Streamer Kinh Dị Đến Từ Địa Ngục

Chương 12: Mày thử tiến lên một bước tao xem




Dịch: Hoàng Hi Bình

Khán giả trong room livestream đều đang ngó xem cái tay vói xuống gầm giường của Tiểu Nhụy, khoảnh khoắc cánh tay kia đưa vào, trong lòng của mỗi khán giả cũng đang thầm đếm thời gian.

3!

2!

1!

Khi đếm thầm đến số 1, Tiểu Nhụy từ từ rụt tay lại khi nhìn thấy Giang Dã gật đầu.

Trước khi thả tay ra, Giang Dã hỏi một câu khiến cho rất nhiều người không rõ nguyên do.

Hắn hỏi: “Tiểu Nhụy, 4 người các em người thật sự rất thân thiết sao?"

Tiểu Nhụy trả lời phải.

Lúc này cô ấy chậm rãi rút tay ra, cánh tay hoàn toàn rời khỏi phạm vi gầm giường, khán giả trong room livestream đều vô hình trung thở phào nhẹ nhõm.

Qua sự kiện mặt quỷ cũng thấy được, mỗi chỉ dẫn của Giang Dã đều không phải là bắn tên không đích.

Cho nên bọn họ thực sự rất lo lắng, sau khi Tiểu Nhụy rút tay ra, sẽ có thứ cực kỳ đáng sợ chạy ra khỏi gầm gường.

Ngay cả chính Tiểu Nhụy cũng không kìm được thở phào một hơi, nhưng điều khiến cô không kịp phòng bị chính là, mới thở ra được một nửa, bỗng nhiên một đôi tay đẫm máu từ dưới gầm giường bỗng nhiên thò ra.

Tiểu Nhụy há to miệng định hét lên, nhưng Giang Dã đã nghiêm khắc quát: “Không được phát ra âm thanh, nếu như cô ta sợ hãi bỏ đi, chuyện này sẽ rất rắc rối!"

Tiếng hét vừa ngang họng bị ép nuốt trở vào, Tiểu Nhụy không ngừng hít thở sâu, điều chỉnh tâm tình của mình.

Chỉ là kẻ bò ra dưới gầm giường lại càng khiến cho Tiểu Nhụy thêm hoảng loạn, nhất là khi cái đầu nát bét nhưng bên trong lại trống rỗng xuất hiện, Tiểu Nhụy sao lại không biết kẻ bò từ dưới gầm giường ra là ai!

Thanh Thanh!

Bạn cùng phòng vài ngày trước ngồi trên sân thượng lột da mặt của mình, sau đó thả người nhảy xuống từ toà lầu cao, kết thúc sinh mạng của mình!

Nhìn Thanh Thanh đang chạy tới trước mặt của mình, thân thể của Tiểu Nhụy run rẩy không ngừng.

Cô căng thẳng nhìn về phía room livestream, tìm kiếm sự trợ giúp của Giang Dã.

Chỉ nghe Giang Dã nhẹ giọng nói: “Tiểu Nhụy, đỡ cô ta dậy, dìu đến bên bàn sau đó đặt chiếc gương đồng của A Ngọc ở trước mặt của cô ta. Đúng rồi, em biết trang điểm chứ!?"

"Biết... biết." Tiểu Nhụy lên tiếng đáp lại.

"Tốt lắm, đỡ cô ta ngồi xuống ghế sau đó... trang điểm. Không cần quan tâm mặt của cô ta có hình thù gì, em chỉ cần trang điểm như lúc bình thường là được, nghe rõ chưa?"

Trước chỉ dẫn của Giang Dã, Tiểu Nhụy gật đầu như lia lịa như giã tỏi.

Nhưng nhìn về phía Thanh Thanh đang lê lết trên vũng máu, cô không cách nào nhấc chân lên nổi.

Giang Dã cũng không thúc giục, để cô có thời gian tiếp nhận.

Rốt cục, Tiểu Nhụy vẫn ngồi xổm xuống, cố nén sợ hãi đỡ lấy của cánh tay Thanh Thanh. Còn kẻ kia vẫn cúi thấp đầu xuống, smartphone cũng không quay được mặt của cô ta.

Chỉ thấy được Tiểu Nhụy từng bước dìu cô ta đến bên cạnh bàn trang điểm, đặt xong chiếc gương đồng trong có vẻ rất cũ kỹ.

Nhưng khi Tiểu Nhụy đối diện thẳng với gương mặt của Thanh Thanh, cô sợ đến mức nước mắt chảy ròng ròng.

"Được rồi, trang điểm cho cô ta đi. Nhớ kỹ nhất định phải vẽ cho thật đẹp, đây là cô gái rất xinh đẹp khi còn sống. Nếu như trang điểm không đẹp, vậy thì đành phải tới thôn của A Ngọc một chuyến."

Giang Dã nói, Tiểu Nhụy vội vàng cầm đồ trang điểm bắt đầu dặm phấn cho gương mặt máu thịt be bét.

Dặm phấn xong còn phải kẻ lông mày, đánh lông mi, thoa má hồng, tô son môi.

Sau khi tô son môi, Giang Dã lại nói: “Chải đầu cho cô ta."

"Dạ, được."

Tiểu Nhụy có lẽ đã thích ứng được, cho nên lúc này không còn quá mức sợ hãi.

Cầm lược lên, đứng ở phía sau Thanh Thanh, sau đó giúp cô ta chải đầu tóc rối bù.

Khi Tiểu Nhụy bắt đầu trang điểm cho Thanh Thanh, đã khiến khán giả trong room livestream vô cùng kinh hãi.

Mà giờ phút này vì chải đầu, đầu của Thanh Thanh khẽ nâng lên, càng khiến cho vô số lạnh cả tóc gáy.

Nhưng những người có sở thích tìm kiếm sự kiện linh dị lúc nửa đêm để tìm kích thích, hơn phân nửa cũng sẽ là người yêu thích những cảnh máu me. Nếu như hình ảnh trong room livestream là một bộ phim điện ảnh, bọn họ sẽ cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.

Chỉ là, càng chải tóc lại càng kinh dị dã man.

Mỗi một lần lược chải qua mái tóc, thì có một đống tóc lớn rơi xuống tay của Tiểu Nhụy.

Tóc rơi xuống càng ngày càng nhiều, Tiểu Nhụy sắp khóc đến nơi rồi.

"Làm sao bây giờ anh Streamer ơi, tóc của cậu ấy cứ rơi xuống!"

"Thanh Thanh yêu cái đẹp như vậy, trước đây là cô gái xinh đẹp nhất ký túc xá của bọn em, nếu như em chải không đẹp, lỡ cậu ấy quấn lấy em thì sao!"

Giang Dã không hề thay đổi sắc mặt, cười nói: “Không sao đâu, cô ta sẽ hiểu cho em, tiếp tục chải tóc đi. Động tác phải nhanh một chút, trời sắp sáng rồi."

"Dạ, em... em biết rồi."

Tiểu Nhụy tiếp tục nghe lời làm theo, không bao lâu số tóc rơi xuống bỗng nhiên từ từ biến mất.

Thậm chí vào lúc này trong room livestream này cũng có thật nhiều khán giả đang đang điên cuồng bắn comment.

"Mau nhìn, khuôn mặt... khuôn mặt từ từ hiện ra!"

"Không thể tin được, quả thật không thể tin được, mặt của Thanh Thanh đang phục hồi như cũ!"

"Cô ta thật sự rất xinh đẹp, chết quá đáng tiếc, thật sự quá đáng tiếc!"

Một gương mặt rất xinh đẹp dần hiện ra trong chiếc gương đồng, mặc dù gương mặt đó tái nhợt không có chút máu, nhưng khuôn mặt xinh đẹp dù trắng bệch vẫn có nhìn rõ ngũ quan trên đó.

Khi Tiểu Nhụy nhìn gương mặt quen thuộc của bạn cùng phòng hoàn toàn khôi phục, động tác trên tay rốt cục cũng bắt đầu chậm lại.

Bỗng nhiên, trong room livestream vang lên giọng nói lạnh như băng của Giang Dã.

"Mày thử tiến lên một bước tao xem!"