“Tại sao chứ, lẽ nào chỉ vì Trương Trần sao?”, nghe thấy đối phương có cách nhưng đột nhiên lại từ bỏ, Lý Kim Nguyên cực kỳ sốt ruột!
Những người trước đều là những người có danh tiếng trong ngành y, bọn họ quen biết với Trương Trần thì không. nói làm gì, nhưng người này chỉ mở tiệm thuốc trong một con hẻm nhỏ tại sao ông ta lại không thích tiên chứ?
“Tôi có thể thêm tiền, ông xem bao nhiêu mới đủ, chỉ cần ông đưa ra con số thì chúng ta có thể thương lượng!" Lý Kim Nguyên kích động nằm vai bác sĩ, sự nhẫn nại của ông †a dần biến mất rồi.
Trước kia ông ta cả ngày chỉ biết bận rộn công việc, chỉ có đứa con trai duy nhất này, nếu như Lý Thiên Hoa cả đời tàn phế thì những năm qua ông ta dốc sức làm việc là vì cái gì, cuối cùng lại cho không người khác vậy sao?
“Đây không phải vấn đề tiền bạc, tôi cũng thích tiền!”, bác sĩ thoát ra khỏi cánh tay của Lý Kim Nguyên, nói: “Nhưng tôi cũng là người có lương tâm!”
“Bác sĩ Trương vì Long Quốc mà chịu bao nhiêu uất ức, cuối cùng cũng đánh bại được Hàn y, chỉ vì danh tiếng của Long Quốc mà không màng đến bản thân, tiền với người này có đáng là gì chứ?”
“Tôi hiểu tâm trạng của ông, nhưng nếu như các ông có mâu thuẫn với bác sĩ Trương thì sợ rắng cả ngành y này đều không để ý đến các ông đâu, trừ khi bác sĩ Trương mở miệng nói trước nếu không thì không ai muốn gánh tai tiếng này!”
Lý Kim Nguyên ngây dại ra, ông ta biết răng khi Trương Trần đánh bại Hàn y thì sẽ có tiếng tăm, điều ông ta không ngờ đến là sức ảnh hưởng của Trương Trần lại lớn như vậy!
“Vậy, vậy ra khỏi Hoài Bắc thì sao?”, Lý Kim Nguyên không từ bỏ run rẩy hỏi.
Bác sĩ lắc đầu nói: “Ra khỏi Hoài Bắc có lẽ chỉ có những người làm vì tiền, chỉ là... hiện tại đã không kịp nữa rồi. Anh †a dùng thuật khóa mạch kim nổi tiếng, tôi cũng chỉ thấy trước đây thôi. Nếu như trong vòng 24 giờ không chữa trị kịp thời e răng đời này cậu ta chỉ có thể năm một chỗ!”
Lý Kim Nguyên nhìn sang đứa con đang nãm trên giường bệnh, tim ông như vỡ nát, lẽ nào, thật sự phải đi cầu xin Trương Trần, tên đó thật sự giỏi đến vậy sao?
“Bác sĩ Trương đã không màng đến tai tiếng, vì Long Quốc mà ra mặt, chắc hẳn anh ta không phải là người hẹp hòi, các ông nếu như đắc tội với anh ta thì nhận sai xin lỗi có lẽ anh ta sẽ bỏ qua thôi!”
“Thời gian không còn nhiều nữa rồi, càng kéo dài tình hình càng tồi tệ, các ông suy nghĩ kĩ đi!”, bác sĩ nhắc nhở.
“Cảm ơn ông!”, Lý Kim Nguyên chắp tay cúi đầu, cảm ơn, sau đó cắn chặt răng, đấu tranh nội tâm 3-4 phút mới khàn giọng nói: “Quay lại, đi tìm Trương Trần!”
Hiện tại ông ta chỉ có thể cúi đầu, ông ta không thể để con trai xảy ra chuyện gì được!
Bên trong biệt thự, Trương Trần ngồi bên bàn trà mải mê nghiên cứu thuốc, Phương Thủy Y ngồi bên cạnh ăn bữa sáng. Trương Quốc Hồng vị khách không mời mà đến đang lớn giọng chửi măng, giọng nói đó thật sự đã làm mái nhà rung lên!
“Trương Trần, cái tên sao chổi, vì cậu mà việc kinh doanh của con gái tôi lại thất bại, cậu có phải là con người nữa không?”
Trương Quốc Hồng bóp chặt eo, cổ họng khô khốc liên uống thêm ngụm nước rồi tiếp tục măng chửi!
Điểm mạnh nhất của bà ta chính là dùng mọi thủ đoạn để biến Trương Trần thành một tên thảm hại, không giá trị gì!
Trương Trần sớm đã quen với việc này rồi, đừng nói Trương Quốc Hồng gào thét, dù cho bà ta có phóng hỏa thì anh cũng đi ra khỏi biệt thự mà không hoảng loạn rồi ung dung ngồi xem.
“Mẹ đừng nói nữa, cũng không thể trách Trương Trần được, mẹ không biết được tình hình lúc đó phức tạp như nào đâu!", Phương Thủy Y bình thản nói!
“Con gái yêu của mẹ, con vẫn còn nói giúp tên vô dụng này được, mẹ con ta sao mà khổ đến thế, con nói xem, chuyện này có thể trách mẹ sao?”, Trương Quốc Hồng khóc lóc rên rỉ, làm cho Phương Thủy Y cũng nói không nên lời!
Đột nhiên điện thoại Trương Trần rung lên, Trương Trần xem điện thoại, là tin nhän của Triệu Chí Hào!
“Bác sĩ Trương, Lý Kim Nguyên đã đưa con trai đến tìm cậu rồi!"
Trương Trần thu điện thoại lại, làm xong thuốc mỡ, anh cũng đoán được ông ta sẽ tìm đến, mà còn là buổi sáng!
Dù sao cũng là người có máu mặt ở Giang Lăng, ông ta hạ mình đến cầu xin là điều không thể, chỉ là khi không còn hi vọng nữa mới tìm đến!
Một lát sau, quả nhiên có tiếng gõ cửa!
Trương Quốc Hồng mắng Trương Trần thêm vài câu mới đi mở cửa!