Cô có thể yên tâm với đàn anh rồi.
“Không phải là anh mời em tham gia tiệc sinh nhật anh sao? Em có thời gian không? Mãi vẫn chưa thấy em trả lời anh.”
(⊙_⊙) Tiêu Mộng ra sức dụi mắt.
Cô không nhìn nhầm chứ?
Vậy mà đàn anh lại mời cô tham gia tiệc sinh nhật của anh ta?
Chuyện này… Chuyện này… Sao cô không biết?
Cô không có nhìn thấy tin tương tự!
Tiêu Mộng lập tức kích động, kích động tới đỏ bừng cả mặt, đến tai cô cũng đỏ lên.
“Đàn anh, em đi, nhất định em sẽ đi! Trời ạ, ở đâu thế?”
“Tối ngày kia, ở nhà anh. Em gọi cả Lam Nhạn bạn thân em cùng đi nhé.”
Yeah, yeah! Đàn anh mời cô tham gia tiệc ở nhà anh ta!
Tiêu Mộng kích động tới mức suýt chút nữa nhảy cẫng lên.
Sau khi mừng rỡ xong, đột nhiên cô lại ủ rũ.
Cái gì? Cái gì? Ngày kia?
Ngày kia cô còn đang ở Ý!
Cô phải đi Ý công tác 1 tuần!
Trời ơi, chuyện gì thế này?
Cơ hội ngàn năm có một như này, lẽ nào cô lại bỏ lỡ sao?
Huhuhu… Trên thế giới này còn có ai đen đủi hơn cô không?
Có hay không? Có hay không?
“Đàn anh, ngại quá… Công ty em đang làm phái em đi công tác, em không thể đi được. Em rất buồn, chờ em về sẽ mua quà riêng cho anh nhé.” Còn đính thêm cả icon khóc lóc.
“Haizz, vậy thì thật tiếc quá. Thế nhưng không sao, chờ em về rồi chúng ta lại liên lạc.”
Tiêu Mộng nắm chặt điện thoại, chỉ còn thấy cực kỳ buồn phiền.
“Sao thế, biểu cảm gì đây? Có phải là muốn đi vệ sinh không? Bên kia, nhà vệ sinh ở rất gần.”
Trần Tư Khải buông laptop xuống, nhìn về phía Tiêu Mộng đang muốn khóc.
Tiêu Mộng hung dữ trừng mắt nhìn Trần Tư Khải, nói: “Anh mới buồn đi vệ sinh ý! Vì sao chúng ta không đi công tác muộn vài hôm? Vì sao?”
Vì sao cứ phải đúng vào ngày sinh nhật đàn anh Mạc Sùng Dương chứ?
Trần Tư Khải nghĩ một lát, hơi nhíu mày lại, nói: “Thật ra vốn dĩ kế hoạch là tuần sau mới đi, tôi lâm thời đẩy lên hôm nay.”
“Á! Vì sao chứ? Sao anh lại sửa đổi kế hoạch chứ? Tuần sau tốt lắm mà! Anh thật là! Đáng ghét chết mất!”
Trên đời này, người khiến người khác đáng ghét nhất không thể là ai khác ngoài Trần gấu xấu xa!
Nếu không thay đổi thời gian, cô còn có thể hạnh phúc tham gia tiệc sinh nhật của đàn anh.
Trần Tư Khải nhướn mày, nói: “Chẳng vì sao cả, tôi muốn sắp xếp như thế. Nếu em bất mãn, em có thể thử bò lên đầu tôi mà ngồi, em làm cấp trên thì em có thể thay đổi quyết định của tôi.”