Song Trọng Sinh Chi Đào Ly

Chương 67




“Có phải hôm qua Hàn Diệp Tu bị người ta bí mật đem đi đúng không? Vân Hề vén một chân lên, một tay gõ vào mép chén, một tay kia chống mặt nhìn chằm chằm vào Lý trợ lý.

Trợ lý Lý ngây người một lúc, sau đó khó khăn nuốt một ngụm nước bọt. Vấn đề này cô nên trả lời thế nào đây? Đúng là chủ tịch Hàn bị người ta mang đi thật, thế nhưng từ hôm qua đến tận bây giờ cô vẫn chưa nhận được bất cứ chỉ thị nào của ông chủ hết, trong công ty cũng chỉ nói chủ tịch đi công tác. Hiện tại Vân Hề lại hỏi như thế này, cô không biết nên trả lời như thế nào nữa, thành thành thật thật trả lời cậu hay là dúng câu trả lời đối phó với nhân viên trong công ty?

Tuy rằng chủ tịch không có ở đây nhưng cô là trợ lý tất nhiên không nên rông dài lắm chuyện, thế nhưng người đối diện là Vân Hề, là người yêu của chủ tịch, muốn nói dối một câu, lỡ may chọc cậu mất hứng lại tự gây phiền phức đến chủ tịch, cô đây không muốn chết sớm đâu!

Vân Hề thấy trợ lý Lý vặn xoắn ngón tay nãy giờ không nói lời nào, đáy lòng càng thêm khẳng định thông tin Tôn Tuấn ném cho mình là thật. Cậu nhấp nhấp miệng chén một chút, nói: “Tôi đã nhận được một thông tin, bây giờ chỉ muốn xác thực lại chút thôi, đương nhiên, trợ lý Lý có quyền không trả lời vấn đề này. Hôm nay tôi đến đây chỉ là muốn xem xét tình hình thực tế thế nào. Tôi không biết trự lý Lý biết bao nhiêu phần trong chuyện Hàn Diệp Tu và Phương Hoa, thế nhưng tôi chỉ muốn giúp Hàn Diệp Tu, không hơn.”

Nếu để cho chủ tịch đại nhân nghe được những lời này, chắc có lẽ hắn hưng phấn muốn chết mất, cũng không uổng công hắn nỗ lực vì người này nhiều như thế chút nào. Trong lòng trợ lý Lý thầm than, nét mặt vẫn nói cười: “Vậy ngài Vân muốn biết những thứ gì?”

“Toàn bộ.” Vân Hề chân thành nói.

Trợ lý Lý giật mình, nghĩ cho dù cô không nói thì Vân Hề sớm muộn gì cũng biết, liền không giấu diếm nữa đem moi chuyện kể hết cho Vân Hề nghe.

Vân Hề cùng Đường Hạo nghe trợ lý Ly kể xong mọi chuyện không khỏi liếc mắt nhìn nhau, bọn họ thực sự không biết nhiều như thế, điều hai người không ngờ là trước đó không lâu Hàn Diệp Triết còn tự thân đến tìm hàn diệp tu, nếu như ngay cả Hàn gia phía sau cũng điều bị liên lụy thì xem ra chuyện lần này quả thực rất kinh khủng.

“Sau khi hàn diệp tu bị mang đi có hạ lệnh gì với cô không?’

‘Không có.’ Trợ lý Lý cười khổ nói: “Tôi có đến tìm luật sư thân tín của Chủ tịch Hàn cùng một số người quen biết, thế nhưng sự việc lần này rất trọng đại, lại là nhiệm kỳ mới, còn liên quan đến đấu đá chính trị, chúng tôi không có cách nào nộp được tiền bảo lãnh, thực ra ngay cả luật sư cũng chưa từng được gặp mặt chủ tịch luôn.”

Vân Hề nghe chuyện không khỏi cau mày, mà ngay cả động tác nhếch môi cũng ngừng lại. Nếu như ngay cả luật sư cũng không thể gặp mặt được, như vậy có thể đoán được chuyện này đã nghiêm trọng đến mức nào. Nếu là bình thường, Hàn Diệp Tu có thể lợi dụng chức quyền khiến cho chuyện này lui xuống, nhưng chuyện này hết lần này đến lần khác xảy ra thời điểm mấu chốt, tất nhiên đem tới sự chú ý của cấp trên cho nên việc này nếu muốn êm xuôi chắc chắn không thể dễ dàng được.

Đường Hạo ngồi một bên cúi mắt xuống, suy nghĩ bay xa. Hắn đã sớm biết rằng chuyện này náo loạn thành bây giờ lúc trước hắn đã mặc kệ lời khuyên của Leon mà hợp tác cùng Phương Hoa, đem cả công ty đi hắn cũng chấp nhận, chí ít bây giờ Vân Hề cũng không cần vì Hàn Diệp Tu mà nhức đầu. Nghe trợ lý Lý nói nhiều như vậy, cho dù Vân Hề không ra tay, hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp giúp đỡ Hàn Diệp Tu, hắn không hy vọng sau đó Hàn Diệp Tu vì chuyện này đến tìm Vân Hề, cũng không hy vọng Vân Hề vì chuyện này mà tự trách mình.

Vân Hề suy nghĩ một chút, chần chờ nói: “Vậy cô có biết nhân viên cao cấp của cục thuế mà Hàn Diệp Tu đến tìm là ai không?”

Trợ lý Lý thở dài một hơi, nói: “Thực ra ban đầu chủ tịch không nghĩ đến chuyện này mà là đối phương tự gọi điện cho chủ tịch nói rằng khi điều tra được phòng tài chính thứ hai của Phương Hoa, chứng cứ liên quan đến rửa tiền có ít nhiều đến chủ tịch. Ngài cũng biết thế lực sau lưng chủ tịch rồi đúng không, những người này biết chuyện liền báo cho ngài ấu cũng có thể hiểu được, chuyện Phương Hoa rửa tiền gián tiếp liên quan đến ngài, cho nên đối phương báo cho chủ tịch biết cũng là chuyện bình thường. Sau khi chủ tịch Hàn biết liền bảo đối phương nghĩ biện pháp đè chuyện này xuống, nhưng không ngờ lại biến thành như hiện tại.”

“Vậy nhân viên cấp cao kia?”

Trợ lý Lý dừng một chút rồi nói: “Cục trưởng Lưu.”

Vân Hề và Đường Hạo nghe xong đều là cả kinh, bọn họ cho rằng đối phương nhiều nhất là một cấp phó, không ngờ lại là người này, cũng khó trách chuyện Hàn Diệp Tu bị tung ra nhưng không lộ phần thông tin nào.

Phản ứng của hai người hoàn toàn nằm trong dự liệu cảu trợ lý Lý, cô cười nhẹ rồi nói tiếp: “Ngài Vân, ngài không cần phải áy náy, tôi tin chắc rằng hành động hôm nay của ngài đã khiến chủ tịch Hàn vui vẻ lắm rồi, tôi cũng tin chủ tịch sẽ không dễ dang bị kéo xuống như vậy.”

“Không. ” Vân Hề mỉm cười nói: “Tôi nghĩ tôi đã biết làm thế nào tiếp theo rồi.”

Lý trợ lý lăng lăng nhìn Vân Hề, vô ý thức mở miệng: “Làm như thế nào?”

Vân Hề không trả lời, mà đứng lên đưa danh thiếp của mình cho trợ lý Lý: “Nếu Hàn Diệp Tu có gì cần truyền đạt, nhờ trợ lý Lý thông báo cho tôi một tiếng, đương nhiên, trước tiên trợ lý có thể trưng cầu qua ý kiến của Hàn Diệp Tu.”

Trợ lý Lý lập tức đứng dậy, dùng hai tay nhận lấy danh thiếp, liên thanh đáp lời: “Ngài Vân yên tâm, có tin tức gì của chủ tịch tôi sẽ lập tức thông báo cho ngài.”

“Cảm ơn.” Vân Hề cười nhạt nói: “Như vậy chúng tôi không quấy rầy trợ lý Lý làm việc nừa, hiện gặp lại.”

“Tôi tiễn ngài.”

Cho đến khi Vân Hề và Đường Hạo rời khỏi Hạo Hãn, trợ lý Lý mới chợt vỗ gáy mình, lúc nãy cô cư nhiên quên hỏi vân về chuẩn bị làm như thế nào!

************************************

Xe Benz chạy nhanh như bay trên giường, Đường Hạo vừa lái xe vừa nói: “Cậu chuẩn bị làm như thế nào?”

Vân Hề nhéo nhéo mi tâm nói: “Mọi chuyện đã đến nước này, cũng không phải chỉ đơn giản là chuyện rửa tiền nữa mà là thế lực hai phe đấu đá nhau, tớ nghĩ người thiết kế ra chuyện này rất mong chuyện náo loạn càng lớn càng tốt, hay nhất là có thể đem thế lực Hàn Diệp Tu diệt tận gốc là tốt nhất. Bây giờ đang là thời kì mẫn cảm, chúng ta không cần phải cứu được Hàn Diệp Tu ra mà làm cách nào bảo toàn được thế lực của hắn.”

“Ý của cậu là?”

Vân Hề gật đầu nói tiếp: “Cực trưởng Lưu tung ra ra tin tức về Hàn Diệp Tu chứng tỏ mối quan hệ giữa hai người này không quá ổn định, hoặc là hắn làm như vậy để bảo vệ chính mình, nhưng trên bất kì phương diện nào chúng ta đều không cần bảo vệ hắn. Nêu hắn có thể kéo người ta xuống nước, vì sao chúng ta phải giúp hắn lên?”

Đường Hạo lập tức đạp phanh tấp xe vào bên lề đường, hắn nghiêng đầu nhìn chằm chằm Vân Hề: “Vân Hề! Đừng quên chúng ta chỉ là thương nhân!”

“Đúng vậy, chúng ta chỉ là thương nhân.” Vân Hề thở dài nói.

Đường Hạo hung hăng địa nhăn mày, trong mắt tràn đầy không đồng tình: “Cho dù chúng ta có nhận biết đúng người, thế nhưng vào thời khắc này có ai sẽ giúp đỡ chúng ra? Nói trắng ra dù chúng ta có nhiều tiền hơn nữa cũng không thể chống lại những kẻ có quyền hợp lại, không nghĩ qua hay là vạn kiếp bất phục. Vân Hề, những người khác tớ sẽ không có ý kiến, thế nhưng cậu muốn tham gia vào cuộc đấu đá nội bộ này, tớ kiên quyết không đồng ý!”

Lúc đầu hắn cho rằng Vân Hề chỉ chuẩn bị ném tiền vào trong đó thôi, nhưng không ngờ cậu lại dùng thân phận của mình mạo hiểm đâm đầu vào. Bất kể nói thế nào, trên tay Vân Hề không có bất kỳ quyền lực, cho dù cậu ở trên thương trường là sao kim tái thế cũng không có cách nào chiến đấu lâu dài trong giới chính trị được. Vô luận thế nào, hắn chắc chắn mình sẽ không đồng ý để cậu làm như vậy.

Vân Hề tự giễu cười: “Thương nhân có nhiều tiền cũng chỉ là thương nhân, tớ hiểu điều đó mà, nhưng A Hạo, ngoại trừ như vậy tớ không nghĩ ra biện pháp khác, tớ không muốn nợ nhân tình Hàn Diệp Tu.”

“Không ai nói cậu nợ hắn!” Đường Hạo phủ định nói: “Hàn Diệp Tu tham gia chuyện này là bởi vì hắn tự nguyện, cậu không yêu cầu hắn giúp đỡ, cũng không uy hiếp hắn. Vân Hề, chúng ta quay về Mỹ đi, đừng quan tâm mấy chuyện ở đây nữa, thế lực Hàn gia lớn như vậy, bọn họ sẽ không mặc kệ Hàn Diệp Tu đâu!”

“Nếu như vậy Hàn gia cũng bị liên lụy vào đến tự thần còn khó bảo toàn thì sao?”

“Ngay cả Hàn gia cũng bất lực thì cậu có thể làm cái gì!” Đường Hạo vội vàng nói.

Vân Hề mím môi, cũng không nhìn đến Đường Hạo nữa. Hắn nói không sai, nếu như ngay cả Hàn gia cũng không thể kéo được Hàn Diệp Tu ra, vậy thì cậu còn có thể làm được gì? Cho đến giờ phút này, Vân Hề mới biết được quyền lực có vị trí như thế nào, đấu đá quyền lực, liên lụy không chỉ là một người, mà còn là một công ty, toàn bộ thế lực gia tộc.

Những lời Đường Hạo nói không thể nghi ngờ gì đã kéo cậu ra khỏi thế giới cậu đang muốn nhảy vào, giờ khắc này cậu dĩ nhiên không biết đối mặt thế nào với người bạn thân lâu năm của mình. Mấy năm nay luôn thuận buồm xuôi gió khiến lòng tự tin trong cậu trở nên bành trướng, ngay cả đối Đường Hạo cũng có thể tự đắc cho rằng mình có thể làm được. Thế nhưng giới chính trị tàn khốc, quyền lực đấu đá nhau, cậu chỉ là một dấu chấm nhỏ bé trong đó. Nhưng loại chuyện này, cậu nghĩ chính mình muốn thử một lần, chí ít sẽ khiến lòng cậu trở nên dễ chịu hơn một chút.

Đường Hạo thấy thế cũng ý thức được câu nói vừa nãy của mình có chút khiến cậu tổn thương, hắn hoảng loạn nói: “Vân Hề, xin lỗi, tớ không phải có ý gì khác, chẳng qua tớ thấy rắc rối này ngay cả thế lực của Hàn gia cũng bị ảnh hưởng theo, như vây, không ý tớ là, thế lực Hàn gì lớn như vậy, làm sao có thể đơn giản bị kéo xuống được, tớ tin tưởng bọn họ nhất định có biện pháp đem Hàn Diệp Tu kéo ra. Xin lỗi cậu, cậu đừng buồn phiền.”

Vân Hề lắc đầu: “Đi về trước đi, tớ sẽ cân nhắc lại.”

Đường Hạo kinh ngạc địa nhìn Vân Hề, một lúc lâu sau mới cười khổ một tiếng khởi động lại xe, Vân Hề, đến tột cùng là cậu không muốn thiếu Hàn Diệp Tu nhân tinh hay chính cậu vô thức muốn giúp đỡ hắn?

Cuộc nói chuyện của hai người tan rã trong không khí không vui, đây cũng là lần đâu tiên trong mấy năm hai người gặp cảnh như vậy. Trở lại căn hộ, Vân Hề liền trở lại phòng, còn Đường Hạo sau khi làm mình tỉnh táo một chút liền phái người điều tra Lê Nham. Mặc kệ Vân Hề làm như thế nào, hắn cũng nghĩ rằng mình không thể không đếm xỉa được.

Tuy nhiên, chuyện đến đây chưa phải là bết bát nhất mà còn có xu hướng xấu thê,. Ngay lúc Vân Hề còn đang suy nghĩ làm cách nào có thể vươn một tay mình vào trong thì đã lộ ra nhân viên cấp cao che giấu chứng cứ phạm tội của Phương Hoa cùng nhân vật lạm dụng chức quyền uy hiếp hắn.

Tập đoàn Phương Hoa rửa tiền đã đem đi thẩm tra xác minh sự thật, biện pháp trừng trị sẽ do bên tòa án quyết định. Chủ tịch tập đoàn Hạo Hãn – Hàn Diệp Tu lợi dụng quyền hạn uy hiếp nhân viên cao cấp cục thuế che giấu chứng cứ Phương Hoa phạm tội cũng bị ảnh hưởng lớn, tình hình cụ thể cần tiếp tục xác minh, bên chúng tôi không có thẩm quyền.

Bài báo này chiếm trọn toàn bộ trang nhất của các báo, tuy rằng phía chính phủ chỉ đưa ra vài câu ngắn nhưng tất nhiên không thể ngăn cản phóng viên phát huy ngòi bút công phu của mình.

Sáng sớm hôm đó, sau khi bắt đầu phiên giao dịch chứng khoán, cổ phiếu Hạo Hãn liên tục trượt giá. May mắn chính là, tin tức cổ phiếu không mấy ảnh hưởng đến tinh thần của mọi người trong công ty, cả công ty vẫn chỉnh tề làm công việc của mình, cũng có vài nhân viên thỉnh thoảng lộ ra cảm xúc lo lắng mà thôi.

Trong căn hộ, sau khi Vân Hề nhìn xem tin tức đăng trên mạng xong lập tức đứng dậy đi ra khỏi phòng, vừa vặn thấy được Charles cùng Đường Hạo đang xếp hàng ngồi ngoài phòng khách.

Charles liếc qua hai người, sau đó gật đầu với Vân Hề, đứng dậy trở về phòng mình.

Đường Hạo ngửa đầu nhìn Vân Hề, cười hỏi: “Cậu đang chuẩn bị làm sao rồi?”