“Á á á..”, một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đám người còn lại của nhà họ Hoàng chưa từng thấy cảnh tượng đẫm máu thế này, đây chính là xé xác một người sống sờ sờ đó, việc này cần dùng bao nhiêu sức mới làm được chứt!
“Mau, mau, báo cho gia chủ!”, một người đàn ông hét lên, sau đó chạy trối chết!
Hoàng Linh Thành lúc này mới tiến vào, vẻ mặt lạnh lùng, điều động hàng trăm người ngay dưới mũi ông ta, nếu ông ta không biết thì đúng là mù điếc rồi.
Mấy trăm người nhìn thấy Hoàng Linh Thành, lập tức kính cẩn đi theo sau, người phía trước sải bước về phía đại sảnh Đông Uyển, khi ông ta nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, hai mắt liền híp lại!
Hơn mười người nằm ngổn ngang trong này, đã vậy còn không có người nào nguyên vẹn, người ổn nhất thì cánh tay cũng bị bẻ thành 90 độ!
“Giết...”, đám côn đồ nhà họ Hoàng thấy cảnh tượng này lập tức muốn xông lên giết chết Trương Trần!. Tr𝘶yện hay l𝘶ôn có tại ﹟ Tr𝐔mtr 𝘶yện.vn ﹟
“Cút hết xuống cho tôi!", Hoàng Linh Thành hét lên, sau đó nhìn Trương Trần bằng ánh mắt nặng nề.
Một chàng trai trẻ, vô duyên vô cớ sao lại đến nhà họ Hoàng chém giết, nếu như không có nguyên nhân gì, chắc chẳn là một kẻ điên!
Hoàng Linh Thành có thể ra tay, nhưng với tư cách là người đứng đầu nhà họ Hoàng, ông ta phải hiểu những gì đang xảy ra đất
“Anh là ai, tại sao đến nhà họ Hoàng giở thói ngang ngược?”, Hoàng Linh Thành hỏi!
“Tên của tôi hẳn sẽ rất quen thuộc với ông, tôi đến từ Hoài Bắc, tên là Trương Trần, đến đây để đòi một lời giải thích!”, Trương Trần lại khôi phục biểu cảm vô hại!
“Trương Trần?”, Hoàng Linh Thành khẽ nhíu mày, nhưng ông không thể nhớ mình đã trêu chọc người này lúc nào, còn là người từ Hoài Bắc, ông ta còn chưa đến Hoài Bắc được mấy lần!
“Gia chủ, chính là Trương Trần phế con trai của ông Tư đó ạ!”, có người biết chuyện, nhỏ giọng nhắc nhởi
Hoàng Linh Thành đến lúc này mới chợt hiểu ra!
“Cậu dám động vào người nhà họ Hoàng, còn dám đến đây trao đổi với tôi, ai cho cậu dũng khí đó vậy?”, Hoàng Linh Thành lập tức lạnh lùng hỏi, nếu biết người đến là ai, vậy thì dễ nói chuyện rồi!
Trương Trần nói: “Tôi không phải người thích phí lời, cũng không muốn nghe ông khoe khoang nhà họ Hoàng lợi hại ra sao, tôi chỉ muốn nói một chuyện!”
“Trước gần tối ngày hôm nay, điều động hết người của nhà họ Hoàng đang ở Hoài Bắc về, ông cũng chỉ có một cơ hội này, nếu không nắm chắc, nhà họ Hoàng cũng sẽ biến mất!”
“Thăng khốn nạn này, mày ở đây khoác lác với ai thế hả, mày còn không thèm nhìn xem đây là đâu, còn dám nói chuyện với gia chủ nhà chúng tao như thế, có tin tao đá đít mày, cho mày sống không bằng chết không?”, có người hét lớn.
Thế nhưng, gia chủ nhà họ Hoàng dù sao cũng là người đứng đầu nhà họ Hoàng, những thứ ông ta cân nhắc, nghe được, nhìn thấy, hoàn toàn không phải thứ người bình thường có thể tưởng tượng được!
Trương Trần nhắc đến chữ “cũng” này khiến ông ta hơi nghi ngờ, cái gọi là cũng, ngoại trừ nhà họ Hoàng ra, còn ai nữa?
Suy nghĩ này khiến Hoàng Linh Thành lập tức hiểu ra, nhà họ Hoàng ông ta nằm ở rìa thành phố Đại Linh, còn Hoài Bắc thì nằm ở phía Đông, nếu như đi hết con đường này, phải đi qua nhà họ Hàn trước mới đúng chứ!
Nghĩ đến đây, Hoàng Linh Thành mở miệng nói: “Nợ nần phải tính riêng từng khoản, người cầm đầu lần này cũng không phải nhà họ Hoàng chúng tôi, sao cậu không đến nhà họ Hàn, lại còn đến đây, hay là, thấy thế lực nhà họ Hoàng chúng tôi không bằng nhà họ Hàn, nên mới mềm nắn răn buông đúng không?”
“Tại sao ông biết, tôi không đến nhà họ Hàn!” Trương Trần hỏi lại.
Hoàng Linh Thành nheo mắt, câu nói này là có ý gì, chẳng lẽ Trương Trần đã đến nhà họ Hàn rồi mới đến nhà họ Hoàng sao?
Nhưng đã là dấy binh hỏi tội, Trương Trần đã đến nhà họ Hàn, sao có thể bình an vô sự mà đi ra ngoài rồi, rốt cuộc, đã xảy ra chuyện gì?
“Ai là người phái người đến Hoài Bắc?”, Hoàng Linh Thành hỏi!
“Gia chủ, là người của ông Tư phái đến ạ!”, có người trả lời!
Hoàng Linh Thành gật đầu, nói: “Trương Trần, cậu đợi một chút, tôi đi hỏi xem rốt cuộc là có chuyện gì!”
“Các người ở yên chỗ này cho tôi, ai dám động tay, thì cút ra khỏi nhà họ Hoàng cho tôi!”, Hoàng Linh Thành lại dặn dò đám thuộc hạ một câu rồi nhanh chóng rời đi!
“Thăng nhóc này, nếu không phải vì tính tình của gia chủ chúng tao tốt, thì mày sớm đã đánh chết rồi!”, mặc dù được dặn dò là không động vào Trương Trần, nhưng vẫn có người không nhịn được đùa giỡn, dù sao thì bảo không được ra tay, chứ có phải không được chửi bới đâu!