Sống Lại, Tôi Cùng Chồng Cũ Nuôi Dưỡng Các Con Thành Tài

Chương 460




"Xem mắt với ai mà không phải xem mắt? Anh từ chối đối phương xem mắt với tôi là được rồi.” Mạnh Hiểu Giai cảm thấy mình đã suy nghĩ được một giải pháp hay, bảo: “Sau đó tôi cũng từ chối đối tượng hẹn hò của tôi, xem mắt với anh!"

"Trái lại có thể cân nhắc..." Lý Yến Hi trầm ngâm nói, bỗng nhiên cười một tiếng: "Đúng rồi, tôi tên là Lý Yến Hi, cô tên gì?"

"Tôi tên Mạnh Hiểu..." Mạnh Hiểu Giai đột nhiên mở to hai mắt, chỉ vào Lý Yến Hi nói “anh… anh… anh…” cả buổi.

Lý Yến Hi cũng không nhịn được nữa, cười ha ha ra tiếng, cha Mạnh đã cho cậu xem hình của cô ấy, mới gặp là cậu đã nhận ra cô ấy!

Mạnh Hiểu Giai: "..."

Bầu không khí trong lúc ăn cơm hết sức khó xử, Mạnh Hiểu Giai hồi tưởng lại khung cảnh ban nãy là rất ngại đối diện với Lý Yến Hi.

Lý Yến Hi thấy dáng vẻ cô ấy phiền muộn sắp co người thành chim cút, không nhẫn tâm đùa với cô ấy, bèn nói: "Thật ra cô không muốn xem mắt thì có thể trực tiếp từ chối bố cô!"

Mạnh Hiểu Giai hừ một tiếng: "Bố tôi không cho phép tôi từ chối, ông đã ưng ý anh rồi, nhất quyết bảo tôi tới gặp anh một lần."

Lý Yến Hi nghe vậy nhíu mày, cậu đã tiếp xúc với cha Mạnh, biết đối phương đúng là người cha tốt: “Nhưng bố cô không phải loại người cô không thích còn cưỡng ép cô kết hôn, sau khi xem mắt nếu cô không thích, trực tiếp từ chối là được, không cần làm tới mức... như này!"

Mạnh Hiểu Giai không đủ tự tin, nhỏ giọng nói: "Còn không phải là tôi sợ đối phương thích tôi sau đó quấn tôi sao?"

Lý Yến Hi nghẹn họng, nhìn cô ấy chăm chú, vừa rồi sau khi thẳng thắn nhận biết nhau, cô ấy đã vào nhà vệ sinh tẩy trang, tháo đi lớp trang điểm nặng nề, để lộ một gương mặt sạch sẽ, có điều chiếc áo đỏ phối với váy xanh lục vẫn đang mặc trên người cũng vẫn không che đậy được nét kiều thơm của cô ấy. Với dáng vẻ này, lại thêm gia thế và lý lịch của cô ấy, nỗi lo nghĩ của cô ấy cũng không phải là không có khả năng xảy ra.

Lý Yến Hi nghẹn lời một lát, bật cười nói: "Cô yên tâm, lúc đầu tôi cũng chỉ là nhận lời mời của bố cô tới gặp một lần mà thôi. Hiện tại... Cô không bằng lòng, tôi cũng sẽ không bắt buộc cô."

Thật ra sau khi nhìn thấy Mạnh Hiểu Giai, Lý Yến Hi cảm thấy Mạnh Hiểu Giai rất thú vị, cũng có hảo cảm với cô ấy, kết hôn với cô ấy, lựa chọn phương thức kết hợp cường với cường liên kết[1], dường như... Cũng không tệ?

[1]Ý nói hai nhà thông gia đều rất mạnh, kết hợp với nhau.

Nhưng cô ấy không bằng lòng, cậu cũng không phải là thằng oắt con mới mọc tóc. Đã chìm nổi ở thương trường nhiều năm như vậy, cậu biết cái gì có lợi với mình.

Mạnh Hiểu Giai không nghe ra ngụ ý của cậu ấy, cho là cậu ấy không có ý gì với mình, sau một khoảng hụt hẫng nho nhỏ thì không có nói tiếp

Đây là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, tràn đầy tính hí kịch.

Sau khi về nhà, cha Mạnh hỏi cô ấy kết quả.

Mạnh Hiểu Giai nói thẳng Lý Yến Hi không coi trọng mình.

Cha Mạnh không tin, để Mạnh Hiểu Giai kể lại quá trình.

"Người ta cũng không hề có ý định từ chối mà.” Cha Mạnh nghe xong nói.

"Cái này còn không phải là từ chối sao?" Mạnh Hiểu Giai kinh ngạc.

Cha Mạnh yên lặng, bảo là từ chối thì cũng là từ chối, nhưng đều cùng đàn ông, ông ấy luôn cảm thấy đối phương đã chừa lại một sơ hở.

Mặc dù khinh thường hành vi giả xấu của con gái, nhưng đây là lần đầu tiên con gái thích một người, người kia còn là Lý Yến Hi mà ông ấy coi trọng, đương nhiên ông ấy sẽ không chấp nhận dễ dàng buông tha, bèn hỏi con gái tiếp: "Nếu như bây giờ Lý Yến Hi bằng lòng cưới con, con có bằng lòng kết hôn với cậu ấy không?"

Mạnh Hiểu Giai trầm ngâm.

Cô ấy biết cha cô ấy về nước đầu tư, gặp phải rất nhiều ngăn trở, nếu như nhà cô ấy có thể thông gia với nhà họ Lý, bọn họ với nhà họ Lý đã xem như bị cột vào chung một thuyền rồi. Nể mặt mũi của nhà họ Lý, trở ngại cha cô ấy gặp phải sẽ ít hơn rất nhiều. Và cha cô là người có m.á.u mặt trong giới tài chính phố Wall, mặc dù bây giờ hệ thống tài chính của nước Trung Quốc chưa vững vàng, nhưng với tốc độ cải cách trường thị hóa của Trung Quốc trước mắt, ngành nghề tài chính sớm muộn gì cũng sẽ phát triển mạnh mẽ ở Trung Quốc, nhà họ Lý có thể từ chỗ cha cô ấy đạt được tài nguyên và mạng lưới quan hệ. Có thể nói, chỉ tính riêng lợi ích thì việc hôn sự này quả thật là hoàn mỹ đến không thể hoàn mỹ hơn nữa.

Ngoài ra cô ấy từ nhỏ đã được cha cô ấy nuông chiều lớn lên, thật sự không nghĩ tới có một ngày cha sẽ vì lợi ích mà đẩy cô ấy ra gặp mặt với một người đàn ông chưa từng gặp làm thông gia. Trong cơn tức giận mới có một màn kịch ăn diện xấu kia. Bây giờ cô ấy vẫn phản cảm loại phương thức mưu lợi này, nhưng nhìn mái tóc hoa râm của cha, lại nghĩ tới tình yêu thương ông ấy dành cho mình, và Lý Yến Hi hôm nay nhìn thấy, ngoài ý muốn đã không có tâm trạng mâu thuẫn lớn thế với việc hôn sự này rồi.

"Nếu như anh ấy nguyện ý, kết hôn thì kết hôn thôi!"

Nể tình Lý Yến Hi đẹp trai như vậy, cô ấy cũng không thua lỗ.

"Tốt!" Cha Mạnh cực kỳ vui mừng, dĩ nhiên ông ấy không phải như Mạnh Hiểu Giai tưởng là bởi vì lợi ích mới đẩy cô ấy đi ra.

Ông ấy không thiếu tiền, con đường về nước đầu tư này mặc dù gặp phải rất nhiều chướng ngại, nhưng nếu thật sự không thực hiện được ông ấy có thể quay đầu tiếp tục chuyên tâm vào nghề cũ. Mạnh Hiểu Giai là đứa con gái duy nhất của ông ấy, của cải của ông ấy về sau đều sẽ để lại cho cô ấy, chỉ là con gái của ông ấy nên ông ấy biết, năng lực thì có, nhưng tính cách bị ông ấy nuôi dưỡng thành quá đơn thuần và quá chủ nghĩa duy tâm, ông ấy sợ có một ngày ông ấy không còn ở đây, cô ấy sẽ bị sài lang hổ báo dùng âm mưu quỷ kế cắn nuốt không còn sót cặn bã. Ông ấy nhất định phải tìm cho cô ấy một người chồng đáng tin cậy, và Lý Yến Hi chính là người chồng mà ông ấy chọn.

Bên Lý Yến Hi, cứ nghĩ là việc hôn sự này đã không thành rồi, mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng rất nhanh đã lao đầu vào công việc. Cho nên khi nghe Mạnh Hiểu Giai lại có ý tính việc sau này, cậu cực kỳ kinh ngạc, lập tức đồng ý. Sau khi đính hôn với Mạnh Hiểu Giai, bởi vì còn chưa kết hôn, hai người vẫn tách ra ở riêng.

Mặc dù Mạnh Hiểu Giai được nuông chiều lớn lên, nhưng cô ấy cũng biết mình là đứa con duy nhất của cha Mạnh, phải gánh trách nhiệm chèo chống nhà họ Mạnh, cho nên sau khi tốt nghiệp về nước đã tiến vào công ty của cha làm việc.

Ngày hôm sau sau hôm đính hôn, cô ấy đã bận tối mặt tối mũi.

Lúc Lý Yến Hi đến đón người, cô ấy vẫn đang họp, nghe nhân viên nói vị hôn phu của cô ấy tới, cô ấy còn tưởng rằng là mình bận rộn tới mức đầu óc choáng váng nghe lầm.

Kết quả cô ấy đến cửa sổ nhìn thử, đúng thật là cậu!!!

Mạnh Hiểu Giai vội vội vàng vàng xuống lầu: "Sao anh lại tới đây?"

Lý Yến Hi quơ quơ chìa khóa xe trong tay, uể oải nói: "Đón em tan tầm, sau đó đi ăn cơm, có thời gian thì có thể đi xem một bộ phim... Nhưng em mệt mỏi vậy, xem phim bỏ qua đi, hôm khác đi."

Mạnh Hiểu Giai: “???”

Cô hơi ấy ngây ngẩn, thận trọng hỏi: "Anh không trúng tà chứ?"

"Cái gì mà trúng tà?" Lý Yến Hi nhìn cô ấy: "Đừng rủa anh, bà nội anh rất tin cái này, bị bà biết bà sẽ đòi bắt anh đi trừ tà."

Mạnh Hiểu Giai: "..."

Cô ấy ngẩn ngơ đi theo Lý Yến Hi đi ăn cơm, lúc ăn cơm Lý Yến Hi rất săn sóc cô ấy, sau khi ăn xong thì đưa cô ấy về nhà, ngày kế tiếp lại chạy tới đón cô ấy đi làm, mang bữa sáng cho cô ấy. Liên tục một tháng đều là như thế, cậu không chỉ nhớ kỹ sở thích của cô ấy, còn nhớ thời gian làm việc và nghỉ ngơi của cô ấy, nếu có chuyện không tới được, cậu sẽ gọi điện thoại cho cô ấy nói rõ tình hình.

Hai người bọn họ đều có điện thoại di động, liên hệ rất tiện.

Khiến Mạnh Hiểu Giai có ảo giác là bọn họ là tự do yêu đương.

Cho nên một tháng sau, ăn xong cơm tối, cuối cùng cô ấy đã không nhịn được, hỏi Lý Yến Hi: "Chúng ta không phải là thông gia sao?"

"Chúng ta là thông gia.” Lý Yến Hi nói.

Mạnh Hiểu Giai há miệng, theo cái nhìn của cô ấy, thông gia cũng là bởi vì một loại lợi ích tập thể nào đó mà tiến tới với nhau, hai người không có tình cảm kết hôn trở thành vợ chồng, có thể tương kính như tân, không can thiệp vào đời sống lẫn nhau cũng đã là trạng thái rất tốt, chờ khi quan hệ không còn lợi ích thì có thể giải trừ quan hệ hôn nhân...

Dù sao bất kể như thế nào, cũng không nên là bọn họ như bây giờ!

"..." Lý Yến Hi đã hiểu rồi. Bị tức mà cười, lần đầu tiên gọi tên đầy đủ của cô ấy: "Mạnh Hiểu Giai, nếu như em muốn quan hệ hôn nhân như thế, vậy anh cảm thấy chúng ta không phù hợp!"

"Thế thì…” Nhịp tim của Mạnh Hiểu Giai càng lúc càng nhanh, sợ mình nghĩ sai, thận trọng hỏi: "Anh muốn quan hệ hôn nhân như thế nào?"

"Đôi bên đều yêu, luôn cần có nhau, cứu nhau trong lúc hoạn nạn, tin tưởng lẫn nhau, nắm lấy tay nhau, cùng đi đến già!" Lý Yến Hi nói liên tiếp mấy câu.

Mạnh Hiểu Giai: "Nhưng chúng ta không phải là không có cơ sở tình cảm sao?"

"Không có cơ sở tình cảm có thể bồi dưỡng, thông gia chỉ là bắt đầu của chúng ta.” Lý Yến Hi nói: “Tình yêu mới là kết cục của chúng ta."

Sau khi anh dứt lời, trong lòng Mạnh Hiểu Giai như có con hươu chạy loạn, không cần nghi ngờ, cô ấy thích Lý Yến Hi, nếu không sẽ không ngay lần đầu tiên gặp cậu đã muốn cách thức liên lạc của cậu.

Đời sống vợ chồng cậu miêu tả chính là vào lần đầu tiên gặp cậu, cô đã mong chờ. Khi biết cậu chính là đối tượng thông gia của mình, cô ấy đã cảm thấy không có khả năng. Khi ở nước ngoài, cô ấy đã gặp quá nhiều hôn nhân bởi vì lợi ích mà đến bên nhau, cô ấy cho là cậu với cô ấy có lẽ cũng là như thế, nhưng nào ngờ...

“Ai mà có tình yêu với anh chứ!” Mạnh Hiểu Giai lầu bầu, ánh mắt láo liên, nhưng mặt cô ấy đã đỏ lên.

"Em không có tình yêu với anh?" Lý Yến Hi hỏi lại: “Thế thì là ai lần đầu tiên gặp anh đã muốn xin cách thức liên lạc của anh?"

"..." Mạnh Hiểu Giai không phục hỏi lại: "Thế thì sau khi anh xem hình của anh, khẳng định cũng là vừa gặp đã yêu em! Nếu không sao anh lại tới gặp em?"

"Không phải!" Lý Yến Hi cố ý nói: "Lúc ấy anh không tiện từ chối cha em mới đi!"

"..." Mạnh Hiểu Giai phồng má nhìn cậu.

"Nhưng hiện tại anh thích em mà!" Lý Yến Hi lập tức bổ sung. Đương nhiên, cậu thật sự cảm thấy cậu không được xem là vừa gặp đã yêu cô ấy, cậu là sau khi gặp cô ấy, đã có hảo cảm, đính hôn, trong khoảng thời gian này ở chung nhiều với cô ấy mới lâu ngày sinh tình: “Dù sao trăm sông đổ về một biển mà!"

Mạnh Hiểu Giai hài lòng, xô nhẹ cậu một cái: “Sao anh không nói thẳng? Khoác lác dữ thế này, có phải cố ý đùa giỡn em hay không?"

Lý Yến Hi xấu xa cười, cũng không biết thế nào, cậu rất thích trêu chọc cô ấy, dáng vẻ cô ấy tức giận rất tươi sáng.

Nghĩ như vậy, cậu lại nghĩ tới lúc bọn họ mới gặp nhau, cô ấy giả xấu cậu đùa cô ấy... Thật ra nói cậu vừa gặp đã yêu cũng có khả năng.

Nghĩ vậy, cậu nắm chặt tay của cô ấy: “Cuối tuần em có rảnh không? Chúng ta đi châu Úc chơi đi?"

"Không đi, không rảnh.” Mạnh Hiểu Giai hơi lẫy.

"Đi mà." Lý Yến Hi khẩn cầu: “Anh đã nghe bố em nói, hạng mục trên tay em sắp sửa hoàn tất rồi, có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian!"

Mạnh Hiểu Giai khiếp sợ nhìn cậu.

"Có đi hay không?" Lý Yến Hi hơi lay tay của cô ấy.

Mạnh Hiểu Giai: "..." Cậu đang nũng nịu với cô ấy? Một tổng giám đốc bá đạo như cậu đang làm nũng với cô ấy?

Nhưng sao đẹp trai tới vậy thế? Giống như một con cún to to đẹp trai, vừa đáng yêu vừa dính người, khiến cho người ta không chống đỡ được!

"Đi!" Mạnh Hiểu Giai đỏ mặt nói.