Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 344: C344: Hoàng linh thành bảo các người làm à




“Trương Trần?”, ánh mắt của Hoàng Kiến Trung lóe lên, sau đó nhìn biển số xe của Trương Trần, sau đó giống như đã khẳng định được điều gì, cười nói: “Anh bạn này, hiện giờ chú tôi đang bận, nếu không thì tôi đưa anh vào trong ngồi, uống cốc trà, tôi sẽ lập tức đi vào báo một tiếng, anh thấy sao?”

“Được thôi!", Trương Trần cũng không nghĩ nhiều, đi theo Hoàng Kiến Trung bước vào trong.

Kiến trúc bên trong quả thật rất thú vị, còn có một hành lang chạy dài, đặc biệt phù hợp để tu thân dưỡng tính, nuôi dưỡng nhân tình!

“Anh bạn, anh uống chén trà trước, tôi đi tìm chú tôi!”, Hoàng Kiến Trung cười nhẹ một tiếng, đưa Trương Trần vào phòng khách, tươi cười rời đi!. truyen bac chien

Thế nhưng, chưa đến năm phút sau, anh ta đã quay lại.

“Xin lỗi nhé anh Trương!”, Hoàng Kiến Trung cười ha ha, nói: “E rằng anh chỉ có thể gặp chú tôi trong mơ thôi!”

Nói xong, Hoàng Kiến Trung võ tay một cái, ngoài cửa ngay lập tức xuất hiện hàng chục người đàn ông to lớn cầm gầy xông vào!

Ngay sau đó, vài người nhà họ Hoàng đều chạy đến!


Chi chính của Hoàng Linh Thành cũng không phải là ít, nhưng chỉ thứ của nhà họ Hoàng lại cực kỳ nhiều, những người này, có thể coi như chỉ thứ của nhà họ Hoàng!

“Ha ha, Trương Trần à Trương Trần, đúng là thiên đường có lối mày không đi, địa ngục không cửa lại chui vào, ngay từ đầu tao đã không dám tin mày là hung thủ phế anh trai tao, nhìn lướt qua biển số xe của mày rồi mới dám khẳng định!”, Hoàng Kiến Trung cười lạnh một tiếng, không còn sự ôn hòa nào trước đóI

Hóa ra, anh ta chỉ muốn giữ chân Trương Trần, sau đó ung dung bắt cá trong chậu!

“Kiến Trung, phí lời với thằng ranh này làm cái gì, dám một mình đến nhà họ Hoàng chúng ta, cứ thẳng tay phế thằng này, sau đó ném cho chó ăn là được!"

“Đúng thế, thăng khốn này, người nhà họ Hoàng cũng dám động vào, đúng là thằng khốn khiếp!”

Người nhà họ Hoàng ai cũng kêu gào không ngừng, có người còn xắn tay áo lên, chỉ hận không thể tự mình ra tay!

Trương Trần bình tĩnh uống trà, mở miệng nói: “Hoàng Linh Thành bảo các người làm à?”


“Hừ, chút chuyện nhỏ này còn phải phiền đến chú tao à, bọn tao phế mày, đương nhiên ông ấy sẽ rất vui rồi!", Hoàng Kiến Trung lạnh lùng cười, vẫy tay: “Làm thịt nó!”

Đám vệ sĩ nhà họ Hoàng không nói một lời, ai cũng cầm dùi cui điện và chân ghế rồi xông lên.

Trương Trần bất đắc dĩ cười, mặc dù cánh tay phải không được làm việc nặng, nhưng đối với đám người này, cũng không thành vấn đề!

Chỉ nhìn thấy anh đạp chân một cái, giống như sói lạc vào bầy dê, chỉ trong chốc lát, phòng khách đã vang lên tiếng la hét!

“Không ổn, Kiến Trung, tên khốn này biết võ, chúng ta đánh giá thấp cậu ta quá rồi, tiếp tục gọi điện kêu người tới đi!”, một người trong gia tộc sợ hãi kêu lên!

“Được!", Hoàng Kiến Trung gật đầu, đây là nhà họ Hoàng, chỉ cần một cuộc điện thoại, không đến ba phút sẽ có thể tập trung hàng trăm người.

Nhưng ba phút, đối với Trương Trần, thật sự là quá dài, dài đến mức, anh có thể giết đám người trong đây mười mấy lần!

Bốp bốp bốp!

Một cú đá đã đạp bay ba người cuối cùng, lòng bàn tay Trương Trần hướng về phía trước, tóm lấy Hoàng Kiến Trung, không hề cho anh ta cơ hội lên tiếng, lập tức giật đứt cánh tay của anh ta.