Sống Lại Về Một Nhà

Chương 70




《Yêu người, dằn lòng không nổi》 từ sau khi phát sóng liền gây ra xôn xao cực lớn trong cả nước, sau khi chiếu được một tuần tỉ suất xem đã vượt qua tất cả các tiết mục cùng giờ khác, vinh quang đăng ngôi đầu bảng quán quân tỉ suất xem đài. Còn các diễn viên hoặc đẹp trai lai láng hoặc xinh đẹp quyến rũ trong phim lại trở thành nam thần và nữ thần quốc dân mới, bàn tán về tình tiết phim tiến hành sục sôi ở trên mạng.

Đài Sầu Riêng nhân dịp này mời mấy vai chính yếu trong phim, gồm cả nhóm diễn viên chính trẻ và mấy thiên vương tham gia show tạp kỹ của đài. Sau khi mẹ Chu bàn bạc với đạo diễn chương trình tạp kỹ của Đài Sầu Riêng xong, quyết định sắp xếp thời gian phát sóng vào cuối tuần của tuần ngay sau khi Mã Trí Hân lên sàn diễn, để Mã Trí Hân xuất hiện trên chương trình tăng thêm chút tỉ suất xuất hiện, tuyên truyền cho bản tiểu thuyết của phim. Lại nghĩ tới khoảng thời gian gần đây trong công chúng có một ít fan CP công kích Hàn Duyệt, mẹ Chu quyết định để Hàn Duyệt cũng lên chương trình, nhưng chỉ làm người nhà ngồi ở khán đài, người dẫn chương trình trên sân khấu sẽ hợp lý dẫn dắt trọng tâm câu chuyện lên trên người cậu, kêu cậu lên sân khấu nói một hai câu, nhiều hơn nữa chính là phô ra khía cạnh tình cảm và sự bảo vệ của Chu Bác Nghị dành cho chồng chưa cưới của mình.

Vì thế ngay ngày thu chương trình, Hàn Duyệt đi theo Chu Bác Nghị đến Tinh Hạo làm tạo hình trước. Fan công kích Hàn Duyệt chẳng qua là cảm thấy cậu không xứng với Chu Bác Nghị, vì thế nếu tạo ra hình tượng nổi bật một chút ít nhất có thể giảm bớt một phần sự thù địch của khán giả.

Trước khi bắt đầu quay chương trình, khán giả lần lượt đi vào hội trường vào chỗ trước, còn Hàn Duyệt thì đi theo Chu Bác Nghị nghe đạo diễn giới thiệu quy trình và các khâu của chương trình lần nữa ở sau sân khấu. Ngay khi còn năm phút nữa bắt đầu chương trình, mới được trợ lý hướng dẫn đi tới hàng đầu tiên của khán đài ngồi xuống. Vị trí này vừa tiện quan sát tình hình trên sân khấu vừa tiện cho quay phim tiến hành quay cậu, mà ngồi ở bên cậu chính là Mã Trí Hân. Mã Trí Hân sẽ lên sân khấu tham gia một phân đoạn trò chơi, thời gian còn lại sẽ cùng cậu làm người xem.

Vừa đến giờ, ánh đèn trong hội trường chợt tối xuống, cả trường quay tối om một vùng, chỉ còn có bóng đèn nhỏ trên khán đài và xung quanh lối đi còn bật sáng. Làn sương do băng khô tạo ra phun về hướng sân khấu từ bốn phía, mấy chùm đèn màu đỏ sậm bỗng dưng bật sáng từ sau sân khấu, rọi ra hình dáng của mấy chàng trai ở giữa sân khấu.

Khán giả lập tức huơ gậy khí trong tay, bắt đầu điên cuồng hét lên: “Marvelous!! Marvelous!!”

Đoạn nhạc mở đầu trầm lắng trôi qua, ánh đèn trên sân khấu lập tức toàn bộ bật sáng, năm người này quả nhiên là các thành viên của nhóm nhạc nam Marvelous. Tiếng hét của khán giả nữ càng trở nên kích động hơn, gần như sắp ngất xỉu, không ít fan của Marvelous giơ áp phích cực lớn và bảng led viết tên của các cậu đó.

Màn diễn mở đầu của Marvelous, Hàn Duyệt đã xem không dưới năm lần vào lúc diễn tập trước khi chương trình bắt đầu ghi hình, hiện giờ không có lấy một chút hứng thú, sự chú ý đều bị mùi gay mũi của màn sương trên sân khấu truyền tới hút mất, lấy tay che miệng ho cả buổi suýt nữa đã không thở được. Tiếng hét của mấy cô gái ngồi ở phía sau cậu gần như sắp đâm thủng màn tai cậu, cậu không ngừng than thở trong cơ thể nhỏ nhắn yếu ớt của những cô gái này lại chất chứa tiềm năng bùng nổ chỉ vì thần tượng rất lớn, trong điều kiện hô hấp này còn có thể không ngừng phát ra âm thanh có tính xuyên thấu như thế.

Màn nhảy mở màn đẹp mắt trôi qua, ba người dẫn chương trình chạy lên sân khấu trong một mảnh tiếng reo hò. Sau khi chào hỏi khán giả và trêu chọc lẫn nhau xong thì mời các vị khách quý lên sân khấu.

Người dẫn chương trình đầu tiên là gửi lời chúc mừng với các diễn viên chính nhân tỉ suất xem thứ nhất của bộ phim, sau đó hỏi các diễn viên chính có nhận xét gì đối với sự thể hiện của mình trong phim, hiện giờ phim đang hot có ảnh hưởng gì đối với mình, khi mình nhìn thấy bộ phim này trên ti vi thì có cảm tưởng gì.

Mấy câu hỏi này đã sớm giao cho các khách mời chuẩn bị lời đáp, mỗi người đều tìm được một hai điểm hấp dẫn có thể làm nóng bầu không khí, chọc khán giả cả trường quay cười đến ngửa tới ngửa lui, tiếng hét liên tục.

Chờ tới lượt Chu Bác Nghị, Chu Bác Nghị liếc nhìn Hàn Duyệt ở dưới sân khấu trước, quay phim lập tức hướng ống kính qua, sau đó anh nói: “Tôi là ở nhà xem cùng với chồng chưa cưới của mình, bởi vì trong phim có cảnh tình cảm của tôi với Tiểu Đình và Dật Thần, cho nên lúc ban đầu còn rất lo khi cậu ấy đang xem ti vi sẽ không vui, còn đặc biệt lên mạng tra rất nhiều cách dỗ bạn trai vui vẻ, còn riêng học hỏi chuyện này với đàn anh.”

“Kết quả sao? Bác Nghị, cậu đã dùng cách gì để cậu Hàn không giận vậy?” Người dẫn chương trình vội vã truy hỏi, “Tất cả mọi người nên lắng tai nghe, tương lai gặp phải chuyện này thì có thể tham khảo cách của Bác Nghị đó.”

Chu Bác Nghị cười cười, nói: “Kết quả rất  khiến người ta chán nản, cậu ấy căn bản chẳng hề giận, trái lại còn xem rất vui vẻ, còn thảo luận tình tiết phim với tôi nói tôi lẽ ra nên quen với Kiều Tranh nữa chứ.”

“Chao ôi?? Không thể nào ~” một nữ dẫn chương trình khác làm ra vẻ giật mình nói, “Giả đúng không, cậu Hàn sẽ không là giả vờ mình rất rộng lượng chứ? Trời ạ, tôi quên mất cậu Hàn còn ngồi ở dưới sân khấu!” Nói xong cô ấy vội vã nở ra một nụ cười có chút hài hước, nói với Hàn Duyệt ở dưới sân khấu: “Vừa nãy người ta chỉ nói đùa thôi ~ cậu Hàn rộng lượng vậy sẽ không so đo ha ~”

Thợ quay phim vội vã cầm máy quay nhắm ngay Hàn Duyệt đang cười xua tay với sân khấu ngỏ ý không sao.

Chờ tiếng cười của mọi người từ từ lắng lại Chu Bác Nghị mới nói tiếp: “Sau đó tôi cũng hỏi cậu ấy. Tiểu Duyệt cậu ấy nói, nguyên do cậu ấy không có cảm giác gì không vui thậm chí có thể cùng tôi xem phim và thảo luận tình tiết phim là bởi vì cậu ấy tin tưởng tôi, tín nhiệm tôi. Cậu ấy hiểu đây chỉ là công việc của tôi mà thôi, cậu ấy cũng sẵn lòng thưởng thức thành quả lao động của tôi mà không phải sẽ vì chuyện này mà bực bội với tôi.”

“Woa ~~”  người dẫn chương trình và các khách mời khác đều phát ra tiếng kinh ngạc kéo dài gần như hơi khoa trương, “Quan hệ tốt thật đấy ~”

Chu Bác Nghị lộ ra một nụ cười dịu dàng ngọt ngào đến mức ngấy chết người, ngóng xuống Hàn Duyệt ở dưới sân khấu nói: “Tiểu Duyệt, cám ơn em đã tin tưởng ở anh như thế.”

Khán giả lại bắt đầu hét lên vì nụ cười này của Chu Bác Nghị: “Dịu dàng quá đi!!”, “Ah ah ah ~ ngọt ngào quá chừng! Tui nhìn cũng sắp thở không nổi đây!”, “Bác Nghị! Em yêu anh!”.

Sau khi cuộc trò chuyện mở màn chấm dứt liền bước vào phân đoạn chơi trò chơi, trò chơi lần này là Đảo ngược lớn, các diễn viên trao đổi vai diễn, thậm chí đổi cả giới tính biểu diễn một tình tiết không có trong phim.

“Nói đến đây, tôi muốn cho mọi người biết một tin tốt lành.” Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu nói với khán giả, “《Yêu người, dằn lòng không nổi》sắp sửa xuất bản thành sách, sau này chỉ cần là người thích bộ phim truyền hình này đều có thể mua được một quyển để ở trong nhà, ôn lại tình tiết trong phim vào bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu. Mọi người có vui hay không nào?”

“Vui!!” khán giả rất nể mặt trả lời.

“Ngoài ra, tôi còn muốn giới thiệu hai người với các bạn.” Người dẫn chương trình chìa hai ngón tay, “Một người là tác giả trẻ chuẩn bị viết bộ phim truyền hình 《Yêu người, dằn lòng không nổi》này thành sách, cậu ấy là một anh chàng siêu cấp đẹp trai, mọi người phải lau kĩ mắt và mắt kính thưởng thức cho thật kỹ nhé! Còn có một người, cậu ấy là một trong những người sáng tác kịch bản của phim truyền hình, hôm nay kịch bản trong phân đoạn Đảo ngược lớn mọi người phải biểu diễn cũng là do cậu ấy viết. Hai người này hiện đang có mặt trong khán đài.”

Người dẫn chương trình cố ý dừng mấy giây, sau đó bước nhanh đi tới rìa sân khấu, duỗi tay về phía Hàn Duyệt, la lớn: “Xin mời Mã Trí Hân và Hàn Duyệt lên sân khấu, xin mời!”

Trong phòng sách tối mờ, Hàn Tư Triết nhìn thấy Hàn Duyệt một tay kéo Mã Trí Hân tay kia thì cầm lấy tay của người dẫn chương trình nhờ sức đi lên sân khấu. Vừa lên sân khấu liền buông tay Mã Trí Hân ra đi tới đứng bên cạnh Chu Bác Nghị, người dẫn chương trình lập tức bắt đầu trêu chọc tình cảm của hai người thật tốt. Anh không kiềm được lấy tay đè lên trán.

Chương trình quay xong một tuần sau thì chiếu ra ở Đài Sầu Riêng. Khi chương trình phát sóng Hàn Tư Triết đang họp, nhưng anh đã dặn riêng trợ lý của mình tải chương trình xuống chờ anh họp xong sẽ xem. Trợ lý không khỏi than thở Hàn Tư Triết thật sự là một người anh trai tốt, trợ lý xem như đã lăn lộn thời gian không ngắn trong giới nhà giàu xã hội thượng lưu, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy một cậu ấm nhà giàu quan tâm tới em trai mình thế này.

Nếu Hàn Tư Triết có thể nghe được trong lòng trợ lý đang nghĩ gì, chắc chắn sẽ không ngừng cười khổ. Anh nào có là vì có tình cảm anh em sâu đậm với Hàn Duyệt, chẳng qua là do trong lòng có một ít suy nghĩ không thể lộ ra mà thôi. Bởi vì bên cạnh có một người cứ mãi quấn quýt lấy anh, từ sau lần gặp tình cờ không tới mấy phút ở Thụy Lan Hiên lần đó anh đã rất lâu rồi không có gặp được Hàn Duyệt.

Hàn Duyệt trong chương trình nhìn qua chỉ là hơi có chút căng thẳng vào lúc đầu, dưới sự dẫn dắt của người dẫn chương trình rất nhanh đã thả lỏng xuống. Nhưng có lẽ là vì chàng trai đang đứng ôm hông bên cạnh cậu kia nhiều hơn. Hàn Tư Triết nhìn vào cậu nhóc bên trong màn hình, vừa là vui mừng vừa là xót xa.

Khi xem xong chương trình, kim đồng hồ đã chỉ về hướng ba giờ sáng. Hàn Tư Triết hoạt động cái cổ cứng đờ một chút, trở lại phòng ngủ của mình tranh thủ ngủ tiếp mấy tiếng trước khi chuông báo thức reo vang.

Trong mơ, anh nhìn thấy Hàn Duyệt mặc bộ vest leisure màu trắng khi cậu tham gia chương trình kia ngồi cuộn tròn trên sô pha trong phòng anh, trong tay cầm một quyển sách. Anh không nhịn được đi qua, quỳ một gối xuống đất giật đi quyển sách trong tay cậu, nâng lấy mặt cậu nhóc, kề sát qua khẽ hôn lên môi cậu.

Cảnh trong mơ dùng một cách thức không thể nào xuất hiện trong cuộc sống thật mà biến đổi, liền giống như một giọt thuốc nhuộm nhỏ vào trong một ly nước tinh khiết, chớp mắt nhuộm màu hết thảy. Anh ở bên trong một vùng ảo mộng rút đi từng món từng món quần áo trên người cậu nhóc, cuối cùng chỉ còn lại có thân xác trần trụi khiến anh mê đắm kia nằm ngang trên chiếc giường lớn trải ra màu xanh nhạt của anh.

Anh không kìm được cúi đầu dùng môi lưỡi cúng bái, sau đó giây tiếp theo, trời đất đảo lộn, anh bị người ta đè mạnh ở trên giường. Cậu nhóc ban nãy mặc anh muốn làm gì thì làm đã biến mất tăm, giờ đang đè ở trên người anh lại là Chu Bác Hạo mà anh tránh không kịp.

“Em không ngoan.” Chu Bác Hạo khẽ xoa gương mặt anh, “Xem ra còn phải nhấn mạnh thêm một lần với em mới được, có đúng hay không?”

Hàn Tư Triết giãy dụa tỉnh lại trong một cơn khô nóng, cả người nóng bỏng, cùng lúc đó cũng đã đến giờ báo chuông đã đặt của di động, di động đặt ở đầu giường bắt đầu rè rè rung lên.

Hàn Tư Triết run rẩy thở dốc nhìn trần nhà, hồi lâu mới tìm về lý trí của mình, lại ngập ngừng rất lâu mới đem tay vói vào quần lót mình.

Cảm nhận được thứ ngón tay đụng tới, còn có cảm giác phía sau cơ thể truyền đến, Hàn Tư Triết nín thở, một lúc lâu mới từ từ thở ra một hơi, nắm chặt nắm tay đấm vào giường một phát thật mạnh, nhỏ giọng mắng: “Khốn kiếp!”