặc xong quần áo, từ trong phòng tắm về tới trên giường.

Hắn nằm trên giường lẳng lặng nhìn trần nhà, trong đầu không ngừng hồi tưởng mỗi một khoảng khác ở cùng An Dương.

Càng hồi tưởng, hắn càng phát hiện, tình cảm An Dương đối với hắn rất mãnh liệt, nóng cháy.

Mộ Lê Thần cứ như vậy chậm rãi thiếp đi trong hồi ức.

Mà lúc này An Dương đuổi theo chạy lên lầu, đẩy cửa phòng đang hờ khép đi vào, đập vào mắt là bộ dáng yên tĩnh của Mộ Lê Thần khi ngủ.

An Dương vốn nghĩ lên đây sẽ cùng Mộ Lê Thần nói chuyện, nhưng thấy cảnh này tâm bỗng nhiên yên tĩnh xuống.

Hắn ngồi bên giường, lẳng lặng nhìn Mộ Lê Thần ngủ.

Không lâu trước đây, mỗi sáng sớm hắn cũng tỉnh lại, sau đó trước khi gọi A Thần rời giường thì lặng lẽ ngắm nhìn.

Từ sau mạt thế, hắn vẫn chưa thấy bộ dáng khi ngủ của A Thần.

Khoảng thời gian tách ra tạm thời không đề cập tới, dù sao trong mấy ngày hắn gặp A Thần, hắn chưa bao giờ thấy A Thần ngủ một giấc.

Ngày ngày đêm đêm chỉ cần rảnh rỗi liền luyện công.

Gần như là điên cuồng tu luyện, khiến An Dương một khắc cũng không dám thả lỏng nghỉ ngơi.

Yên lặng ngủ như hôm nay, A Thần vẫn chưa bao giờ làm.

An Dương nhìn hàng mi Mộ Lê Thần, ánh mắt chuyên chú không muốn rời đi một giây.

Mạt thế làm thay đổi quá nhiều điều, thậm chí khiến A Thần cùng hắn phải chống lại toàn nhân loại.

Bất quá, vẫn còn may mắn, bởi vì A Thần của hắn vẫn còn ở bên cạnh hắn, thậm chí quan hệ hai người đã gần hơn một bước lớn.

Đây là người duy nhất và cũng là quan trọng nhất, nay cùng toàn nhân loại đối địch thì sao?!

Kỳ thật An Dương đã từng giãy dụa giữa hai chuyện.

Hắn lựa chọn giúp Mộ Lê Thần đối phó nhân loại, hay là lựa chọn vì nhân loại chống lại Mộ Lê Thần……

Cuối cùng hắn vẫn lựa chọn giúp A Thần của hắn.

Cho dù chính bản thân hắn cũng là nhân loại, nhưng hắn rất ích kỷ.

Hắn không cao thượng như vậy, hắn không thể vì toàn nhân loại mà quân pháp bất vị thân, hắn không làm cứu thế chủ được.

Hắn thầm nghĩ, có thể ở cùng A Thần, đi đến cuối đời là được.

Những chuyện khác hắn quản không được, cũng không muốn quản.

Có lẽ giúp A Thần đối phó nhân loại, có khả năng sẽ bởi vì lựa chọn nhất thời của hắn mà nhân loại bị diệt vong.

Hắn có thể sẽ bởi vì vậy mà áy náy khổ sở, nhưng vĩnh viễn sẽ không hối hận.

So với những người xa lạ đó, A Thần của hắn đối với hắn là toàn bộ thế giới……