Song Trùng

Chương 108: 108: Người Anh Trai Đáng Kính





Trong khi đó lúc này ở bên ngoài phòng bệnh, bầu không khí lại vô cùng căng thẳng.

Thân hình người đàn ông cao lớn mệt mỏi tựa lưng vào vách tường mà trầm ngâm suy nghĩ.
“Nghĩ gì đăm chiêu vậy?” Sau những chuyện xảy ra hôm nay thì ngay cả Phó Tuần cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nhưng bộ dáng lúc này của Tịch Cảnh Dương hơi lạ, nên anh liền lên tiếng hỏi.
“Năm ấy…có phải tôi đã hiểu lầm cô ấy không?” Tịch Cảnh Dương vẫn nhắm mắt ngẩng đầu lên mà trầm tư.
Phó Tuần hơi khó hiểu:“Hiểm lầm? Ý cậu là chuyện cô ấy bỏ rơi cậu đấy à?”
“Có thể…mọi chuyện lúc đó không như chúng ta nhìn thấy.”
Quay trở lại bên trong phòng bệnh, Kỷ Thần Hi nheo mắt khi nghe đến hai từ “Lão Đại” mà Evan vừa nói.
“Hiện tại chỉ có hai chúng ta thôi, vấn đề ban nãy cậu có thể trả lời thật rồi chứ?”

“Chuyện gì cơ?” Evan hỏi lại.
Kỷ Thần Hi đanh mặt:“Kỷ Hàn Phi, anh ta là anh trai tôi đúng không? Cũng anh ta chính là Lão Đại cậu vừa nhắc đến?”
“Chuyện này…” Evan vẫn ấp úm không trả lời, thật ra là cậu không biết phải trả lời như thế nào, bên trong có quá nhiều vấn đề sâu xa.
“Thôi được rồi, nếu không thể nói thì không cần nói nữa.

Vậy nếu cậu không thể giúp tôi khôi phục trí nhớ, chúng ta cũng không cần phải tiến hành trị liệu gì nữa.”
Evan có chút sốt ruột:“Tỷ, như thế không ổn lắm đâu…”
Kỷ Thần Hi đẩy vai cậu mà yếu ớt đứng dậy:“Còn có một chuyện, cậu phải nói cho tôi biết!”
Evan hiện tại vô cùng khó xử, có những chuyện không chỉ cậu mà cả Lão Đại cũng không muốn Tỷ ấy phải nhớ lại.

Nó quả thực rất tàn nhẫn, nhưng chắc có lẽ…Thần Tỷ sẽ không hỏi đến đâu nhỉ?
“Tỷ muốn hỏi gì?” Evan có chút dè chừng mà lên tiếng, trong lòng thầm cầu mong cô sẽ không hỏi chuyện về năm năm trước.
Nhưng quả như anh mong đợi, Kỷ Thần Hi liền đặt câu hỏi:“Vì sao năm năm trước tôi lại không đến điểm hẹn với anh ấy? Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì? Rồi vì sao năm năm qua tôi chưa từng đi tìm anh ấy?”
Evan:"…"
Kỷ Thần Hi liền cau mày:“Khó trả lời vậy sao?”
Evan đành bất lực thở dài:“Thần Tỷ, chuyện xảy ra vào năm năm trước…em thà rằng để Tỷ quên đi mọi thứ, chứ không phải nhớ về nó nữa…”
Kỷ Thần Hi có thể nhìn ra được ánh mắt thương tâm từ phía Evan, đó là ánh mắt chân thành tha thiết nhất cô từng nhìn thấy, chứng tỏ cậu ta không hề nói dối.

Vậy rốt cuộc là chuyện gì, mà lại khiến cho bọn họ thà rằng để cô mất đi toàn bộ ký ức, chứ không nguyện ý mong cô nhớ lại?
Kỷ Thần Hi cúi đầu nhìn chiếc vòng cô đang toả ra ánh sáng màu xanh lạnh lẽo nhàn nhạt, không hiểu sao nơi nào đấy bên ngực trái của cô bỗng nhói lên đau đớn.
“Cậu trở về Nước R trước đi, tôi muốn thời gian tới giải quyết cho xong mọi thứ liên quan đến thân phận Mộ Nhược Vi.

Đợi khi làm xong…tôi sẽ đến Nước R!” Kỷ Thần Hi kiên định nói với Evan.
Chàng bác sĩ trẻ tuổi có chút buồn bã:“Tỷ…liệu em có thể ở đây cùng Tỷ không? Em không yên tâm để lại một mình Tỷ ở đây…”
Khoé môi Kỷ Thần Hi khẽ nhếch:“Một mình? Lão Đại của cậu phải nhiều người theo dõi tôi như thế, tôi có thể một mình sao?”
“Sao Tỷ biết…” Evan vội lấy tay che miệng lại, không ngờ trong lúc vô ý cậu lại để lộ ra thông tin mất rồi.
Kỷ Thần Hi liền cười nhạt:“Dù sao nghe nói, tôi xuất thân từ căn cứ Zero gì đó đúng không? Dù sao từng manh danh sát thủ, tôi cũng không thể không nhận ra có người đi theo mình được.”
“Nhưng sao Tỷ biết đó là người của Lão Đại…” Evan gục mặt, không dám đối mắt với cô.
Hiện tại có hai nhóm người đang theo sau Kỷ Thần Hi, một nhóm là cảnh vệ riêng của Tịch Cảnh Dương và họ thì cô đã từng gặp qua rồi.
Còn một nhóm, tuy cô không xác định được mục đích của họ là gì, nhưng cô vẫn có thể nhận ra được, bọn họ không hề có ác ý mà chỉ đơn thuần là đi theo giám sát cô, hay nói cách khác chính là bảo vệ cô.


Mà đám người đó lại bắt đầu xuất hiện sau khi cô quen biết với Kỷ Hàn Phi.
“Tôi không cần phải giải thích với cậu quá nhiều nhỉ? Dù sao chính cậu cũng đâu muốn thẳng thắn với tôi? Đúng không…em trai?”
Hai từ cuối của cô vừa phát ra, khoé mắt Evan bắt đầu đỏ lên, anh rất muốn tiến đến ôm cô nhưng lại sợ làm cho cô giật mình, với lại sức khỏe của cô hiện tại rất yếu.
“Tỷ…Tỷ đã tin em là em trai Tỷ rồi sao?” Evan có chút nghẹn ngào lên tiếng hỏi.
Kỷ Thần Hi liền biểu thị thái độ không quan tâm:“So với cậu, tôi càng muốn gặp lại người anh trai đáng kính của mình hơn đó!”
Cô nhớ lại những lời Kỷ Hàn Phi từng nói, nào là bỏ trai theo trai, nào là đứa nhóc vô lương tâm,… càng nghĩ cô lại càng cảm thấy rất tức giận.

Anh ta lại dám mắng cô ngay trước mặt cô, mà cô lại còn không biết gì nữa chứ!.