Trần Tư Khải thở dài, trực tiếp vào phòng tắm, gọi một tiếng cho Lôi Bạc bên ngoài trước: “Bạc, cậu muốn uống gì? Muốn uống gì, cậu trực tiếp ấn phím, để trợ lý đưa vào.Tìm Tố Chân là được!"
Nghĩ đến, cái cô nhóc Tiêu Mộng kia đang nổi nóng, anh cũng không dám sai cô đưa đồ vào.
Trần Tư Khải đứng dưới vòi nước, tắm rửa.
Nhìn người anh em nhỏ đáng thương bên dưới của mình, anh không ngừng thở dài.
Khó chịu chết đi được a a a a...
Thời gian chịu tra tấn, lúc nào kết thúc đây!
Lúc Trần Tư Khải vội vàng tắm nước lạnh, thay quần áo mới đứng trước mặt Lôi Bạc, Lôi Bạc đã uống hết hai cốc cà phê nóng, xem xong hai quyển tạp chí rồi.
"Ơ, mỹ nam đi tắm, quả nhiên là lại tràn ngập tinh thần.
Tư Khải, cậu vừa rồi bị ai đánh lén vậy?
Trên đời này, còn có người lớn mật như thế, dám dội cậu?"
Không hỏi còn tốt, vừa hỏi, khuôn mặt Trần Tư Khải lại dài ra.
Rút một điếu thuốc, đốt, hít sâu mấy hơi, Trần Tư Khải mới âm trầm nói: “Ai cho cậu tìm tôi lúc này?
Cậu chọn thời gian khác đến không được sao?
Sao cậu làm người ta chán ghét như Kim Lân vậy?
Tối nay, theo tôi đi chơi khúc côn cầu."
"Cái gì! Khúc côn cầu!"
Lôi Bạc sợ tới mức lông mi mãnh liệt run lên.
Đó là muốn mạng đó.
Nếu như chơi khúc côn cầu, anh ta có thể bị Tư Khải đánh thành si ngốc luôn.
Cái trò chơi khúc côn câu này, khảo nghiệm nhất là năng lực và khả năng đối kháng, mặc dù có đeo giáp nhưng bị đánh đến hôn mê bất tỉnh cũng có khối người.
Môi Lôi Bạc không có tiền đồ run lên, nói:
"Tiểu tử, không thể ác như vậy chứ, tôi đắc tội với cậu chỗ nào, cậu lại muốn đòi mạng tôi như vậy? Tôi không phải chỉ là đến công ty tìm cậu nói chuyện thôi sao?
Trước khi tôi tới không phải cũng đã gọi điện thoại cho cậu sao?
Như vậy cũng đắc tội với cậu?"
Trần Tư Khải lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn: “Còn không! Lúc cậu đến, là lúc tôi muốn tâm đầu ý hợp, người phụ nữ đói khát khó nhịn của tôi vừa nghe thấy cậu muốn đến, dục vọng khó nhịn, trực tiếp dội nước trà lên đầu tôi. Tôi đây chén trà cũng không uống được, còn không phải tại cậu? Cậu cũng biết, phụ nữ dục cầu bất mãn, rất điên cuồng."
Nấc!
Lôi Bạc như bị sét đánh bả vai run rẩy.
"Còn có... người phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng mượn cậu trêu đùa?
Sao tôi cảm thấy cậu nói không thật?"
Con người hẹp dài của Trần Tư Khải lóe lên.
CHƯƠNG 79: CÔ ĐƯA ĐƠN XIN THÔI VIỆC
Trần Tư Khải thở dài, trực tiếp vào phòng tắm, gọi một tiếng cho Lôi Bạc bên ngoài trước: “Bạc, cậu muốn uống gì? Muốn uống gì, cậu trực tiếp ấn phím, để trợ lý đưa vào.Tìm Tố Chân là được!"
Nghĩ đến, cái cô nhóc Tiêu Mộng kia đang nổi nóng, anh cũng không dám sai cô đưa đồ vào.
Trần Tư Khải đứng dưới vòi nước, tắm rửa.
Nhìn người anh em nhỏ đáng thương bên dưới của mình, anh không ngừng thở dài.
Khó chịu chết đi được a a a a...
Thời gian chịu tra tấn, lúc nào kết thúc đây!
Lúc Trần Tư Khải vội vàng tắm nước lạnh, thay quần áo mới đứng trước mặt Lôi Bạc, Lôi Bạc đã uống hết hai cốc cà phê nóng, xem xong hai quyển tạp chí rồi.
"Ơ, mỹ nam đi tắm, quả nhiên là lại tràn ngập tinh thần.
Tư Khải, cậu vừa rồi bị ai đánh lén vậy?
Trên đời này, còn có người lớn mật như thế, dám dội cậu?"
Không hỏi còn tốt, vừa hỏi, khuôn mặt Trần Tư Khải lại dài ra.
Rút một điếu thuốc, đốt, hít sâu mấy hơi, Trần Tư Khải mới âm trầm nói: “Ai cho cậu tìm tôi lúc này?
Cậu chọn thời gian khác đến không được sao?
Sao cậu làm người ta chán ghét như Kim Lân vậy?
Tối nay, theo tôi đi chơi khúc côn cầu."
"Cái gì! Khúc côn cầu!"
Lôi Bạc sợ tới mức lông mi mãnh liệt run lên.
Đó là muốn mạng đó.
Nếu như chơi khúc côn cầu, anh ta có thể bị Tư Khải đánh thành si ngốc luôn.
Cái trò chơi khúc côn câu này, khảo nghiệm nhất là năng lực và khả năng đối kháng, mặc dù có đeo giáp nhưng bị đánh đến hôn mê bất tỉnh cũng có khối người.
Môi Lôi Bạc không có tiền đồ run lên, nói:
"Tiểu tử, không thể ác như vậy chứ, tôi đắc tội với cậu chỗ nào, cậu lại muốn đòi mạng tôi như vậy? Tôi không phải chỉ là đến công ty tìm cậu nói chuyện thôi sao?
Trước khi tôi tới không phải cũng đã gọi điện thoại cho cậu sao?
Như vậy cũng đắc tội với cậu?"
Trần Tư Khải lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn: “Còn không! Lúc cậu đến, là lúc tôi muốn tâm đầu ý hợp, người phụ nữ đói khát khó nhịn của tôi vừa nghe thấy cậu muốn đến, dục vọng khó nhịn, trực tiếp dội nước trà lên đầu tôi. Tôi đây chén trà cũng không uống được, còn không phải tại cậu? Cậu cũng biết, phụ nữ dục cầu bất mãn, rất điên cuồng."
Nấc!
Lôi Bạc như bị sét đánh bả vai run rẩy.
"Còn có... người phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng mượn cậu trêu đùa?
Sao tôi cảm thấy cậu nói không thật?"
Con người hẹp dài của Trần Tư Khải lóe lên.
CHƯƠNG 79: CÔ ĐƯA ĐƠN XIN THÔI VIỆC
Trần Tư Khải thở dài, trực tiếp vào phòng tắm, gọi một tiếng cho Lôi Bạc bên ngoài trước: “Bạc, cậu muốn uống gì? Muốn uống gì, cậu trực tiếp ấn phím, để trợ lý đưa vào.Tìm Tố Chân là được!"
Nghĩ đến, cái cô nhóc Tiêu Mộng kia đang nổi nóng, anh cũng không dám sai cô đưa đồ vào.
Trần Tư Khải đứng dưới vòi nước, tắm rửa.
Nhìn người anh em nhỏ đáng thương bên dưới của mình, anh không ngừng thở dài.
Khó chịu chết đi được a a a a...
Thời gian chịu tra tấn, lúc nào kết thúc đây!
Lúc Trần Tư Khải vội vàng tắm nước lạnh, thay quần áo mới đứng trước mặt Lôi Bạc, Lôi Bạc đã uống hết hai cốc cà phê nóng, xem xong hai quyển tạp chí rồi.
"Ơ, mỹ nam đi tắm, quả nhiên là lại tràn ngập tinh thần.
Tư Khải, cậu vừa rồi bị ai đánh lén vậy?
Trên đời này, còn có người lớn mật như thế, dám dội cậu?"
Không hỏi còn tốt, vừa hỏi, khuôn mặt Trần Tư Khải lại dài ra.
Rút một điếu thuốc, đốt, hít sâu mấy hơi, Trần Tư Khải mới âm trầm nói: “Ai cho cậu tìm tôi lúc này?
Cậu chọn thời gian khác đến không được sao?
Sao cậu làm người ta chán ghét như Kim Lân vậy?
Tối nay, theo tôi đi chơi khúc côn cầu."
"Cái gì! Khúc côn cầu!"
Lôi Bạc sợ tới mức lông mi mãnh liệt run lên.
Đó là muốn mạng đó.
Nếu như chơi khúc côn cầu, anh ta có thể bị Tư Khải đánh thành si ngốc luôn.
Cái trò chơi khúc côn câu này, khảo nghiệm nhất là năng lực và khả năng đối kháng, mặc dù có đeo giáp nhưng bị đánh đến hôn mê bất tỉnh cũng có khối người.
Môi Lôi Bạc không có tiền đồ run lên, nói:
"Tiểu tử, không thể ác như vậy chứ, tôi đắc tội với cậu chỗ nào, cậu lại muốn đòi mạng tôi như vậy? Tôi không phải chỉ là đến công ty tìm cậu nói chuyện thôi sao?
Trước khi tôi tới không phải cũng đã gọi điện thoại cho cậu sao?
Như vậy cũng đắc tội với cậu?"
Trần Tư Khải lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn: “Còn không! Lúc cậu đến, là lúc tôi muốn tâm đầu ý hợp, người phụ nữ đói khát khó nhịn của tôi vừa nghe thấy cậu muốn đến, dục vọng khó nhịn, trực tiếp dội nước trà lên đầu tôi. Tôi đây chén trà cũng không uống được, còn không phải tại cậu? Cậu cũng biết, phụ nữ dục cầu bất mãn, rất điên cuồng."
Nấc!
Lôi Bạc như bị sét đánh bả vai run rẩy.
"Còn có... người phụ nữ chưa thỏa mãn dục vọng mượn cậu trêu đùa?
Sao tôi cảm thấy cậu nói không thật?"
Con người hẹp dài của Trần Tư Khải lóe lên.