Càng nhục nhã hơn là, vậy mà cô lại đắm chìm trong đó, nếm trải sự vui vẻ thuộc về phụ nữ.
Thế nên, giây phút này, Tiêu Mộng bắt đầu căm hận Trần Tư Khải, càng thêm căm hận bản thân kém cỏi.
“Anh… Rốt cuộc anh coi tôi là gì? Là đồ chơi bị anh tùy tiện bắt nạt sao? Anh đã có Anna rồi, sao anh còn tiếp tục bắt nạt tôi? Sau này anh đừng chạm vào rôi nữa, anh đói khát thì đi tìm Anna của anh đi, dù sao anh và tôi cũng là hai người không liên quan. Hôm nay tôi nói thẳng, nói rõ ràng luôn, sau này anh đừng có tới trêu chọc tôi nữa.”
Trái tim của Trần Tư Khải như bị bóp nát.
Đây là điều anh ta chưa từng gặp qua.
Trước kia anh ta từng có rất nhiều phụ nữ, cho dù họ khóc thế nào, nháo sự thế nào, quyến rũ thế nào đều không thể khiến lòng anh ta có chút xao động!
Nhưng những lời này của Tiêu Mộng lại khiến trái tim anh ta thắt chặt lại.
Trần Tư Khải điều chỉnh lại, nói:”Bây giờ tôi chính thức nói với em, em không phải là đồ chơi của tôi, em là người phụ nữ của Trần Tư Khải tôi!”
“Hừ, tôi mới không thèm làm người phụ nữ của anh, tôi không có cảnh giới cao thượng đó, anh đừng có để ý tới tôi, coi như tôi xin anh đó.”
“Không được. Trên người em có dấu ấn của tôi, tôi không thể nhường em cho người khác. Không phải đã nói có thời hạn 3 tháng sao? Em không thể nói lời không giữ lấy lời.”
“Anh đã có Anna rồi…”
“Tôi và cô ta, chẳng qua là diễn kịch…”
“Bớt nói những từ làm trò diễn kịch, đám đàn ông đều thích dùng từ này để lừa phụ nữ! Anna người ta đã nói rồi, hai người sắp truyền ra tin tốt rồi, sắp kết hôn rồi hả? Nếu anh đã sắp kết hôn, ba tháng kia của chúng ta liền trực tiếp vô hiệu.”
“Cô ta nói kết hôn liền kết hôn? Nếu cô ta kết hôn với lợn, vậy thì coi như cô ta nói là được. Nhưng muốn kết hôn với tôi, vậy thì không phải một mình cô ta nói là được! Tôi và cô ta chỉ là quan hệ hợp tác.”
“Hừ, ai tin chứ? Dù sao sau này anh cũng đừng tới trêu chọc tôi nữa là được.”
“Điều này tôi không làm được…” Trần Tư Khải khẽ cười, mặt dày ôm chặt lấy Tiêu Mộng, bàn tay vuốt ve nơi đầy đặn của cô, nói:”Bây giờ tôi chỉ có một người phụ nữ là em, không trêu chọc em, tôi tìm ai âu yếm đây? Em cũng không thể trơ mắt nhìn tôi đói khát chứ? Được rồi, em kiên định một chút là được, tôi vãn đang theo đuổi Tiêu Mộng.”
Tiêu Mộng bị những hành động trêu chọc quen thuộc của Trần Tư Khải làm cho cả người nóng lên, mặt đỏ bừng sắp nhỏ ra máu, từ chối người đàn ông cao lớn, nói:”Anh đừng như này… Anh đừng có dây dưa với tôi nữa…”
“Không thể! Còn nữa, tôi nói cho em biết, em đừng có ngây ngốc uống rượu linh tinh nữa, em có biết tối qua vì sao tôi xông vào nhà Kim Lân không? Cái đồ ngốc nhà em, nếu tôi đến muộn một chút, em liền bị Kim Lân thịt mất rồi! Kim Lân là người đàn ông bình thường, sau này em có ý thức đề phòng cậu ta đi.”
Tiêu Mộng giật mình, hơi nghĩ lại, nếu cô uống say, lại bị Kim Lân mơ mơ hồ hồ thịt mất… Vậy cuộc đời cô quá bi thảm rồi.
Thế nên, Tiêu Mộng đổ mồ hôi lạnh, ngoan ngoãn gật đầu:”Ừ, ừ, tôi biết rồi.”
Sau khi đồng ý như đứa học sinh ngoan, cô mới phản ứng lại, đôi mắt tròn xoe buồn bực oán trách:”Tôi có thế nào không cần anh quản! Cần anh phải dạy sao? Tôi thích như nào thì làm như thế!”
Trần Tư Khải véo má cô, híp mắt lại, nói:”Nếu em dám liếc mắt đưa tình với tên đàn ông khác, tôi sẽ phạt em thật nặng!”
Cả người Tiêu Mộng lạnh run.