Trần Tư Khải híp mắt lại, ngẫm lại lời Anna nói.
Ba anh ta bảo cô ta tới?
Haha, quả nhiên, Anna rất biết cách, cô ta tới tìm ba anh ta trước.
Quả nhiên ông cụ nhìn trúng bối cảnh của Anna, quả nhiên là ngầm cho phép cô ta.
“Sao? Anh Trần không chào đón tôi sao?”
Trần Tư Khải khẽ gật đầu: “Đương nhiên là chào đón.”
“Vậy anh còn không giúp tôi mang hành lý vào?” Anna cười tinh nghịch.
Trần Tư Khải do dự một lúc: “Tôi chào đón cô Anna tới nước V khảo sát, thế nhưng, nhà tôi không tiện để cô ở, điều kiện không quá tốt. Không bằng như này, tôi sắp xếp khách sạn tốt nhất cho cô. Khang Tử, điều xe tới! Tôi tự mình đưa cô Anna tới khách sạn 5 sao.”
Trần Tư Khải nhanh chóng nói, căn bản không cho Anna thời gian để phản đối, kéo hành lý của cô ta đi về phía xe.
Anna rất thông minh, híp mắt lại, nhìn bóng lưng Trần Tư Khải, cười lạnh một tiếng.
Ồ, không chào đón tôi tới, không muốn tôi vào nhà anh ở? Trần Tư Khải, anh tưởng người đàn ông mà công chúa băng đảng như tôi nhìn trúng lại có thể từ chối tôi sao? Chúng ta, có thể thử xem.
Trần Tư Khải túm lấy Khang Tử, nói nhỏ bên tai anh ta: “Cậu đi đón Tiêu Mộng đi làm, hôm qua tôi nói với cô ấy là tới đón cô ấy. Bây giờ, nhìn tình trạng này, tôi phải đối phó với cô chủ băng đảng trước, cậu đi đón Mộng. Đúng rồi, nhóc kia thường ngủ vùi, nếu cô ấy không ra khỏi nhà thì cậu gọi điện cho cô ấy. Chú ý an toàn.”
Nói xong, Trần Tư Khải nhanh chóng lên xe.
Chiếc xe chở Anna đi xa, Khang Tử mới phản ứng lại.
“ĐM, lại bảo tôi đi phục vụ người phụ nữ kia! Số tôi làm sao thế này, tôi nên đi xuyên mưa bom bão đạn cùng cậu chủ chứ, dựa vào đâu mà đường đường là anh Khang như tôi mà phải đi đón người phụ nữ Tiêu Mộng kia? Đây không phải là dùng dao mổ trâu giết gà sao? Quá không biết trọng người tài!”
Khang Tử bất lực, khua tay với mấy tên đàn em: “Mấy người đừng ngơ ngác nữa, mau đi theo cậu chủ! Chú ý bảo vệ an toàn cho cậu chủ! Mấy ngày tới tăng cường cảnh giác!”
Công chúa băng đảng tới nước V, nhất định phải tăng thêm biện pháp bảo vệ, nhỡ nào cô Anna xảy ra chuyện gì ở nước V, Chính Hổ Đường bọn họ phải chịu trách nhiệm.
Khang Tử lái xe tới đầu ngõ nhà Tiêu Mộng.
Cậu chủ cũng thật là, bao nhiêu việc quan trọng cần làm, vậy mà anh ta còn phải đi đón cô nhóc này.
“Cậu chủ sẽ không thật lòng yêu cô nhóc này chứ? Nếu thật là như thế, chuyện về sau thật sự khó làm.”
Tiêu Mộng có gia cảnh bình thường, làm sao có thể bước vào cửa của gia tộc tổ chức xã hội đen chứ? Làm sao có thể giành được sự đồng ý của ông cụ Trần chứ? Làm sao có thể chống lại được kẻ địch lớn mạnh như Anna chứ?
*** Quả nhiên như Trần Tư Khải tính toán, cô nhóc Tiêu Mộng này lại ngủ quên.
Khang Tử nhìn đồng hồ, đã 8 giờ 50 phút rồi, vậy mà còn chưa thấy bóng dáng Tiêu Mông đâu.
Khang Tử bắt đầu gọi điện cho Tiêu Mộng, vậy mà cô nhóc kia còn đang đánh răng.
10 phút sau, Tiêu Mộng mới hoảng hốt kẹp tóc lên, chạy về phía bên này.
“Cô thật là lười, cô xem xem mấy giờ rồi? Quá chậm trễ!” Khang Tử tức giận oán trách.