Vốn dĩ cũng không có chuyện gì, có người đột nhiên phát bệnh, điều này cũng không có gì lạ, nhưng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã có bảy tám người liên tiếp ngã xuống!
Những người này đều ngã xuống trước mặt Trương Anh, nếu nói là trùng hợp thì đúng là hơi gượng ép!
Đúng lúc này, ba chiếc xe cứu thương lập tức chạy đến, bọn họ nhìn người nhà của bệnh nhân ngã trên mặt đất, lập tức hỏi: “Có phải bọn họ uống Khang Phục Linh không?”
“Đúng thế, họ uống rồi!", những người thân đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng thanh nói.
“Đưa lên xe, lập tức đến bệnh viện!”, vài y tá và bác sĩ nhanh chóng cứu chữal
Còn sắc mặt của Trương Anh sa sầm đi. Khang Phục Linh chính là tên nhà họ Trương đặt cho loại thuốc này, đám người này đều uống Khang Phục Linh, bây giờ thì ngã hết xuống, logic kiểu gì thế?
“Đợi chút, để tôi đến xeml”, Trương Anh vội vàng tiến lên phía trước, mấy bác sĩ liếc mắt một cái, không khách khí nói: “Anh là ai thế hả, đừng có làm phiền!”
Rất nhanh chóng, xe cứu thương rời đi, trong lòng Trương Anh cảm thấy hơi ngổn ngang, hắn không tức giận, điều hắn quan tâm chính là, những người đã ngã xuống kia đều uống Khang Phục Linh, liệu có phải trùng hợp không?
Hắn nhớ đến những lời của Trương Trần, dường như Trương Anh đã ý thức được chuyện gì, lập tức gọi một chiếc taxi, đi đến bệnh viện!
Vừa đến bệnh viện, da đầu Trương Anh lập tức tê dại, hắn vừa muốn tìm một y tá hỏi tình hình, ánh mắt liền nhìn thấy một người.
“Trương thần y?”, đồng tử Trương Anh co rút lại,
vô thức hỏi: “Anh đến đây làm gì?”
“Đương nhiên là cứu người rồi, đến chùi mông cho nhà họ Trương các người!", Trương Trần hờ. hững cười, theo sự chỉ dẫn của y tá tiến về phòng bệnh!
“Y tá, làm phiền cô một chút, sao hôm nay bệnh viện nhiều người vậy, bình thường cũng như vậy sao?”
Trương Anh nhìn giường đẩy được đặt khắp hành lang, túm lấy một y tá hỏi!
“Tôi cũng không rõ, sáng hôm nay đột nhiên có rất nhiều bệnh nhân, nghe nói là do uống thuốc Khang Phục Linh gì đó, chúng tôi cũng đang điều tra!”, y tá nói qua loa một câu, vội vàng rời đi!
Trương Anh sửng sốt.
Khang Phục Linh, lại là Khang Phục Linh, rốt cuộc là tại sao?
“Alo, tôi là Trương Anh, điểm bán hàng của các anh có xảy ra chuyện gì không?”, Trương Anh bước ra khỏi bệnh viện, cánh tay run rẩy cầm điện thoại lên.
“Cái gì? Thành phố Lục An thì sao?”
“Thành phố Vương Thông thì sao?”
Trương Anh sững sờ đứng đó, điện thoại trượt khỏi tay hắn, rơi xuống mặt đất, lúc này, chỉ cảm thấy cả thế giới chung quanh như đang bước vào mùa đông lạnh giá!
Cho đến nay đã xảy ra vấn đề ở sáu thành phố, đây là chuyện lớn đó!
Da đầu hắn tê rần, võ mạnh vào má, không dám trì hoãn, nhặt điện thoại đi về phía sân bay, bây giờ hắn phải lên đường trở về, ở đó... tình hình thế nào rồi?