Khương Lê nhận ra mình biểu hiện có chút chột dạ, vội vàng nói:
- "Lạc An rộng lớn, nếu tỷ muội tại hạ có thể tới đây cảm thụ thịnh thế đương nhiên là tốt, chỉ là đang không biết vị tỷ muội nào tới đây, có chút thất thần."
Phượng Phi Vũ cũng là hôm nay nhận được tin tức do người ở trạm dịch đưa tới, mới biết được Ba Quốc hiến tiếp một chất nữ tới đây.
Tiểu quốc nịnh nọt kiểu này, hắn cũng chẳng cần hao tốn tâm tư. Có lẽ quốc quân Ba Quốc lúc này mới biết hoàng đế Đại Tề không thích nam sắc, nên mới đưa thêm một nữ nhi tới đây.
Không biết vị tỷ muội của tiểu Khương công tử giống họ mấy phần?
Ba Quốc đường xá xa xôi, quốc thư còn chưa được đưa tới, còn phải đợi Tề Đế nhận được thư rồi trả lời thì chuyện mới thành, nhưng lúc đó hắn mới nói với Khương Hòa Nhuận thì chuyện đã khác.
Khương Lê lên dây cót tinh thần, miễn cho chính mình chút nữa trên yến tiệc lơ đễnh.
Yến hội đang diễn ra, chỉ chốc lát thức ăn được đưa lên bàn, chủ nhà lại trốn đi không tiếp khách, người ta liền có cớ để nói.
Khương Lê đành cùng Phượng Phi Vũ đi tới yến sảnh.
Lúc này thị nữ đã dâng lên món ăn lên. Khương Lê thay quản sự tại nhạc phường mời nhóm vũ nương lên ca múa, tiếng chuông nhạc đệm vui tai vang lên.
Mặc dù thái tử chưa từng khai yến trong phủ, nhưng ngẫu nhiên cũng có quan viên trong triều tới phủ làm việc cũng tới cùng thái tử dùng bữa, vừa ăn vừa nói chuyện.
Có đôi khi đồng liêu nhàn hạ, mọi người đều nhất trí là tận lực không lưu lại phủ thái tử dung cơm.
Cơm canh nhạt nhẽo không nói, thái tử lại không muốn lãng phí đồ ăn, nhất định phải ăn sạch sẽ mọi thứ. Một bữa cơm canh còn phải giả bộ ăn uống ngon lành, phải ngươi thì ngươi có khó chịu không?
Thế nhưng lần này khai yến, cũng không biết có phải do trong phủ sắp xếp đầu bếp mới hay không, mà đồ ăn vô cùng ngon miệng, màu sắc hương vị đều tốt. Trên bàn ăn, món cá rán được bày biện như hình cánh chim, rất lịch sự tao nhã, kiểu bày xếp này chưa từng gặp ở những phủ trạch khác.