Hai người kia vừa ra lệnh thì lập tức những tên đàn em của họ liền rút súng chĩa thẳng về phía nhóm người của Ngoạn bao gồm Đình Sáu và một tay chân vẫn còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra. Nhưng là những kẻ sừng sỏ, đã không ít lần đối diện với cái chết. Đình Sáu nhanh chóng kéo một gã đàn em chắn phía trươc mình và Ngoạn, tiếp theo hắn ôm Ngoạn rồi lộn nhào về phía sau những cây cột trụ bên trong ngôi biệt thự. Tiếng súng nổ ra đanh đúa, chát chúa ngay bên trong ngôi biệt thự. Không chỉ nhắm vào Ngoạn, những kẻ không biết được đang nghe theo lệnh ai cũng không bỏ qua cho chị Phụng cùng người của ả ta. Tuy nhiên có vẻ như điều này quá sức đối với họ, bởi sau khi mất đi tính bất ngờ, vài ba tên đàn em của chị Phụng trúng đạn, với số lượng đông hơn, cũng không kém phần nguy hiểm. Phía chị Phụng lập tức đáp trả.
Một màn đấu súng hỗn loạn diễn ra khiến cho nơi này điên cuồng không khác bãi chiến trường là bao. Bàn ghế bị lật tung cho những kẻ máu lạnh làm bia chắn, những con người chĩa họng súng về phía nhau không chút khoan nhượng. Trước tình thế này Ngoạn là kẻ yếu thế nhất, bị động nhất bởi người của Ngoạn không hiểu lý do vì sao đã bị hạ gục gần hết. Lúc này Ngoạn chỉ còn biết bò đến phía của chị Phụng để mong được che chở. Với những tay súng chất lượng, cũng như số lượng áp đảo, mặc dù người của chị Phụng nằm xuống cũng không phải ít, nhưng khi kẻ địch đã không còn ai thì chị Phụng vẫn là người kiểm soát tinh hình.
Hai đại ca trong thế giới ngầm đã biến mất sau khi ra lệnh cho đàn em giết Ngoạn và chị Phụng. Khi tiếng súng đã dừng lại, xác người nằm la liệt dưới mặt đất, trong không khí nồng nặc mùi thuốc súng, sàn nhà vương vãi vỏ đạn. Mất một khoảng thời gian tĩnh lặng, người của chị Phụng vẫn đang dè chừng, chúng chưa thể hạ súng xuống bởi mới đây chỉ là cuộc đối đầu trong nội bộ những kẻ được mời đến ngôi biệt thự. Trước đó tiếng súng phát ra ở bên ngoài khuôn viên của biệt thự còn ác liệt hơn. Ba người rời khỏi đây rốt cuộc đã đối diện với ai, tại sao lại có tiếng súng..? Rốt cuộc thì kẻ nào đã gây ra tất cả những chuyện này.
Nhìn Ngoạn, Phụng biết Ngoạn không nói dối, hắn cũng đang rất hoang mang không hiểu tại sao một kế hoạch, một sự việc được hắn tỉ mỉ gây dựng lên phút chốc đã tan thành mây khói. Tính mạng của hắn rõ ràng đang bị săn lùng, căn phòng dưới tầng hầm bị đặt bom, thậm chí trong những khách mời có mặt tại đây cũng có kẻ muốn giết hắn. Người của hắn phản bội hắn, dàn em của hắn bị giết sạch sau khi quả bom phát nổ. Hơn ai hết, Ngoạn hiểu rằng, hắn chính là con mồi trong tầm ngắm của thợ săn. Nhưng gã thợ săn khốn kiếp đó là ai..? Bọn chúng không hề nể nang gì dù cho nơi này có sự hiện diện của bà Trùm, không nói đúng hơn chúng còn muốn giết cả bà trùm, bằng chứng là vừa rồi, nếu không phải có lực lượng bảo vệ cẩn thận thì Phụng cũng đã chết rồi. Càng suy nghĩ càng khiến cho Ngoạn run lên vì sợ, hắn sợ một nỗi sợ vô hình, nỗi sợ còn khủng khiếp hơn cách đây 5 năm về trước. Bởi ngày đó hắn là quân tướng điều khiển cả bàn cờ, nhưng đến phút cuối, chỉ vì cái bẫy cho chính hắn tạo ra đã khiến hắn cách ranh giới bước tới địa ngục còn bằng một mành chỉ mong manh. Và sau khi thoát chết, Ngoạn biết mình cần phải quý giá mạng sống của mình như thế nào, tham vọng của Ngoạn vẫn còn sau khi cả hai ông trùm cùng những kẻ ngang đường đều đã bỏ mạng, dĩ nhiên Ngoạn không thể bỏ qua cơ hội lớn như vậy. m thầm giả chết suốt 5 năm, một là để tránh sự truy lùng của kẻ thù, hai là ngầm xây dựng một đế chế mới. Suốt 5 năm qua, Ngoạn đã làm tất cả với mong muốn trở thành trùm của các ông trùm trong thế giới ngầm. Mưu mô, toan tính, vươn những ngón tay đến tận hang ổ của những kẻ đồi bại nhất, khốn nạn nhất.....Nuốt chửng những thế lực mới nổi dậy trong 2-3 năm gần đây, bước đầu trong kế hoạch của Ngoạn đã thành công tốt đẹp. Cơ hội đã cho Ngoạn chiếm được tình cảm của bà trùm ma túy, không còn gì tuyệt vời hơn khi mà qua đêm nay, giao kèo giữa các ông trùm, bà trùm được thực hiện sẽ là lúc Ngoạn bước được một chân lên đỉnh cao của quyền lực đen.
́y vậy mà, ngay lúc này nhìn lại đống đổ nát, nhìn lại bản thân đã suýt chết đến 2 lần chỉ trong vòng chưa đầy 1 tiếng đồng hồ, Ngoạn đã phải rung mình bởi hắn nhận ra một việc quan trọng:
" Hắn chỉ là một con thỏ non mà thôi. Kẻ nào đó đang chơi đùa với hắn như cách kẻ đó chỉ búng một ngón tay, con tốt trên bàn cờ vua sẽ gục ngã. "
" Ngừm...Ngừm "
Những chiếc xe oto pha đèn sáng trưng cả một góc trời đang lần lượt nối đuôi nhau dừng ngay lại phía trước sảnh biệt thự trước sự hoang mang đến bàng hoàng của tất cả những ai đang có mặt bên trong ngôi biệt thự, chỉ vừa mới trải qua cơn nguy hiểm, chị Phụng chửi thề:
- - Khốn kiếp, lại chuyện quái gì thế này..?
Người của chị Phụng chưa dám hạ súng xuống, nhưng chúng cũng không biết phải xử lý ra làm sao khi mà bắt đầu, những cánh cửa xe được mở ra, trên từng chiếc xe, những kẻ mặc vest đen lũ lượt bước xuống, trên mỗi xe phải chở ít nhất là 5 người. Như vậy có nghĩa là trong khoảng 20 xe oto đó đang xếp hàng đứng trước sảnh phải có đến 100 tên ăn mặc đồng bộ, chúng giống như một tập đoàn tội phạm lớn với đủ các loại vũ khí trên tay, đặc biệt là súng các loại.
Ngay sau đó chúng tràn vào phía bên trong tạo thành một hình cánh cung, dồn ép Ngoạn, chị Phụng cùng người của mình vào khoảng trống phía sau lưng, ngay lối đi lên cầu thang. Cảnh tượng ấy khiến cho Bình Bạc cũng phải giật mình, bởi theo chân Lão Nhị lâu năm, nhưng đây là lần đầu tiên Bình Bạc gặp phải hoàn cảnh này. Ngay cả đến tổ chức Gia Đình cũng không thể quy củ đến mức đáng sợ thế này. Rốt cuộc thì bọn chúng là ai..? Và tại sao chúng lại đến đây..?
Hàng trăm khẩu súng chĩa về phía chị Phụng và Ngoạn. Những tên sừng sỏ nhất khi ở trong tình thế này cũng phải run lên vì hoảng sợ. Đàn em của chị Phụng chỉ còn chưa đến 20 người, cuộc đọ súng bất ngờ mới diễn ra cách đây ít phút, tuy tính mạng của chị Phụng, Ngoạn, hay Bình Bạc được an toàn nhưng thương vong cũng không phải là ít. Người của chị Phụng và tàn quân của Ngoạn chỉ còn biết giơ súng lên một cách miễn cưỡng.
Và rồi, từ trên tầng 2, tiếng vỗ tay bồm bộp kèm theo một giọng nói lạ lẫm vang lên:
- - Quả không hổ danh những tay anh chị khét tiếng nhất mảnh đất này. Đúng là phải huy động tất cả những thành viên ưu tú nhất của chúng tôi đến đây, các người thật sự không đơn giản.....Nhưng nghe đây, đừng chống cự vô ích, cuộc tấn công này chỉ nhằm vào một vài người nhất định. Những kẻ không liên quan không cần bỏ phí mạng sống một cách vô ích.
Người đang nói là Vũ Con ( Đen), trong bộ dạng của Vũ Con, Đen bước từ trên tầng 2 xuống, có lẽ nãy giờ Đen đã ẩn nấp rồi theo dõi từng chút một chiến sự diễn ra bên trong ngôi biệt thự. Ngoạn nghiến răng nói:
- - Thằng chó chết, mày....mày đã phản bội tao.....Mày làm việc cho ai...? Nói mau.
Đi xuống đứng trước mặt những kẻ mặc vest đen, Đen chưa cần nói câu gì thì tất cả bọn chúng đã khẽ cúi đầu khi Đen xuất hiện. Điều này khiến cho Ngoạn càng khó hiểu, bởi Vũ Con mà Ngoạn biết không thể nào có được uy nghiêm kinh khủng như vậy được. Vũ Con vốn dĩ chỉ là một con chó trung thành, luôn đi theo ve vẩy đuôi mong được Ngoạn trọng dụng. Vậy tại sao đứng trước những kẻ máu lạnh, Vũ Con đã làm gì mà khiến chúng phải tôn kính đến nhường này.
Sự lạnh lùng, nghiêm chỉnh một cách hoàn hảo của những kẻ lạ mặt khiến cho bà Trùm như chị Phụng cũng phải giật mình. Bởi chị Phụng hiểu, muốn đứng đầu một thế lực lớn, cái đầu tiên một Trùm phải làm chính là thể hiện được cái uy, cái dũng của mình trước đàn em. Với những quy định, điều luật đặt ra ngay trong Gia Đình, chị Phụng từng khiến cho cả giới giang hồ phải rùng mình vì dưới trướng của Phụng kẻ nào kẻ nấy đều được huấn luyện bài bản. Nhưng không, hôm nay đứng trước những tên khốn này, chị Phụng hiểu rằng, bọn chúng mới thực sự là Mafia.
Phá tan sự hoang mang của những kẻ còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, Đen đưa tay lên mặt, từ từ lột mảng da mặt trong sự chứng kiến của Ngoạn, chị Phụng hay Bình Bạc. Tấm mặt nạ được lột ra, Đen thở phào:
- - Giờ mới được thoải mái, xin lỗi.....nhưng tôi không phải là người mà ông anh biết. Bất ngờ lắm phải không, thằng đàn em của ông anh giờ có lẽ đang khóc thét lên để mong được chết sớm rồi. Chỉ có điều, ông anh cũng không hơn nó là mấy đâu..?
Chị Phụng cũng không biết Đen là ai, nhưng cái mà chị Phụng thăc mắc nhất chính là một kẻ đứng đầu những tên mafia này chắc chắn không phải kẻ tầm thường, nhưng tại sao trong giới giang hồ, chị Phụng lại không biết. Cả Ngoạn cũng vậy, trong số tất cả những kẻ thù của mình, Ngoạn tin vào trí nhớ, Ngoạn chưa từng gặp người này trước đây. Vậy tại sao hắn lại nhắm vào Ngoạn..?
Ngoạn nói:
- - Mày là ai..? Tại sao lại muốn giết tao..? Tao với mày đã từng gặp nhau trong quá khứ...?
Đen đáp:
- - Tất nhiên là chúng ta chưa từng gặp nhau, thậm chí đây mới chỉ là lần đầu tiên tôi đứng trước ông anh đây. Tuy nhiên nếu ông anh hỏi tại sao lại có người muốn giết ông anh thì có lẽ nhiều người muốn làm điều này đấy. Còn nữa......cả bà chị đây cũng không thể thiếu phần đâu. Thật không may, những kẻ có mặt ở đây trong lúc này đều đáng phải chết. Nhưng trước hết để cho đông đủ, vẫn còn một con chuột đang ẩn nấp ở ngoài kia. Con chuột này không hiểu do ai mời tới, nhưng nó được người của Gia Đình đưa đến đây.
Chị Phụng trợn mắt:
- - Thằng chó, mày đang nói luyên thuyên cái gì vậy..? Mày nghĩ mày đang động vào ai hả..? Đừng nghĩ tao sợ khi người của mày đông hơn.
Đen mỉm cười:
- - Chà chà, người ta nói bà bị điên nhưng quả thực từ điên không diễn tả được hết con người của bà. Chẳng trách mặc dù không được sự ủng hộ từ phân nửa tổ chức mà bà vẫn có thể khiến cho mọi người khiếp sợ. Nếu như bà cứ như con rắn cái chỉ ở trong hang của mình thì thực sự chúng tôi rất khó để có thể tiếp cận bà. Nhưng thật không may, đàn bà thì vẫn chỉ là đàn bà.....Tham vọng, dục vọng của bà, tất cả đều quá lớn, chính vì thế khi gặp đúng kẻ " tâm giao " bà đã mất đi bản lĩnh của chính mình. Mối quan hệ của hai kẻ điên rồ thật đáng khinh tởm.
Đen quay lại phía sau nói với một tên mặc vest đen:
- -Dẫn thêm vào người đưa con chuột đó vào đây. Không được làm hại đến nó khi chưa có lệnh. Nếu nó chống đối, chỉ cần nói với nó câu này.......
Chị Phụng, Ngoạn không biết rốt cuộc thì kẻ đang đứng trước mặt mọi người này muốn làm chuyện gì. Nhưng phía sau chị Phụng, Bình Bạc đã bắt đầu toát mồ hôi, không chỉ thế, một vài tay chân của Bình Bạc cũng đang khẽ nhìn nhau. Còn Đen nhếch mép cười, Đen nói vào trong thiết bị liên lạc:
- - Chú mày vẫn đang nghe rõ đấy chứ...? Mọi chuyện bây giờ mới thực sự bắt đầu, cùng nhau gặp gỡ người quen nào.
Nam nghiến răng kèn kẹt, ở một nơi nào đó Nam đã nghe hết tất cả những gì mà Đen đối thoại với những tay đầu sỏ, Nam cũng chứng kiến sự tàn bạo một cách nhẫn tâm của những tên mafia vừa mới xuất hiện. Ngay khi chúng đăt chân lên khuôn viên biệt thự, điều đầu tiên chúng làm chính là xả súng giết chết tất cả những người đang có ý định rời khỏi đây. Ba đại ca giang hồ cùng đàn em của mình sau khi từ chối Ngoạn để bỏ đi, nhưng tất cả đã không thể tiến thêm một bước nào nữa bởi những tên mafia đáng sợ này. Và bọn chúng đều là người của Đen.....Nam có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến phía sau lưng Đen là cả một tập đoàn mafia. Nhưng nghĩ lại một chút thì thực sự không thể chối cãi, những gì Đen từng làm, những gì mà Nam đã tận mắt chứng kiến thì Đen hoàn toàn có thể.
Nhưng ngay lúc này đây, hắn vừa ra lệnh cho người của mình lôi một con chuột ra khỏi hang.......Và con chuột đó chính là chú Đại, câu nói mà hắn nói với người của mình nếu như chú Đại chống cự:
" Hãy nói Nam, con trai ông Tuấn đang ở đây. "
Nghe hơi thở cũng như âm thanh gai người đang phát ra trong tai nghe, Đen cười:
- - Khà khà, đang giận lắm phải không..? Đang hoang mang lắm phải không..? Nhưng mọi chuyện chưa kết thúc đâu.
Nam đáp:
- - Nếu các người làm gì tổn hại đến chú ấy...? Tôi thề sẽ giết chết tất cả.
Đen cười khẩy:
- - Nếu như chú mày đủ bản lĩnh. Bởi vì có lẽ hắn sẽ không sống được lâu nữa đâu.