Tiêu Mộng thở dài, từ bỏ phản kháng:
“Được rồi được rồi, anh đừng kêu gào nữa, nói đi,
Vị tổ tông kia đang ở đâu?”
Lưu Diệc Hàn vui mừng, nhưng vẫn nói lạnh lùng như trước:
“Dạ Mị! Phòng 8808!”
Đàm phán thành công, Lưu Diệc Hàn cũng không nói nhiều nữa,
Trực tiếp ngắt máy.
Đột nhiên nhớ lại,
Vừa rồi con nhóc kia nói anh ta cái gì… kêu gào?
Anh ta là động vật sao, vậy mà lại dùng từ đấy cho anh ta?
Con nhóc kia, ăn nói ngày càng to gan.
Tiêu Mộng vuốt tóc, giậm chân.
“A a a a, kiếm trước tôi và các người có thù sao?
Vì sao luôn dày vò tôi tôi tôi tôi…
8808? ĐM, tôi có duyên với căn phòng này à,
Sao luôn là ở căn phòng này…”
Không còn cách nào khác, Tiêu Mộng chỉ có thể nhẫn nhịn nỗi đau da thịt.
Bắt taxi lần nữa, đi đến Dạ Mị.
Đến Dạ Mị, Tiêu Mộng vừa vào cửa,
Liền va phải Ngũ Ca đang thị sát khắp nơi,
Tiêu Mộng cúi đầu, muốn lặng lẽ đi qua,
Ngũ Ca lại tinh mắt, nhìn thất Tiêu Mộng,
Gọi lới tiếng: “Này! Cái đó cái đó… Ai nhỉ?
Cá trắm, hay là cá nheo nhỉ? Chính là cô đó!
Bạn gái của cậu Kim!
Hahaha, cô vẫn đến làm à, tôi còn cho rằng cô đi theo cậu Kim thì từ giờ thoát khỏi bể khổ chứ,
Yên tâm đi em dâu, sau này ở chỗ của anh đây,
Có chuyện gì cứ nói với anh,
Quan hệ của anh và cậu Kim, em cũng hiểu, cực kỳ không tầm thường,
Bạn gái của cậu ấy ở chỗ anh mà còn không được chăm sóc tốt, anh còn mặt mũi gì nữa chứ?”
Tiêu Mộng bị lời của Ngũ Ca làm cho mặt lúc trắng lúc đỏ.
Cá trắm, cá nheo cái gì chứ? Quá đáng quá!
Người ta tên là Tiêu Mộng, có được không?
Trợn mắt coi thường, nhưng Tiêu Mộng cũng không dám tức giận,
Chỉ có thể cố rặn ra cười, nói:
“Ngũ Ca, cậu Kim không phải là bạn trai của tôi, thật đấy.”
Nói xong, trước biểu cảm cực kỳ ngạc nhiên của Ngũ Ca, Tiêu Mộng chạy vào trong.
Một cậu trai nhắc nhở Ngũ Ca: “Ngũ Ca, người ta không phải là cá trắm, cá nheo,
Tôi nhớ ra rồi, cô ta tên là cá hồng!”
Ngũ Ca méo miệng: “Cá hồng cá trắm gì, dù sao cũng đều là một loại cá, nghiêm túc thế làm gì.”
“Đi, đi xem xem, xem xem người phụ nữ của cậu Kim làm gì đó.”
Ngũ Ca cũng coi như rảnh rỗi, nói không có việc, cũng thật sự không có việc gì,
CHƯƠNG 88 TƯ KHẢI CŨNG CÓ LÚC THÂM TÌNH
Tiêu Mộng thở dài, từ bỏ phản kháng:
“Được rồi được rồi, anh đừng kêu gào nữa, nói đi,
Vị tổ tông kia đang ở đâu?”
Lưu Diệc Hàn vui mừng, nhưng vẫn nói lạnh lùng như trước:
“Dạ Mị! Phòng 8808!”
Đàm phán thành công, Lưu Diệc Hàn cũng không nói nhiều nữa,
Trực tiếp ngắt máy.
Đột nhiên nhớ lại,
Vừa rồi con nhóc kia nói anh ta cái gì… kêu gào?
Anh ta là động vật sao, vậy mà lại dùng từ đấy cho anh ta?
Con nhóc kia, ăn nói ngày càng to gan.
Tiêu Mộng vuốt tóc, giậm chân.
“A a a a, kiếm trước tôi và các người có thù sao?
Vì sao luôn dày vò tôi tôi tôi tôi…
8808? ĐM, tôi có duyên với căn phòng này à,
Sao luôn là ở căn phòng này…”
Không còn cách nào khác, Tiêu Mộng chỉ có thể nhẫn nhịn nỗi đau da thịt.
Bắt taxi lần nữa, đi đến Dạ Mị.
Đến Dạ Mị, Tiêu Mộng vừa vào cửa,
Liền va phải Ngũ Ca đang thị sát khắp nơi,
Tiêu Mộng cúi đầu, muốn lặng lẽ đi qua,
Ngũ Ca lại tinh mắt, nhìn thất Tiêu Mộng,
Gọi lới tiếng: “Này! Cái đó cái đó… Ai nhỉ?
Cá trắm, hay là cá nheo nhỉ? Chính là cô đó!
Bạn gái của cậu Kim!
Hahaha, cô vẫn đến làm à, tôi còn cho rằng cô đi theo cậu Kim thì từ giờ thoát khỏi bể khổ chứ,
Yên tâm đi em dâu, sau này ở chỗ của anh đây,
Có chuyện gì cứ nói với anh,
Quan hệ của anh và cậu Kim, em cũng hiểu, cực kỳ không tầm thường,
Bạn gái của cậu ấy ở chỗ anh mà còn không được chăm sóc tốt, anh còn mặt mũi gì nữa chứ?”
Tiêu Mộng bị lời của Ngũ Ca làm cho mặt lúc trắng lúc đỏ.
Cá trắm, cá nheo cái gì chứ? Quá đáng quá!
Người ta tên là Tiêu Mộng, có được không?
Trợn mắt coi thường, nhưng Tiêu Mộng cũng không dám tức giận,
Chỉ có thể cố rặn ra cười, nói:
“Ngũ Ca, cậu Kim không phải là bạn trai của tôi, thật đấy.”
Nói xong, trước biểu cảm cực kỳ ngạc nhiên của Ngũ Ca, Tiêu Mộng chạy vào trong.
Một cậu trai nhắc nhở Ngũ Ca: “Ngũ Ca, người ta không phải là cá trắm, cá nheo,
Tôi nhớ ra rồi, cô ta tên là cá hồng!”
Ngũ Ca méo miệng: “Cá hồng cá trắm gì, dù sao cũng đều là một loại cá, nghiêm túc thế làm gì.”
“Đi, đi xem xem, xem xem người phụ nữ của cậu Kim làm gì đó.”
Ngũ Ca cũng coi như rảnh rỗi, nói không có việc, cũng thật sự không có việc gì,
CHƯƠNG 88 TƯ KHẢI CŨNG CÓ LÚC THÂM TÌNH
Tiêu Mộng thở dài, từ bỏ phản kháng:
“Được rồi được rồi, anh đừng kêu gào nữa, nói đi,
Vị tổ tông kia đang ở đâu?”
Lưu Diệc Hàn vui mừng, nhưng vẫn nói lạnh lùng như trước:
“Dạ Mị! Phòng 8808!”
Đàm phán thành công, Lưu Diệc Hàn cũng không nói nhiều nữa,
Trực tiếp ngắt máy.
Đột nhiên nhớ lại,
Vừa rồi con nhóc kia nói anh ta cái gì… kêu gào?
Anh ta là động vật sao, vậy mà lại dùng từ đấy cho anh ta?
Con nhóc kia, ăn nói ngày càng to gan.
Tiêu Mộng vuốt tóc, giậm chân.
“A a a a, kiếm trước tôi và các người có thù sao?
Vì sao luôn dày vò tôi tôi tôi tôi…
8808? ĐM, tôi có duyên với căn phòng này à,
Sao luôn là ở căn phòng này…”
Không còn cách nào khác, Tiêu Mộng chỉ có thể nhẫn nhịn nỗi đau da thịt.
Bắt taxi lần nữa, đi đến Dạ Mị.
Đến Dạ Mị, Tiêu Mộng vừa vào cửa,
Liền va phải Ngũ Ca đang thị sát khắp nơi,
Tiêu Mộng cúi đầu, muốn lặng lẽ đi qua,
Ngũ Ca lại tinh mắt, nhìn thất Tiêu Mộng,
Gọi lới tiếng: “Này! Cái đó cái đó… Ai nhỉ?
Cá trắm, hay là cá nheo nhỉ? Chính là cô đó!
Bạn gái của cậu Kim!
Hahaha, cô vẫn đến làm à, tôi còn cho rằng cô đi theo cậu Kim thì từ giờ thoát khỏi bể khổ chứ,
Yên tâm đi em dâu, sau này ở chỗ của anh đây,
Có chuyện gì cứ nói với anh,
Quan hệ của anh và cậu Kim, em cũng hiểu, cực kỳ không tầm thường,
Bạn gái của cậu ấy ở chỗ anh mà còn không được chăm sóc tốt, anh còn mặt mũi gì nữa chứ?”
Tiêu Mộng bị lời của Ngũ Ca làm cho mặt lúc trắng lúc đỏ.
Cá trắm, cá nheo cái gì chứ? Quá đáng quá!
Người ta tên là Tiêu Mộng, có được không?
Trợn mắt coi thường, nhưng Tiêu Mộng cũng không dám tức giận,
Chỉ có thể cố rặn ra cười, nói:
“Ngũ Ca, cậu Kim không phải là bạn trai của tôi, thật đấy.”
Nói xong, trước biểu cảm cực kỳ ngạc nhiên của Ngũ Ca, Tiêu Mộng chạy vào trong.
Một cậu trai nhắc nhở Ngũ Ca: “Ngũ Ca, người ta không phải là cá trắm, cá nheo,
Tôi nhớ ra rồi, cô ta tên là cá hồng!”
Ngũ Ca méo miệng: “Cá hồng cá trắm gì, dù sao cũng đều là một loại cá, nghiêm túc thế làm gì.”
“Đi, đi xem xem, xem xem người phụ nữ của cậu Kim làm gì đó.”
Ngũ Ca cũng coi như rảnh rỗi, nói không có việc, cũng thật sự không có việc gì,