.
Lễ thượng vãng lại [có qua có lại], Quý Ngật Lăng tự nhiên không thể đem Triển Phi tùy tiện xử trí, hắn muốn ở lại Anh Quốc ngu ngốc bao lâu đó là vấn đề của hắn, cũng không phải chính cậu mời hắn đến, cho nên hết thảy các phí tổn khi hắn lưu lại đây Quý Ngật Lăng tất yếu sẽ không chịu trách nhiệm, bất quá ở Thượng Hải, hắn từng hảo tâm dành riêng cho cậu một văn phòng tạm thời, căn cứ vào phép tắc lễ nghĩa, dù sao cũng phải phúc đáp lại cho hắn một chỗ có thể làm việc.
Đưa mắt nhìn tên ôn thần vẫn còn tiếp tục vô lại ngồi trên sô pha trong văn phòng của mình, Quý Ngật Lăng quyết định sẽ không cùng hắn tranh luận vấn đề vì sao ngươi không mau quay về Thượng Hải xử lý công việc mà chạy sang Anh Quốc để hít thở không khí đại dương mà làm gì. Dù sao thì hắn muốn ngu ngốc bao lâu cứ để hắn ngu ngốc bấy lâu, công ty bọn họ có đóng cửa cũng là chuyện của hắn, người khác không cần phải quản mất công.
Gọi vào đường dây nội bộ, yêu cầu trợ lý mang Triển Phi đến phòng họp nhỏ, về sau tạm thời dành riêng căn phòng này cho vị Triển tổng, người khác không được sử dụng. Chính cậu không thể so với Triển Phi, không có nguyên một lầu làm việc rộng lớn, hiện tại công ty quy mô tuy không nhỏ, nhưng vốn không thực sự cần nhiều nhân lực, đương nhiên văn phòng tất yếu cũng cần không xây thêm, yêu cầu dọn dư ra một phòng làm việc là không có khả năng, cho hắn một gian phòng thủy tinh đã là ân huệ lớn nhất rồi.
Có lẽ Triển Phi vốn cũng không phải là loại người hay so đo, sau khi cùng Quý Ngật Lăng bàn một chút chi tiết về vấn đề tuyên truyền, liền ngoan ngoãn di chuyển ra phòng họp nhỏ làm việc.
Mãi đến khi người nào đó đã rời khỏi tầm mắt, Quý Ngật Lăng mới có thể bình ổn hơi thở, vô luận bên ngoài làm ra vẻ bình tĩnh, như không có gì xảy ra, nhưng trong khoảng khắc nhìn thấy hắn, cảm giác trái tim của mình đột nhiên thắt chặt cũng thật rõ ràng.
Lau đi mồ hôi lạnh trên trán, để trợ lý thay một tách hồng trà mới nóng, Quý Ngật Lăng tiếp tục cú điện thoại vừa rồi bị Triển Phi quấy rối, nói với Danny kế hoạch không thay đổi, chính cậu sau khi tan tầm sẽ đến nhà y.
Xử lý xong phần văn kiện khó giải quyết nhất trên tay, nhìn đồng hồ, còn cách thời gian tan sở khoảng nửa tiếng, Quý Ngật Lăng đóng máy tính, cầm lấy áo khoác rời khỏi văn phòng.
Thời điểm đi ngang qua phòng họp nhỏ, liếc mắt nhìn Triển Phi đang làm việc ở bên trong, phát hiện hắn hoàn toàn không để ý đến tình hình bên ngoài, chỉ chăm chú nhìn vào màn hình trước mặt, chau mày, tay cầm bút máy viết gì đó lên giấy, bộ dạng hêt sức chuyên chú.
Cũng không dừng lại quá lâu, Quý Ngật Lăng sau khi chào trợ lý thì đi ra khỏi công ty.
Hắn quả thật không có khả năng nhàn rỗi như vậy, rãnh đến mức liều lĩnh bay đến Anh Quốc, bỏ lại một đống lớn công việc cần hắn xử lý. Khởi động máy, Quý Ngật Lăng lái xe hòa vào dòng xe cộ, hướng nhà Danny chạy đến.
Câu nói kia,chuẩn bị cùng cậu bay sang Nhật Bản, hẳn cũng không phải tùy tiện nói ra, hắn quả thật chuẩn bị làm như vậy. Còn những hơn hai tuần, ha ha, nhóm nguyên lão của Triển Thị có lẽ đều bị chọc tức đến sung huyết não, cũng làm khó cho đám quản lý trẻ vốn khá hiểu biết tính nết của Triển Phi.
Vặn máy nghe nhạc, Quý Ngật Lăng mở kính xe xuống một chút để không khí bên ngoài tràn vào, thổi tan đi một ít thứ không muốn nghĩ nhiều nhưng vẫn cứ quanh quẩn trong đầu không chịu biến đi.
Một khoảng thời gian không gặp mắt, Danny vẫn như trước, mỉm cười mở cửa cho cậu, sau đó mang dép lê đến cho Quý Ngật Lăng, đón lấy áo khoác của cậu treo lên mắc áo. Lúc Quý Ngật Lăng bước vào phòng, hương thơm nồng đậm của cà ri từ trong bếp bay ra đã thành công kích thích cảm giác thèm ăn của cậu.
Món cà ri này có chỗ nào là giống nấu theo công thức bình thường chứ, chỉ e đã bỏ thêm không ít nguyên liệu đặc biệt.
Căn phòng luôn được bày trí đơn giản sạch sẽ, âm nhạc phát ra du dương, hơn nữa còn có cặp mắt xanh thẳm kia của Danny, khóe miệng nhếch lên khi mỉm cười, toàn bộ đều giúp người ta thả lỏng tinh thần, mặc dù tại thời khắc thống khổ nhất, cũng có thể khiến cho Quý Ngật Lăng tạm thời quên đi hết thảy.
Danny là tình nhân đầu tiên mà Quý Ngật Lăng gặp ở Anh Quốc, kỳ thực nói như vậy cũng chưa chính xác, dù sao kinh qua lần tra tấn đó của Triển Phi, chính cậu đã hoàn toàn không còn năng lực tình ái, nhưng Quý Ngật Lăng vẫn nguyện ý thừa nhận Danny là nhân tình của cậu. Giữa bọn họ, có lẽ cũng không phải chỉ là chuyện ân ái trên giường, mà còn có một loại tình cảm khác nữa.
Tựa như lúc đầu gầy dựng sự nghiệp, Danny là trợ thủ đắc lực nhất của Quý Ngật Lăng, vô luận là vấp phải thất bại hay trắc trở, y vẫn luôn ở bên cạnh cậu giúp đỡ, mang đến cho cậu nguồn động viên đúng lúc, hơn nữa y làm việc thực sự hiệu quả, ngay cả chính Quý Ngật Lăng cũng không thể phủ nhận, có thể khai thác thành công khối thị trường này, có lẽ công thần lớn nhất không phải là cậu, mà là Danny.
Ở phương diện kia, Danny lại làm được càng nhiều, y chưa bao giờ tính toán cái gì, cũng chưa từng lộ ra một chút ánh mắt xem thường, chỉ dùng đôi con người to tròn xanh thẳm mang theo ý cười, hết lần này đến lần khác nói với Quý Ngật Lăng, hết thảy rồi sẽ trở nên tốt đẹp, tất cả những cơn ác mộng kia đều chỉ là tạm thời mà thôi. Có lẽ điều này có quan hệ với niềm tin tín ngưỡng Thiên Chúa giáo của y.
Hôn liếm bộ vị có khả năng không bao giờ có thể cương lại được nữa, vô luận bỏ ra bao nhiêu cố gắng đều không thể khiến nó có bất kỳ động tĩnh nào. Sau này Quý Ngật Lăng rất nhiều lần nhớ lại khoảng thời gian đó, cảm thấy Danny quả thật quá nhẫn nại. Hổi ấy, Quý Ngật Lăng tính tình phi thường không tốt, mà nói như vậy cũng chưa chính xác, chẳng qua ở trước mặt người khác đều mang dáng vẻ câm lặng, nhưng mỗi khi đối với Danny thì lại bộc phát, vô luận thử hết mọi cách, khiêu khích như thế nào, âu yếm ra làm sao, tính khí cũng đều không có chút động tĩnh nào. Quý Ngật Lăng tức giận không thể khống chế, thậm chí làm ra hành vi tự thương tổn bản thân, lại không phải là nhờ Danny ngăn cản, trấn an cậu sao?
Nếu quả thật muốn nói, y dùng hết kỹ xảo toàn thân đều không thể khiến Quý Ngật Lăng xuất hiện chút phản ứng, mới thật sự là chân chính thương tâm.
Huống chi sau khi công ty đã đi vào quỹ đạo, Quý Ngật Lăng liền nói với y không cần phải ở lại công ty hỗ trợ nữa, Danny liền lập tức ly khai, không hề có một câu oán hận. Y so với ai càng hiểu rõ suy nghĩ của Quý Ngật Lăng, biết cậu làm như vậy chính vì không hy vọng y ảnh hưởng đến cậu, vô luận có thật là người yêu chân chính hay không, ít nhất bọn họ đã từng có quan hệ xác thịt, ở công ty nhiều ít cũng có chút bất tiện. Không mong sẽ gây phiền toái cho cậu, Danny cũng thật phóng khoáng ra đi.
Vừa ăn cà ri hầm, Quý Ngật Lăng vừa cùng Danny trò chuyện vui vẻ, nghe y kể một ít tin tức thú vị mà y gặp gần đây, mái tóc kim sắc buông rũ, dưới ánh đèn vàng nhạc lại càng thêm ôn nhu, khiến Quý Ngật Lăng nhịn không được giơ tay chạm nhẹ một cái, cảm giác mềm mại lướt qua đầu ngón tay làm cho tâm tình tốt hơn nhiều lắm, nỗi buồn phiền khiến người ta khó thở đều trở thành hư không.
Không đề cập đến tên Triển Phi, Danny biết Quý Ngật Lăng lần này về nước có cùng Triển Phi tiếp xúc, đoạn quan hệ trước đây của hai người bọn họ y cũng biết khá rõ, nhưng nếu Quý Ngật Lăng không chủ động nhắc đến, y cũng sẽ không chủ động hỏi tới, mà chỉ dùng phương thức riêng của mình mang đến cho người con trai này một khoảng thời gian thanh nhàn thoải mái.
Không lưu lại lâu, sau bữa cơm chiều, ngồi lại trong chốc lát, Quý Ngật Lăng liền đứng dậy cáo từ.
Khoảng khắc kinh ngạc thoáng qua, Danny lập tức khôi phục vẻ tươi cười, thay Quý Ngật Lăng lấy áo khoác, giúp cậu mang giầy, cho đến khi tiễn cậu ra cửa, thởi điểm ôm tạm biệt mới nhẹ nhàng hỏi một câu, “Lâu rồi không làm, hôm nay cũng không ư ?”
Lắc lắc đầu, Quý Ngật Lăng nhẹ nhàng hôn lên mũi Danny, mãi đến lúc ánh mắt chờ mong của y chậm rãi biến đổi, trên vành môi luôn ẩn hiện ý cưới ôn nhu phơn phớt hôn một cái, không xâm nhập cũng không lưu luyến, cậu sau khi vuốt nhẹ tóc y một chút thì xoay người vẫy tay rời đi, quay về xe của mình.
Thậm chí không hề nói cho Danny biết tin Triển Phi đã đuổi tới tận Anh Quốc, Quý Ngật Lăng phát hiện, bản thân chỉ cần nghĩ đến Triển Phi, đầu theo quán tính mà trở nên đau nhức, căn bản vô pháp khắc chế cảm giác cáu gắt nóng nảy, trước kia còn có thể để Danny trấn an, hiện tại cậu không nguyện để y thấy mình sau nhiều năm như vậy, chung quy vẫn bị mất kiểm soát vì người đàn ông kia . . . . . .
E rằng một chút tôn nghiêm của nam nhân cũng không còn.
Khi lái xe chạy vào gara trong biệt thự, trong khoảng khắc ánh đèn ở đầu xe lướt qua, Quý Ngật Lăng liền thấy kẻ kia đang đứng dựa vào cửa gara, môi ngậm điếu thuốc, lạnh lùng nhìn cậu.
Nháy mắt, tâm tình thật vất vả được xoa dịu lại lần nữa nổi lên sóng gió,khốn kiếp, hắn căn bản là âm hồn không tan mà ! Trên mặt còn phảng phất biểu tình bắt gian tại trận là ý gì !?