Trong bầu không khí tĩnh lạnh của phòng bệnh, vị bác sĩ già khó xử nhìn cô gái đang bắt chéo chân trên ghế gặm táo, dè dặt năn nỉ:"Cô Kỷ, cô có thể hợp tác chút không, khám tổng quát không tốn quá nhiều thời gian của cô đâu."
Kỷ Thần Hi khẽ bĩu môi:"Ông nhìn tôi giống người bị bệnh đến lắm sao?"
Mặc dù vết thương trên vai khá nặng, nhưng cô cũng không phải người có sức khoẻ kém.
Bộ dạng yếu đuối lúc nãy, cũng chỉ là đang hoà hoãn quan hệ giữa Beliar và Tịch Cảnh Dương mà thôi.
Vị bác sĩ già liền ngay lập tức lắc đầu:"Không, cô rất khoẻ, nếu không có vết thương trên vai thì còn khoẻ hơn cả tôi."
Kỷ Thần Hi tiện tay vứt lõi táo vào sọt rác rồi đáp:"Vậy khám tổng quát làm gì nữa, lãng phí thời gian của ông, cũng lãng phí tài nguyên bệnh viện."
Bác sĩ bỗng nhiên cứng họng.
Nhưng nếu không kiểm tra cho cô, thì đợi đến lúc hai đại lão kia trở lại, liệu ông sẽ sống yên thân với họ chứ?
Kỷ Thần Hi thừa sức nhìn ra nét mặt sợ sệt của ông liền phụt cười:"Yên tâm đi, họ không làm gì ông đâu." Dù sao bắt cô khám tổng quát cũng là kiếm cớ.
Bỗng nhiên nhớ đến gì đó, Kỷ Thần Hi ngẩng mặt lên hỏi:"Có máy tính không?"
Lão bác sĩ già nhanh chóng gật đầu:"Có, tất nhiên là có, cô cần dùng sao?"
Kỷ Thần Hi nghịch nghịch lỏm tóc trắng của bản thân, sau đó nói:"Vậy cho tôi mượn một lát, xem tin tức thôi."
Vị bác sĩ nọ nhanh chóng lấy ra từ trong cặp táp một chiếc laptop màu trắng đưa cho Kỷ Thần Hi:"Cô cứ tự nhiên đi, tôi ra ngoài một lát.
À phải rồi, trong máy toàn là tư liệu y học, cô cẩn thận chút..." giọng nói ông có chút dè dặt rồi nhỏ dần.
Kỷ Thần Hi lần nữa phụt cười:"Tôi không có hứng thú với mấy thứ đó, cứ yên tâm."
Sao cô không nhìn ra lão bác sĩ này đang sợ cô táy máy tay chân, quậy phá tài liệu của ông ta.
Chẳng lẻ trông cô giống loại người đó à?
Bác sĩ dè dặt một chút, nhưng nghĩ đến quan hệ của cô và viện trưởng của mình, chắc là không có vấn đề gì, nên đẩy cửa ra ngoài.
Kỷ Thần Hi nghiêng người định vươn tay mở máy tính thì đột nhiên cơn đau từ bả vai lại truyền đến.
"Thật phiền phức!"
Cô thầm chửi một câu, rồi đặt laptop lên bàn, dùng tay còn lại để mở máy lên.
Không mở thì thôi, mở lên rồi thì cô không khỏi cảm thấy buồn cười.
Lão già kia sợ tài liệu bị mất như thế, vậy mà laptop cá nhân lại không cài bất kỳ bảo mật gì? Thế là sợ mất dữ chưa?
Nói rồi cô cũng không nghĩ nhiều mà bật Zbo lên.
No1 hotsearch nhanh chóng hiện ra trước mặt.
[No1.
Vừa ăn cướp vừa la làng, tiểu minh tinh ác độc không biết xấu hổ nhất làng giải trí!]
[No2.
Chúng ta nợ Vân Tiêu một lời xin lỗi!]
[No3.
Nhan sắc thần tiên của tỷ tỷ R Quốc.]
Nhìn đến cái từ khoá ở hàng thứ ba, Kỷ Thần Hi bỗng nhíu mày, sau đó cô liền click chuột vào xem chi tiết.
Quả nhiên, giống y những gì cô đang nghĩ, một tấm hình chụp chính diện của cô lúc ở vườn hoa thủy tiên xanh của Đế Cung Sơn Trang, đang được mọi người chia sẻ rầm rộ và số lượt bình luận đã vượt quá con số hai triệu.
Khoé miệng Kỷ Thần Hi khẽ giật giật, thầm thương xót cho Tịch Cảnh Đăng.
Bởi vì tấm ảnh này chính do anh ta chia sẻ.
Nhưng mà chụp cũng khá đẹp, bất quá cô sẽ ngăn cản đợt bạo lực gia đình sắp tới vậy.
Nói xong cô lắc đầu mỉm cười rồi trở về trang chủ.
Điều khiến cô kinh ngạc chính là, mọi tin tức tiêu cực của cô trước đó đều đã hoàn toàn bốc hơi trên mạng.
Mà những lời chửi bới kia cũng đã chuyển sang Mộ Nguyệt Vũ.
Có vẻ như Tịch Cảnh Dương đã công bố toàn bộ tội ác của cô ta, mà anh đã giúp cô điều tra trước đó với tất cả mọi người.
Sau khi lướt đọc tin tức một hồi, cô lại bất ngờ với việc khác hơn.
Lục Thị đối mặt với nguy cơ phá sản.
Công ty giải trí Starlight dưới trướng Lục Thị cũng đang điêu đứng không thôi khi hàng loạt đỉnh lưu đồng loạt hủy hợp đồng.
Đã thế tin tức cổ phiếu của Mộ Thị liên tục giảm một cách chóng mặt và không có dấu hiệu dừng lại.
Mà tất cả những chuyện trên đều liên quan đến chuyện của Mộ Nguyệt Vũ bị vạch trần.
Hiệu ứng cánh bướm?
Kỷ Thần Hi không giấu nổi sự ngạc nhiên.
Tịch Cảnh Dương dùng cách thức của cô để trừng trị tất cả những kẻ đã gây khó dễ cho cô.
Và anh cũng đã nghĩ đến ân tình với Mộ Lão, mà nương tay với Mộ Thị.
Nếu không, chỉ cần Tịch Thị nhúng tay vào, e là Mộ Thị cũng đang trên bờ vực phá sản giống như Lục Thị.
Tuy nhiên có một điều cô không hiểu, vì sao chứng cứ Mộ Nguyệt Vũ thuê sát thủ mưu sát Mộ Nhược Vi ở R Quốc chỉ được công khai trên mạng, nhưng lại không thể đưa đến sở cảnh sát?
Những chứng cứ đó đủ để khởi tố Mộ Nguyệt Vũ, khiến cô ta vĩnh viễn không thể bước chân ra khỏi ngục giam.
Nhưng hiện tại chứng cứ đó lại không được xác nhận, nó chỉ có thể gây tính công kích trên mạng, nhưng không có hiệu quả pháp lý.
Đây là do kẻ đứng sau bí ẩn kia giở trò...hay chính là chủ ý của Tịch Cảnh Dương? Vì nếu như anh không cho phép, Mộ Nguyệt Vũ sẽ không thuận lợi thoát tội như thế.