Sự Ấm Áp Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Chương 11: Ba người đàn ông choáng váng




Lôi Bạc cũng bị sốc bởi những lời này, bàn tay vô thức che xuống phía dưới.

Phốc

Lưu Diệc Hàn phun ra một ngụm rượu, vẻ mặt chật vật.

"Ai nha, các cậu nghĩ lung tung gì vậy… Ly rượu của tôi…”

"Tôi nói là thay đổi khẩu vị không phải để các cậu nghĩ cực đoan và xấu xa như vậy…”

Kim Lân và Lôi Bạc lập tức vỗ ngực thở phào: “Không phải là tốt, không phải là tốt!”

Kim Lân lắc đầu: "Anh em chúng ta ở trong đám phụ nữ uy lực nhiều năm như vậy, chưa hề nghĩ bị một người đàn ông làm, lại đáng sợ như vậy!”

Lôi Bạc cũng nói: "Điều quan trọng nhất ở đây là đối phương lại là Tư Khải, một người đàn ông yêu nghiệt, cũng không biết làm tình với cậu ta, tôi là công, hay cậu ta là công.”

Da mặt Lưu Diệc Hàn co rút, vỗ vỗ bàn: "Này này này! Hai người các cậu! Đừng có làm tôi buồn nôn có được không?”

Lưu Diệc Hàn cực kỳ bài xích tình yêu nam nam, ở nước ngoài nhìn thấy hai người đàn ông thân mật đi bên nhau, anh ta liền nhổ nước miếng.

Kim Lân và Lôi Bạc cùng cười nham hiểm một tiếng, trêu Lưu Diệc Hàn đủ rồi, lúc này mới húng thú dào dạt nhìn anh ta, khai thác thông tin:

"Nói nhanh lên một chút, Tư Khải thiếu gia của chúng ta tại sao lại thay đổi khẩu vị?”

"Cậu ta... Mấy ngày nay cậu ta rất chú ý đến một học sinh vừa mới tốt nghiệp trung học…”

"Phốc "

Lúc này, Kim Lân và Lôi Bạc vừa mới uống một ngụm rượu vào miệng, rất cả đều phun ra.

"Học sinh vừa tốt nghiệp trung học?!!!"

Giọng điệu đều cao lên một cách vô thức, đôi mắt cũng lớn hơn.

"Có lầm không? Học sinh vừa tốt nghiệp trung học? Chuyện này cũng, chuyện này cũng quá vô lý đi!”

Lưu Diệc Hàn nhíu mày: "Không biết nha, không biết vì sao Tư Khải đột nhiên lại chú ý đến cô nhóc kia. Nhưng, nói thật, dáng dấp của cô nhóc kia rất đẹp, rất hấp dẫn!”

Kim Lân và Lôi Bạc nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào Lưu Diệc Hàn, cảnh cáo anh ta: "Này, Diệc Hàn, không phải hù dọa cậu, đây là muốn tốt cho cậu. Cậu tuyệt đối đừng có tranh giành phụ nữ với Tư Khải, tên đó, tính cách cậu cũng biết. Nếu tranh giành phụ nữ với Tư Khải, vậy cũng giống như chết không có chỗ chôn. Cậu còn nhớ không? Hồi học trung học, biệt danh của Tư Khải là gì nhỉ?”

Lôi Bạc gật đầu, bổ sung: "Tôi nhớ, tất cả đều gọi Tư Khải của chúng ta là Cá Mập!”

Kim Lân gật đầu liên tục: "Đúng đúng đúng, hơn nữa còn là một con cá mập nghiêng nước nghiêng thành!”

Lưu Diệc Hàn nhe răng cười hai tiếng: "Các cậu thật đúng là nghĩ lung tung, buôn chuyện còn nhiều hơn so với phụ nữ! Tôi ăn no rửng mỡ sao? Tranh giành phụ nữ với Tư Khải? Tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa! Ý của tôi là, cô nhóc mà Tư Khải chú ý rất hấp dẫn, rất ngọt ngào, chính là như vậy, loại trong sáng đến mức không thể trong sáng hơn được, các cậu hiểu chưa?”

CHƯƠNG 11: BA NGƯỜI ĐÀN ÔNG CHOÁNG VÁNG

Lôi Bạc cũng bị sốc bởi những lời này, bàn tay vô thức che xuống phía dưới.

Phốc

Lưu Diệc Hàn phun ra một ngụm rượu, vẻ mặt chật vật.

"Ai nha, các cậu nghĩ lung tung gì vậy… Ly rượu của tôi…”

"Tôi nói là thay đổi khẩu vị không phải để các cậu nghĩ cực đoan và xấu xa như vậy…”

Kim Lân và Lôi Bạc lập tức vỗ ngực thở phào: “Không phải là tốt, không phải là tốt!”

Kim Lân lắc đầu: "Anh em chúng ta ở trong đám phụ nữ uy lực nhiều năm như vậy, chưa hề nghĩ bị một người đàn ông làm, lại đáng sợ như vậy!”

Lôi Bạc cũng nói: "Điều quan trọng nhất ở đây là đối phương lại là Tư Khải, một người đàn ông yêu nghiệt, cũng không biết làm tình với cậu ta, tôi là công, hay cậu ta là công.”

Da mặt Lưu Diệc Hàn co rút, vỗ vỗ bàn: "Này này này! Hai người các cậu! Đừng có làm tôi buồn nôn có được không?”

Lưu Diệc Hàn cực kỳ bài xích tình yêu nam nam, ở nước ngoài nhìn thấy hai người đàn ông thân mật đi bên nhau, anh ta liền nhổ nước miếng.

Kim Lân và Lôi Bạc cùng cười nham hiểm một tiếng, trêu Lưu Diệc Hàn đủ rồi, lúc này mới húng thú dào dạt nhìn anh ta, khai thác thông tin:

"Nói nhanh lên một chút, Tư Khải thiếu gia của chúng ta tại sao lại thay đổi khẩu vị?”

"Cậu ta... Mấy ngày nay cậu ta rất chú ý đến một học sinh vừa mới tốt nghiệp trung học…”

"Phốc "

Lúc này, Kim Lân và Lôi Bạc vừa mới uống một ngụm rượu vào miệng, rất cả đều phun ra.

"Học sinh vừa tốt nghiệp trung học?!!!"

Giọng điệu đều cao lên một cách vô thức, đôi mắt cũng lớn hơn.

"Có lầm không? Học sinh vừa tốt nghiệp trung học? Chuyện này cũng, chuyện này cũng quá vô lý đi!”

Lưu Diệc Hàn nhíu mày: "Không biết nha, không biết vì sao Tư Khải đột nhiên lại chú ý đến cô nhóc kia. Nhưng, nói thật, dáng dấp của cô nhóc kia rất đẹp, rất hấp dẫn!”

Kim Lân và Lôi Bạc nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào Lưu Diệc Hàn, cảnh cáo anh ta: "Này, Diệc Hàn, không phải hù dọa cậu, đây là muốn tốt cho cậu. Cậu tuyệt đối đừng có tranh giành phụ nữ với Tư Khải, tên đó, tính cách cậu cũng biết. Nếu tranh giành phụ nữ với Tư Khải, vậy cũng giống như chết không có chỗ chôn. Cậu còn nhớ không? Hồi học trung học, biệt danh của Tư Khải là gì nhỉ?”

Lôi Bạc gật đầu, bổ sung: "Tôi nhớ, tất cả đều gọi Tư Khải của chúng ta là Cá Mập!”

Kim Lân gật đầu liên tục: "Đúng đúng đúng, hơn nữa còn là một con cá mập nghiêng nước nghiêng thành!”

Lưu Diệc Hàn nhe răng cười hai tiếng: "Các cậu thật đúng là nghĩ lung tung, buôn chuyện còn nhiều hơn so với phụ nữ! Tôi ăn no rửng mỡ sao? Tranh giành phụ nữ với Tư Khải? Tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa! Ý của tôi là, cô nhóc mà Tư Khải chú ý rất hấp dẫn, rất ngọt ngào, chính là như vậy, loại trong sáng đến mức không thể trong sáng hơn được, các cậu hiểu chưa?”

CHƯƠNG 11: BA NGƯỜI ĐÀN ÔNG CHOÁNG VÁNG

Lôi Bạc cũng bị sốc bởi những lời này, bàn tay vô thức che xuống phía dưới.

Phốc

Lưu Diệc Hàn phun ra một ngụm rượu, vẻ mặt chật vật.

"Ai nha, các cậu nghĩ lung tung gì vậy… Ly rượu của tôi…”

"Tôi nói là thay đổi khẩu vị không phải để các cậu nghĩ cực đoan và xấu xa như vậy…”

Kim Lân và Lôi Bạc lập tức vỗ ngực thở phào: “Không phải là tốt, không phải là tốt!”

Kim Lân lắc đầu: "Anh em chúng ta ở trong đám phụ nữ uy lực nhiều năm như vậy, chưa hề nghĩ bị một người đàn ông làm, lại đáng sợ như vậy!”

Lôi Bạc cũng nói: "Điều quan trọng nhất ở đây là đối phương lại là Tư Khải, một người đàn ông yêu nghiệt, cũng không biết làm tình với cậu ta, tôi là công, hay cậu ta là công.”

Da mặt Lưu Diệc Hàn co rút, vỗ vỗ bàn: "Này này này! Hai người các cậu! Đừng có làm tôi buồn nôn có được không?”

Lưu Diệc Hàn cực kỳ bài xích tình yêu nam nam, ở nước ngoài nhìn thấy hai người đàn ông thân mật đi bên nhau, anh ta liền nhổ nước miếng.

Kim Lân và Lôi Bạc cùng cười nham hiểm một tiếng, trêu Lưu Diệc Hàn đủ rồi, lúc này mới húng thú dào dạt nhìn anh ta, khai thác thông tin:

"Nói nhanh lên một chút, Tư Khải thiếu gia của chúng ta tại sao lại thay đổi khẩu vị?”

"Cậu ta... Mấy ngày nay cậu ta rất chú ý đến một học sinh vừa mới tốt nghiệp trung học…”

"Phốc "

Lúc này, Kim Lân và Lôi Bạc vừa mới uống một ngụm rượu vào miệng, rất cả đều phun ra.

"Học sinh vừa tốt nghiệp trung học?!!!"

Giọng điệu đều cao lên một cách vô thức, đôi mắt cũng lớn hơn.

"Có lầm không? Học sinh vừa tốt nghiệp trung học? Chuyện này cũng, chuyện này cũng quá vô lý đi!”

Lưu Diệc Hàn nhíu mày: "Không biết nha, không biết vì sao Tư Khải đột nhiên lại chú ý đến cô nhóc kia. Nhưng, nói thật, dáng dấp của cô nhóc kia rất đẹp, rất hấp dẫn!”

Kim Lân và Lôi Bạc nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào Lưu Diệc Hàn, cảnh cáo anh ta: "Này, Diệc Hàn, không phải hù dọa cậu, đây là muốn tốt cho cậu. Cậu tuyệt đối đừng có tranh giành phụ nữ với Tư Khải, tên đó, tính cách cậu cũng biết. Nếu tranh giành phụ nữ với Tư Khải, vậy cũng giống như chết không có chỗ chôn. Cậu còn nhớ không? Hồi học trung học, biệt danh của Tư Khải là gì nhỉ?”

Lôi Bạc gật đầu, bổ sung: "Tôi nhớ, tất cả đều gọi Tư Khải của chúng ta là Cá Mập!”

Kim Lân gật đầu liên tục: "Đúng đúng đúng, hơn nữa còn là một con cá mập nghiêng nước nghiêng thành!”

Lưu Diệc Hàn nhe răng cười hai tiếng: "Các cậu thật đúng là nghĩ lung tung, buôn chuyện còn nhiều hơn so với phụ nữ! Tôi ăn no rửng mỡ sao? Tranh giành phụ nữ với Tư Khải? Tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa! Ý của tôi là, cô nhóc mà Tư Khải chú ý rất hấp dẫn, rất ngọt ngào, chính là như vậy, loại trong sáng đến mức không thể trong sáng hơn được, các cậu hiểu chưa?”