Song Trùng

Chương 173: 173: Ký Ức 17





Có vẻ như đó là toàn bộ đoạn ký ức mà Kỷ Thần Hi nhớ lại vào lúc này.

Nó dừng lại vào lúc cô phát hiện ra Tịch Cảnh Dương đang bị thương nặng và chảy rất nhiều máu.
Cô đã phải tiến hành sơ cứu khẩn cấp cho anh.

Khi ấy cô lại phát hiện ra, anh mắc hội chứng máu khó đông.

Lúc này cô bắt đầu hoang mang, dù đây không phải là căn bệnh hiểm nghèo gì, nhưng một khi bị thương thì lại chính là bước một chân vào cửa tử.
Lúc đó, với khả năng của cô, thì cũng chỉ có thể sơ cứu vết thương cho anh, nhưng việc cầm máu đã vượt qua khả năng của cô mất rồi.
Tuy không muốn để lộ hành tung của anh vì dù sao anh cũng là một đối tượng bị truy sát, nhưng cô buộc phải gọi điện cho xe cấp cứu đến đây.

Bởi vì, dù là tiểu thần y Evan của bọn họ ra tay đi nữa, cũng không có khả năng biến ra máu mà truyền cho anh ta.
Thế rồi cô cùng anh lên xe cấp cứu đến bệnh viện.


Khi đến bệnh viện, lượng máu mà anh mất đã vượt qua mức chịu đựng của một người trưởng thành bình thường, trong khi anh vẫn là trẻ vị thành niên mà thôi.
Cô cứ nghĩ anh sẽ không tài nào qua khỏi.

Nhưng rồi kỳ tích đã xảy ra, bằng một ý chí mạnh mẽ kinh người, anh đã vượt qua được giai đoạn nguy hiểm và rút chân đã đặt ở cửa quỷ môn quan trở về.
Nhìn thấy anh bình an, trong lòng cô không hiểu sao cảm thấy rất vui.

Dường như cô đã quan tâm đến vị anh trai không quen không biết này quá rồi không? Hay là...lôi kéo anh ấy gia nhập Zero nhỉ?
Vào lúc còn đang suy nghĩ có nên kéo anh về Zero hay không, thì một vị nữ bác sĩ tiến đến chỗ cô bắt chuyện.
"Cô bé, cháu vào đây cùng với cậu bé bên trong đúng không?"
Cô gật đầu:"Dạ phải! Có vấn đề gì sao?"
Cô bác sĩ kia mỉm cười:"Không có gì, cô chỉ muốn hỏi cháu cách thức liên lạc với phụ huynh của hai đứa thôi.

Anh trai cháu cần làm thủ tục nhập viện quan sát và cần phải đóng viện phí nữa."
Cô nhíu mày:"Anh ấy không phải anh trai cháu..."
Lời cô chưa nói hết thì từ phía sau lưng cô bác sĩ kia truyền đến một tràn dài tiếng bước chân cùng với đó là tiếng nói gấp gáp của một người đàn ông trung niên và hai cậu bé có vẻ bằng tuổi với tiểu ca ca đang nằm bên trong phòng bệnh.
"Thiếu gia!"
"Tiểu thiếu gia!"
"Thiếu gia! Cậu ở đâu!"
Khi tiếng gọi ấy vang lên liên tục, khiến cho cô bác sĩ phải quay đầu lại nhìn.

Nhân lúc ấy, cô nhanh chóng trốn vào một góc khuất ở gần đó.


Ban đầu còn tưởng anh ấy đơn độc một mình nên tính thu nhận anh ta, nhưng lúc này thì chắc ý định của cô đã phá sản từ trong trứng rồi.

Người ta rõ ràng là tiểu thiếu gia của nhà nào đó cơ mà, làm sao là trẻ mồ côi cơ nhở được.
Đáng lẻ khi biết được có người đến bảo trợ cho anh thì cô nên rời đi, nhưng trong lòng cô vẫn còn một chút...một chút xíu...một chút xíu xíu xíu là đang lo lắng cho anh, nên đã nén lại một lúc để xác nhận ba người kia thật sự là người thân của tiểu soái ca và tình trạng của anh đã ổn định thì cô mới yên tâm rời đi.

Và tất nhiên những gì Kỷ Thần Hi nhớ lại không chỉ có bấy nhiêu đó mà cô còn nhớ ra một điều vô cùng quan trọng, liên quan đến Evan.
Vào cái đêm mà cô và Kỷ Hàn Phi nghe Asclepius kể về gia tộc Asclepius và cái khế ước phải duy trì qua các đời trưởng tử kia.

Thì với thái độ dửng dưng của anh trai mình, cô biết chắc là anh có chuyện đang giấu giếm, vì thế đã kéo anh ra nói chuyện riêng rồi bắt đầu ép cung anh.
"Có phải anh biết chuyện khế ước từ đầu rồi không?"
"Không biết."
"Nói dối!"
"Anh thật sự không biết mà."
"Anh biết!"
Cuối cùng sau một lúc bị cô ép buộc, thì cuối cùng anh cũng chịu nói ra.
Vốn dĩ các khế ước máu gì đó giữa gia tộc Asclepius với gia tộc Gwyneth là chưa từng tồn tại.


Sở dĩ đa số trưởng tử các đời của nhà Asclepius đều là những thần y với kỹ thuật cao siêu và có khả năng trị bá bệnh.
Sau một lần dính phải tai ương nhưng được vua Gwyneth đầu tiên cứu giúp, thì trưởng tử lúc bấy giờ cảm thấy nợ gia tộc Gwyneth một ân tình.

Vì thế qua mỗi đời, gia tộc Asclepius luôn ký một khế ước cùng vua Gwyneth đương nhiệm và chịu trách nhiệm đảm bảo sức khoẻ cho họ, xem như trả ân tình năm xưa.
Nhưng không ngờ rằng, khế ước truyền qua nhiều đời rồi trở thành nghĩa vụ buộc phải hoàn thành của người nhà Asclepius.
Cô bắt đầu có chút kinh hãi rồi:"Vậy nên có ký khế ước hay không, có ký với ai đi nữa, cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến người nhà Asclepius?"
Dù không muốn nhưng Kỷ Hàn Phi cũng phải gật đầu.
Đó cũng là lí do anh kiên quyết không ký với Evan, hoá ra là nó chẳng ảnh hưởng gì đến cô bé, cô bé cũng chẳng cần phải giả trai mà sống tiếp hay phải hy sinh bản thân vì gia tộc!
Nhưng có vẻ muộn rồi, người nhà Asclepius từ lâu đã xem việc ký khế ước với gia tộc Gwyneth là một nghĩa vụ.

Mà cô với Kỷ Hàn Phi cũng luôn đối xử tốt với Evan...vì thế, lời nói dối thiện ý của hai người, xem như là cho Evan một lẽ sống mới khi sư phụ của họ cũng là Gia Gia của Evan qua đời đi..