Sống Lại Thập Niên Bảy Mươi

Chương 41




Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn

Tôn Hiểu Mỹ vẫn kéo tay áo Tô Mặc Nhiên, vẻ mặt hốt hoảng nói: “Mặc Nhiên, làm thế nào đây, cũng không biết Hoàng Dương xảy ra chuyện gì, nghe nói anh ấy vừa ra khỏi trường thi liền bị mang đi, cũng không biết bị mang đi đâu rồi, cũng không biết anh ấy có nguy hiểm không, còn có thể tham gia cuộc thi ngày mai không, nếu như…”

Tôn Hiểu Mỹ càng nói trong lòng càng sợ, hốc mắt đã chứa đầy nước mắt sẽ lập tức rớt xuống.

Tô Mặc Nhiên vội vàng an ủi chị ấy: “Chị đừng gấp gáp, bây giờ còn không phải chưa biết rõ tình huống sao? Từ Tường và Thạch Cương đã nghe rồi, đoán chừng chờ lát nữa sẽ có tin tức, chị trước ngồi một lát.”

“Đúng vậy, cậu đừng quá gấp, thi đại học này có thể có chuyện gì, chỉ cần không phải gian lận.” Liễu Nghiên Vũ cũng ở đây an ủi cô ấy, hôm nay Thạch Cương đi cùng cô đi thi, tiểu Nhạc Nhạc đặt ở nhà họ Trương nhờ bà Trương chăm sóc một tay.

Tôn Hiểu Mỹ vừa nghe Liễu Nghiên Vũ nói như vậy lập tức kích động lên, “Sẽ không đâu, sẽ không đâu, Hoàng Dương sẽ không gian lận, anh ấy thông minh như vậy vốn không cần gian lận.”

Tô Mặc Nhiên vội vàng đè Tôn Hiểu Mỹ đang kích động đến muốn nhảy dựng lên lại, “Tụi em không nói anh ta gian lận, chỉ có điều, chỉ cần anh ta không làm ra chuyện không tuân theo kỷ luật sẽ không có chuyện gì, chị trước đừng gấp, chờ một chút, chờ mấy người Từ Tường trở lại sẽ biết.”

Nghe lời Tô Mặc Nhiên nói, Tôn Hiểu Mỹ yên tĩnh lại, ba người yên tĩnh đợi ở một bên.

Theo lý thuyết Hoàng Dương chỉ là thanh niên trí thức bình thường, hơn nữa là người cẩn thận khôn khéo, tại sao lại đột nhiên bị người mang đi? Nếu nói anh ta không tuân theo kỷ luật trường thi, Tô Mặc Nhiên một vạn lần không tin, mức độ coi trọng và kỳ vọng vào cuộc thi đại học này của Hoàng Dương, bọn họ cũng có mắt nhìn, anh ta tuyệt đối không thể làm ra chuyện tự hủy tương lai. Trong này rốt cuộc có điều bí ẩn gì? Chỉ có thể chờ mấy người Từ Tường trở lại mới có thể biết được.

Không lâu sau, Từ Tường và Thạch Cương đều trở về, hai người đi như chạy, không ngừng thở hổn hển.

“Như thế nào? Hỏi thăm được xảy ra chuyện gì không?” Tô Mặc Nhiên hỏi.

Từ Tường thở chậm lấy lại sức nói: “Tình huống đại khái khó hiểu.”

“Theo giáo viên giám khảo nói, Hoàng Dương bị người của cơ quan hành chính mang đi, về phần mang đi đâu thì không ai biết, bảo là phải giữ bí mật. Tụi anh hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Giáo viên cũng không chịu nói, chỉ có điều có thể khẳng định chính là Hoàng Dương không làm ra chuyện không tuân theo kỷ luật trong trường thi.”

“Có một điểm anh cảm thấy sự tình có thể có liên quan đến việc anh ta bị mang đi, theo thí sinh cùng trường thi với anh ta, mới bắt đầu thi Hoàng Dương đổi bài thi với giáo viên giám khảo.” dieendaanleequuydonn

Liễu Nghiên Vũ cau mày nói: “Đổi bài thi có gì kỳ quái đâu, có lẽ bài thi không thấy rõ hoặc chỗ nào đó bị rách.”

Từ Tường lắc đầu một cái nói: “Mấu chốt là ở chỗ này, người thí sinh kia nói bài thi không bị rách, mà khi Hoàng Dương đưa bài thi cho giáo viên nhìn, giáo viên kia biến sắc, còn vội vội vàng vàng lên tiếng với một giáo viên giám khảo khác rồi cầm bài thi rời đi. Đây là trường thi tuyển sinh đại học, nhất định xảy ra chuyện gì quan trọng, nếu không giáo viên sao có thể tự tiện rời khỏi cương vị, cho nên bài thi có thể có vấn đề lớn.”

“Bài thi có thể có vấn đề gì?” Tôn Hiểu Mỹ hỏi.

“Anh đây cũng không biết.” Từ Tường giang tay nói.

“Vậy làm sao bây giờ?” Tô Mặc Nhiên hỏi.

Từ Tường suy nghĩ một chút nói: “Anh có một biện pháp.”

“Biện pháp gì?” Tôn Hiểu Mỹ vừa nghe Từ Tường có biện pháp ánh mắt lập tức tỏa sáng nhìn anh.

“Chúng ta có thể đi trạm thu hồi tìm chú Trương giúp một tay, quan hệ của chú ấy ở huyện khẳng định nhiều hơn chúng ta, hỏi thăm tin tức cũng dễ dàng, nếu không bằng vào mấy người chúng ta rất khó hỏi được tin tức quan trọng.”

Tô Mặc Nhiên suy nghĩ một chút cảm thấy chủ ý này không tệ, không biết Trương Diệu Huy có bằng lòng giúp một tay không, “Chú Trương có thể đồng ý không?”

Từ Tường nói: “Chúng ta chỉ nhờ chú ấy dò thăm chút tin tức, cũng không cần chú ấy cứu người ra ngoài, chắc không có vấn đề.”

“Vậy còn chờ gì nữa, đi nhanh đi.” Tô Mặc Nhiên kéo Tôn Hiểu Mỹ còn đang ngồi, mấy người cùng nhau chạy tới trạm thu hồi.

Đến trạm thu hồi, mấy người bọn họ nói một lần chuyện xảy ra cho Trương Diệu Huy.

Sau khi Trương Diệu Huy nghe xong nói: “Mấy đứa không cần gấp gáp, chú gọi mấy cú điện thoại hỏi một chút, chú cảm thấy vấn đề ở chỗ thanh niên trí thức kia không lớn, mấy đứa nghỉ ngơi trước một lát.”

“Chú Trương, cám ơn chú.” Tô Mặc Nhiên nói.

Trương Diệu Huy cười cười nói: “Chúng ta còn cần khách khí, chúng ta không phải đã là người một nhà rồi.”

Tô Mặc Nhiên gật đầu cười.

Trương Diệu Huy liên tục gọi điện thoại đi các nơi dò thăm tin tức, chuyện này rất ít người biết, ông gọi bảy tám cú điện thoại mới dò thăm được tin tức cụ thể.

Thì ra hôm nay khi Hoàng Dương thi môn số học phát hiện chia cho anh là đề thi môn chính trị, anh nhanh chóng báo cáo cho giáo viên giám khảo, sau đó giáo viên giám khảo đổi đề thi cho anh. Giáo viên giám khảo sau khi nhận được đề thi cũng lập tức báo lên trên, phía trên nhanh chóng đáp lại, yêu cầu trước cách ly thí sinh này, cho nên sau khi Hoàng Dương vừa nộp bài liền bi người của cơ quan hành chính mang đi, bây giờ đang trong trường mầm non của cơ quan hành chính. die~nd a4nle^q u21ydo^n

Chính trị là môn thi ngày mai, sao bài thi lại xuất hiện vào ngày hôm nay khi thi môn số học, đó là ngoài ý muốn hay có người gian lận, điều này cũng nói không rõ ràng. Nếu như chỉ là ngoài ý muốn, Hoàng Dương nhất định sẽ không có chuyện gì, nếu như làm rối loạn kỷ cương, kết quả kia liền không nói được rồi.

Trung Quốc từ xưa tới nay trường thi đều chưa từng chân chính sạch sẽ, gian lận trong mỗi cuộc thi đều như bóng theo cùng.

Nhận được tin tức càng hỏng bét hơn khi không nhận được tin tức, Tôn Hiểu Mỹ biết được tin tức này càng sốt ruột, nếu như bộ giáo dục nhận định Hoàng Dương gian lận, tiền đồ sẽ bị phá hủy.

“Chuyện đã xảy ra đại khái là như vậy.” Trương Diệu Huy nói.

“Vậy bọn họ sẽ xử trí Hoàng Dương như thế nào?” Tôn Hiểu Mỹ hỏi.

“Nếu như tra rõ đây chỉ là ngoài ý muốn, Hoàng Dương này sẽ được thả sau khi cuộc thi chính trị vào ngày mai kết thúc, dù sao hiện giờ cậu ta đã xem đề thi chính trị, vì bảo đảm tính công bằng cuộc thi, không thể để cho cậu ta có tiếp xúc với bất kỳ ai, nếu không có thể tiết lộ đề thi.” Trương Diệu Huy giải thích.

Nghe Trương Diệu Huy nói, bọn họ cảm thấy vấn đề của Hoàng Dương không lớn, chuyện này chắc chỉ là ngoài ý muốn.

“Hiểu Mỹ, Hoàng Dương không có việc gì, ngày mai thi xong chính trị anh ta sẽ trở lại, chị nhất định phải tập trung tinh lực vào cuộc thi, lỡ như phân tâm thi rớt hối hận đã trễ, chúng ta đã hẹn cùng đi kinh thành học đại học.” Tô Mặc Nhiên lắc lắc bả vai Tôn Hiểu Mỹ nói.

Tô Mặc Nhiên chỉ sợ tâm tư Tôn Hiểu Mỹ nặng nề, ngày mai khi thi sẽ bị phân tâm, hiện giờ tuyệt đối là thời khắc mấu chốt của đời người, ngàn vạn lần không thể có một chút xíu qua loa, nếu không hối hận không kịp.

“Chị biết rồi, Mặc Nhiên, chị sẽ nỗ lực.” Tôn Hiểu Mỹ bảo đảm nói.

Quả nhiên, ngày hôm sau Hoàng Dương lại được người của cơ quan hành chính mang tới cuộc thi, sau khi cuộc thi chính trị bắt đầu người của cơ quan hành chính liền đi, thi xong Hoàng Dương cũng tự do. die nda nle equ ydo nn

“Thật tốt quá, anh không có chuyện gì.” Tôn Hiểu Mỹ vừa thấy Hoàng Dương đi ra lập tức vui mừng nói.

Những người khác cũng vây quanh.

“Ngượng ngùng khiến cho mọi người lo lắng.” Hoàng Dương cười nói với bọn họ.

“Chúng ta ngược lại không có gì, chỉ có điều anh bị mang đi nhưng người khác sẽ lo lắng, tối ngày hôm qua lo lắng đến một buổi tối cũng không ngủ.” Liễu Nghiên Vũ nói xong dùng ánh mắt liếc nhìn Tôn Hiểu Mỹ.

Nghe Liễu Nghiên Vũ nói, Tôn Hiểu Mỹ tùy tùy tiện tiện lại mặt như ánh bình minh, lắp bắp nói: “Cậu… Cậu nói loạn cái gì, ai… Ai không ngủ.”

Liễu Nghiên Vũ vừa thấy cô ấy còn không thừa nhận lập tức nói: “Vậ không biết tối ngày hôm qua là ai lúc ngủ càng không ngừng lật tới lật lui, còn nhỏ giọng than thở, làm như tớ ngủ say chết rồi không có cảm giác ấy! Thiệt thòi cho tớ tối hôm qua cũng bởi vì lo lắng cho cậu mà ngủ một chăn với cậu, sớm biết còn không bằng ngủ cùng con trai tớ.”

“Đừng nói lung tung.” Tôn Hiểu Mỹ bị Liễu Nghiên Vũ nói đến xấu hổ, không ngừng đấm cánh tay Liễu Nghiên Vũ.

Thạch Cương thấy bà xã mình bị bắt nạt lập tức kéo Liễu Nghiên Vũ ra sau mình, thuận tay đẩy Tôn Hiểu Mỹ một cái về chỗ Hoàng Dương đứng.

Tôn Hiểu Mỹ không đứng vững lập tức nhào vào trong ngực Hoàng Dương, Hoàng Dương luống cuống tay chân đỡ cô dậy.

Sau khi Tôn Hiểu Mỹ đứng vững sắc mặt đỏ hơn, rất có dáng vẻ muốn nhỏ ra máu.

Liễu Nghiên Vũ giơ ngón tay cái với ông xã mình.

“Được rồi, mọi người đừng làm rộn cô ấy.” Hoàng Dương đỡ Tôn Hiểu Mỹ đứng vững.

“Oh, oh, có người thương hương tiếc ngọc kìa.” Liễu Nghiên Vũ chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn ở bên cạnh chọc ngoáy.

Tôn Hiểu Mỹ vừa nghe lập tức trợn mắt nhìn Hoàng Dương một cái, sau đó che mặt chạy mất.

Hoàng Dương không thể làm gì khác hơn là bắn về phía Thạch Cương ánh mắt “Quản lý bà xã của anh” rồi vội vàng đuổi theo. d1en d4nl 3q21y d0n

Thạch Cương đón nhận ánh mắt của Hoàng Dương, ôm Liễu Nghiên Vũ nói: “Bà xã, em mới thật tốt.”

Liễu Nghiên Vũ kiêu ngạo hất cằm lên, “Đó là đương nhiên.”

Tô Mặc Nhiên một tay che mắt mình, thật là gần mực thì đen gần đèn thì sáng, sau khi Thạch Cương này ở chung một chỗ với Liễu Nghiên Vũ càng ngày càng trở nên ngây thơ.

Hoàng Dương đuổi theo Tôn Hiểu Mỹ, đoán chừng lại một đôi người có tình sắp ra đời, mấy người bọn họ không thể làm gì khác hơn là tự đi về.

Sau khi thi tuyển sinh đại học kết thúc, mấy người bọn họ so đáp án, phát hiện bọn họ thi không tệ, lên đại học chắc không thành vấn đề.

Qua một thời gian thành tích thi tuyển sinh đại học gửi xuống, mấy người bọn họ thi được không tệ, xếp hạng thành tích toàn bộ đều trong năm mươi người đứng đầu, trong đó thành tích của Từ Tường, Bạch Mộ Ngôn tốt nhất, thứ hai, thứ ba toàn thành. Tô Mặc Nhiên xếp hạng thứ mười lăm, Hoàng Dương mười tám, Liễu Nghiên Vũ ba mươi sáu, Tôn Hiểu Mỹ bốn mươi bảy.

Sau khi biết thành tích cuộc thi, tất cả  mọi người nóng lòng chờ đợi thư thông báo trúng tuyển đại học, lúc ấy trung ương chỉ thị, thư thông báo trúng tuyển đại học phải gửi tới trước tết âm lịch, để thí sinh và cha mẹ qua một năm tốt lành.

Quả nhiên, trước tết âm lịch, thư thông báo trúng tuyển đại học được đưa đến, Tô Mặc Nhiên khoa báo chí chuyên nghiệp đại học Trung Quốc kinh thành, Liễu Nghiên Vũ khoa tiếng Anh chuyên nghiệp học viện sư phạm kinh thành, Tôn Hiểu Mỹ khoa văn học cổ điển Trung Quốc chuyên nghiệp học viện sư phạm kinh thành, Từ Tường khoa kinh tế quản lý chuyên nghiệp đại học Thanh Hoa, Bạch Mộ Ngôn chuyên ngành luật chuyên nghiệp đại học Thanh Hoa, Hoàng Dương khoa xã hội học chuyên nghiệp đại học kinh thành.

Người thi lên đại học không liên tục cũng nhận được thư thông báo, không ít người đã bắt đầu dọn dẹp về nhà, thời gian chiêu sinh khai giảng lần này vào mùa xuân năm 1978.

Trường học của mấy người bọn họ đều ở kinh thành, Trương Hoài Dật và Bạch Minh Viễn cũng quyết định trở về cùng bọn họ. Kể từ sau khi người khác lên đài, thế cục kinh thành đã bắt đầu xảy ra biến hóa, lúc này trở về đã không có nguy hiểm quá lớn, cho nên bọn họ quyết định qua hết tết âm lịch sẽ lên đường đi Bắc Kinh.

Sau khi biết được điểm số thi tuyển sinh đại học của Liễu Nghiên Vũ, Thạch Cương liền về kinh thành trước, cha anh trực tiếp ném anh vào quân đội, trước khi đi anh đã giao vợ con lại cho Tô Mặc Nhiên và Tôn Hiểu Mỹ chăm sóc.

Ba người bọn họ sau khi quyết định đi kinh thành sẽ ở lại nhà Trương Hoài Dật, vốn nhà Thạch Cương cũng có phòng để ở, nhưng nhà Thạch Cương hai người đàn ông đều không ở nhà, hơn nữa nhà họ Thạch cách trường học quá xa đi học không thuận tiện. Vừa đúng nhà họ Trương ở gần trường đại học, hơn nữa còn là tứ hợp viện tam tiến, gian phòng đủ nhiều, Trương Hoài Dật sẽ để cho ba cô bé học ngoại trú ở nhà họ Trương, bà Trương cũng có thể giúp một tay trông Nhạc Nhạc khi bọn họ đi học.

Sau sự kiện thi tuyển sinh đại học Tôn Hiểu Mỹ và Hoàng Dương cũng xác nhận tình cảm mỗi người, hai người ngọt ngọt ngào ngào thành một đôi, hiện giờ hai người đều thi đậu đại học vả lại đều ở kinh thành.

Cuối cùng lần thi tuyển sinh đại học đầu tiên sau cách mạng văn hóa chính thức hạ màn kết thúc, kiếp sống hạ phóng xuống nông thôn Đông Bắc của Tô Mặc Nhiên cũng sắp kết thúc, lúc này bọn họ đang chuẩn bị chào mừng tết âm lịch, ngày lễ đặc biệt nhất này.